Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1941: Phát hiện

Chương 1941: Phát hiện

"Nghĩ như vậy thì biện pháp tốt nhất vẫn là tìm được Sinh Mệnh Cổ Tinh thích hợp, tìm ra những tu hành giả đầu tiên kia."

Cố Trường Ca đi dọc theo những Sinh Mệnh Cổ Tinh, thần niệm quét ngang qua làm chấn động toàn bộ vũ trụ.

Dù đã bị thiên địa ý chí áp chế, chịu ảnh hưởng nhân quả vì đã nghịch chuyển Thời Gian trường hà, chỉ có thể phát huy được một phần mười như trước thì thực lực của hắn vẫn vượt xa Kẻ thành đạo bình thường.

Thực lực của tu hành giả vào thời đại bây giờ chẳng thể cao đi đâu được.

Vào thời kỳ hắc ám đoạn tầng đó, cường giả chân chính đã bị tuyệt diệt cả rồi.

Những tu sĩ còn sống đến hiện tại hoặc là người sống sót sau thời điểm đó, hoặc là đã tìm tòi được phương pháp tu hành thông qua một vài di khắc hay di tích nào đó rồi đi lên con đường của các bậc tiền bối.

"Hửm? Khí tức sinh mệnh nồng đậm quá?"

"Chắn chắn nơi đó có tu sĩ, thậm chí còn có dấu vết truyền thừa của đạo thống..."

Bỗng nhiên Cố Trường Ca chú ý tới một tinh vực cách đó không xa.

Xét theo khí tức thì vùng tinh vực kia cực kỳ cổ lão, tràn ngập một cỗ tang thương mênh mông vô ngần.

Nó vô cùng vĩ đại, bên trong điểm xuyết rất nhiều Sinh Mệnh Cổ Tinh, hiện đang nhẹ nhàng xoay tròn, khí tức sinh mệnh ở đó xanh thẳm mênh mông và nồng đậm không gì sánh được.

Hắn bước nhanh đến đó, chỉ trong nháy mắt thân ảnh đã lướt qua tinh không phía trước, định hạ xuống phương tinh vực kia.

Đối với Cố Trường Ca mà nói, chỉ cần có thể tìm được một Sinh Mệnh Cổ Tinh có tu sĩ tồn tại là được.

Yêu cầu của hắn không cao.

Ầm!

Khí tức kinh khủng cuộn trào xuống, quang mang hừng hực vọt lên trời cao, chiếu sáng cả phiến tinh vực.

Phàm là sinh linh có linh trí thì giờ khắc này đều cảm nhận được loại chấn động đáng sợ kia, sự run sợ phát ra từ tận linh hồn khiến bọn hắn quỳ rạp xuống dưới đất.

Tại ngôi sao ở đằng trước, trong một khu rừng trúc được tiên vụ đậm đặc bao quanh.

Trên mặt của mọi người đều hiện lên vẻ kinh ngạc và hãi hùng tột độ.

"Tại sao loại khí tức đó lại xuất hiện ở thời đại này..."

Trong khu rừng trúc được bao phủ bởi tiên vụ này có rất nhiều sinh linh mà đến hậu thế đã tuyệt diệt hết.

Có ấu thú Kỳ Lân, có ấu thú Bạch Hổ, có tiểu Tiên Hoàng giương cánh bay lượn. Đồng thời cũng có vô vàn tiên chi thánh dược mọc tại vách đá trong núi, không một ai tới hái.

Nhưng khiến cho người ta chú ý vẫn là chỗ sâu trong rừng trúc.

Tại một gian phòng trúc nằm giữa biển mây mênh mông.

Một lão giả tóc bạc phơ đang ngồi xếp bằng trong đó, thân hình của hắn vô cùng già yếu, dường như đã sắp nhập thổ, đôi mắt cũng cực kỳ vẩn đục.

Trong không gian phòng trúc còn có rất nhiều tu sĩ đang ngồi xếp bằng, một vài hung thú có linh trí cũng yên lặng nằm ở đó, hình như đang nghe lão giả tóc trắng giảng giải đạo nghĩa tu hành.

"Thương lão, ngài nói xem rốt cuộc khí tức đó là gì, nó kinh khủng quá..."

"Không phải ngươi nói sau thời đại tuyệt diệt, thế gian này đã không còn Chí cường giả ư. Khí tức vừa nãy quả thực giống y đúc Chí cường giả được ghi lại trong điển tịch."

Có hài đồng trẻ tuổi ẩn chứa thần quang trong người ngẩng đầu lên hỏi lão giả tóc trắng phía trước, vẻ mặt tràn đầy niềm hiếu kỳ.

"Loại khí tức này thật là đáng sợ, dường như có thể dễ dàng hủy diệt ngôi sao này của chúng ta..."

Một nam tử thanh niên vác đại kiếm cũng rất khiếp sợ, hắn kính cẩn hỏi lão giả phía trước.

Tiểu Tiên Hoàng ở đằng xa vỗ cánh bay tới, toàn thân lấp lóe linh quanh, hóa thành một thiếu nữ xinh đẹp mặc vũ y.

Nàng hạ xuống phía trước lão giả tóc trắng, giọng nói rất trong trẻo:

"Thương gia gia, ngươi nói xem có phải đó là Chí cường giả vẫn chưa biến mất trong thời đại tuyệt diệt mà vẫn còn sống tới nay không?"

Lão giả được gọi là Thương gia gia nghe vậy thì ánh mắt đã lập tức trở nên hoài niệm, hắn ho khan vài tiếng xong mới lắc đầu đáp:

"Không thể nào, trong thời đại tuyệt diệt tất cả Chí cường giả đã chết hết từ lâu rồi, ngay cả đại cao thủ cũng không còn nữa."

"Có lẽ khí tức ban nãy đến từ thiên ngoại..."

Hắn là người sống sót sau thời đại tuyệt diệt hay còn gọi là hắc ám đoạn tầng.

Tất nhiên có thể biết rõ bí ẩn của đoạn cổ sử kia.

Bất kể là tiên hay là Kẻ thành đạo thì đều đã thiên ý vô tình giết chết rồi.

"Nếu là đến từ thiên ngoại thật..."

"Vậy liệu hắn có biết nguyên nhân dẫn tới thời đại tuyệt diệt không? Có điều nếu thật sự là Chí cường giả trong truyền thuyết, chắc hẳn hắn sẽ không để ý đến đám sâu kiến như chúng ta đâu."

Tất cả tu sĩ trong rừng trúc đều lên tiếng thảo luận, mắt nhìn về nơi đạo quang mang rực cháy kia biến mất.

"Thương gia gia, ta muốn tới nơi đó nhìn thử, ta muốn gặp hắn để xem rốt cuộc Chí cường giả được ghi lại trong điển tịch là như thế nào.”

Những âm thanh giòn giã truyền ra từ trong miệng của vũ y thiếu nữ do Tiên Hoàng hóa thành, nàng rất kiên quyết, trong đôi mắt trong veo sáng ngời lấp lóe dị sắc.

"Vậy thì ngươi đi xem một chút đi, theo lý mà nói Chí cường giả như thế hẳn sẽ không phản ứng lại tiểu Tiên Hoàng là ngươi đâu. Nếu là thời kỳ cổ lão hồi xưa thì không chừng ngươi sẽ bị người ta bắt đi, nhưng bây giờ dù huyết mạch của ngươi rất cường đại, nhưng tu hành lại quá khó khăn, thật không có cách nào."

Lão giả tóc bạc phơ lắc đầu thở dài bảo, hắn rất tiếc nuối vì chuyện này.

Phương pháp tu hành bị cắt đứt không đơn thuần chỉ vì Chí cường giả vẫn lạc hay truyền thừa đạo thống bị hủy diệt.

Mà ngay cả truyền thừa phương pháp tu hành được khắc vào trong huyết mạch linh hồn của một vài chủng tộc mạnh mẽ cũng bị thiên ý chém đứt.

Sao bọn hắn có thể tiếp tục đi theo con đường tu hành của các bậc tiền bối được? Bọn hắn chỉ có thể chờ đợi áp chế của thiên địa thiên ý này biến mất, e rằng đến lúc đó mới tìm được phương pháp phá giải thật sự.

Hết chương 1941.
Bạn cần đăng nhập để bình luận