Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1383: Chỉ còn đường chết

Chương 1383: Chỉ còn đường chết

Thiên Lộc thành sừng sững ở Bát Hoang Thập Vực vô số năm, nguy nga như sống lưng của thiên địa, chỉ riêng tường thành là đã hơn ngàn vạn dặm, chống cự thượng giới xâm lấn rất nhiều lần mà không ngã.

Ngay cả một ngôi sao khi đứng trước nó thì cũng chỉ như một hạt bụi nhỏ bé.

Nhưng mà hôm nay, hết thảy đều đã bị huỷ. Tường thành đang run rẩy, tất cả phù văn bên trên cũng sụp đổ giống như dòng lũ, phân tán bốn phía và dần dần mờ nhạt, nhanh chóng biến mất không còn nhìn thấy gì nữa.

Vô số vết tích do đao kiếm gây nên lộ ra trên bức tường màu xanh xám, thậm chí có thể thấy được rất nhiều vết máu.

Ầm ầm!

Muôn vàn vì sao ẩn chứa dấu ấn của thiên địa có thể phác hoạ dẫn động sức mạnh trong thiên địa xoay tròn vây quanh Thiên Lộc thành.

Nhưng dưới khí tức của Chí cường giả lại nổ tung thành bột mịn đầy trời chỉ trong khoảnh khắc.

Hôm nay, một góc đại trận ở bên ngoài Thiên Lộc thành bị xé rách, xuất hiện một khe nứt lớn cực kỳ khủng bố.

Gió mạnh vô tận và trật tự các quy tắc vọt lên ở nơi đó khiến toàn bộ sinh linh và tu sĩ đứng trên tường thành run rẩy, khuôn mặt trở nên trắng bệch, bọn hắn sợ hãi đến cực điểm.

Nhìn từ phương hướng của bọn hắn, rất nhiều sinh linh kinh khủng của thượng giới đang di chuyển cước bộ chấn động thiên địa giết tới nơi này.

Đó là lực lượng không có cách nào ngăn cản, núi lở đá mòn, biển xanh khô cạn, ngay cả lôi điện cũng sẽ chấn động đến mức cạn kiệt.

Vô số tu sĩ và sinh linh trong thành bắt đầu tập trung đến bên cạnh tường thành.

Tuy nhiên càng có nhiều người nhân cơ hội giờ đang đại loạn bỏ chạy về nơi xa hơn.

Bởi vì vừa nãy mấy vị Chí cường giả đi ra khỏi thành nghênh chiến cũng đã lựa chọn quy hàng, không dám tiếp tục chém giết với thượng giới nữa. Vậy thì ở thời điểm này, bọn hắn còn chống cự cái gì chứ?

Trước đó còn nói đủ thứ nào là đại khí dâng cao, sĩ khí trùng thiên, thấy chết không sờn gì đó cũng chỉ là vì muốn lôi kéo lòng người mà thôi, tại thời khắc sống còn cuối cùng bọn hắn cũng lộ ra vẻ mặt tham sống sợ chết.

Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc chó má còn chẳng phải hạng người lấy danh tiếng lừa đời?

Giờ khắc này, vô số sinh linh và tu sĩ tức giận mắng chửi Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc, tuy nhiên tốc độ cũng không hề chậm.

Từng đạo cầu vồng hiện lên dưới chân bọn hắn, đồng thời từng toà tế đàn cổ phát sáng, trong đó xuất hiện những cánh cửa rực rỡ chói mắt có thể thông ra bên ngoài.

Nội bộ Thiên Lộc thành hoàn toàn đại loạn.

Mà bên trong một vài toà đại điện cổ lão ở khu vực trung tâm Thiên Lộc thành đồng loạt hiện lên ánh sáng rực rỡ.

Nơi này có mấy thân ảnh cổ lão đang ngồi xếp bằng, xung quanh bọn hắn có vết tích của thời gian, trong lúc mơ hồ còn có thể nhìn thấy mảnh vụn thời gian.

Nhưng mà tại nơi bọn hắn ngồi xếp bằng dường như không hề có âm thanh, bọn hắn cũng không hề động đậy, như thể đã vô số năm rồi chưa từng cử động.

Hiện tại cảm nhận được khí tức ở bên ngoài Thiên Lộc thành, có thần hà rực rỡ bắt đầu hiện lên, hà khí trùng thiên, từ trên đỉnh đầu bọn hắn phát ra ánh sáng trong suốt mà thánh khiết.

Một dạng thần niệm chập chờn hiện lên trên thân bọn hắn, người nào người nấy cũng có thực lực sâu không lường được chậm rãi thức tỉnh.

“Rốt cuộc một ngày này cũng tới rồi sao?”

Trong số bọn hắn có người khẽ nhúc nhích đôi mắt, tiếp đó chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt ẩn chứa sự tang thương vô cùng sâu sắc.

Hắn thở dài tựa như đã biết hôm nay Thiên Lộc thành và Bát Hoang thập vực đang gặp phải tai hoạ gì.

“Ta đã nhìn thấy máu lửa vô tận, đại địa bị bóng tối bao phủ, nhật nguyệt bị chiến hỏa ăn mòn, hết thảy đều bị nhấn chìm…”

Một vị lão giả khác cũng mở mắt.

Trông Hắn rất gầy, xương gò má lõm xuống, một đôi mắt giống như ngọn nến vô cùng sáng tỏ.

Ầm!

Nơi đây bộc phát ánh sáng ngất trời, có hào quang phá rách không trung, chiếu rọi đến nơi xa xăm trong vũ trụ bao la.

Vô số tu sĩ và sinh linh cảm nhận được chấn động này, không nhịn được cảm thấy hoảng sợ xen lẫn mừng rỡ.

Lúc này đây, trong Thiên Lộc thành ngoại trừ Kẻ thành đạo của Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc thì không còn Kẻ thành đạo nào nữa.

Hơn nữa, Kẻ thành đạo của Tứ Đại Chiến Thần nhất tộc đã bị áp chế rồi, vừa nãy bọn hắn còn định quy hàng thượng giới.

Điều này khiến cho tất cả mọi người trong Thiên Lộc thành đều có chút tuyệt vọng. Mà bây giờ lại cảm nhận được khí tức của Kẻ thành đạo, hiển nhiên bọn hắn vô cùng vui mừng.

Trong tòa cung điện, những tồn tại này bắt đầu đứng dậy. Bọn hắn đã từng vì lý do nào đó mà bế quan, giờ khắc này cảm nhận được đại chiến của Thiên Lộc thành cho nên lần lượt thức tỉnh.

Nhưng khi nhìn thấy từng đạo cầu vồng lướt qua khung trời, ánh sáng rực rỡ xuất hiện trên tường thành, bọn hắn lại cảm thấy tuyệt vọng.

Trong số đó có sinh linh trẻ tuổi, cũng có thế hệ đi trước, tất cả đều đang run sợ.

“Giết!”

Bên ngoài Thiên Lộc thành, đại quân đông nghìn nghịt mang theo khí tức bàng bạc kinh khủng xông tới từ nơi cùng trời cuối đất, muốn bao vây nơi này lại.

Cự thú chiến tranh khủng bố đi hàng đầu tiên do chí tôn tự mình khống chế, chỉ vừa cất bước là lập tức khiến cho thiên địa chấn động, một bước chân cũng đủ giẫm chết vô số sinh linh.

Đó là một mảnh vương dương màu đen, khoảng chừng hàng tỷ vạn quân. Nhìn thấy tình cảnh này, tất cả mọi người đều tuyệt vọng!

Đại trận của Thiên Lộc thành bị xé rách một góc, đó chính là chỗ yếu ớt nhất cho nên toàn bộ đại quân của thượng giới đều giết về phía này.

Ầm!

Ngay bây giờ trên bầu trời lại phát ra tiếng nổ càng kinh khủng hơn, có một cây trường mâu màu đỏ được tạo thành từ rất nhiều ánh sáng. Nó vạch phá nền trời tựa như có thể đâm xuyên vĩnh hằng, cắt ngang vũ trụ đâm về phía Thiên Lộc thành ở bên dưới.

Toàn bộ sinh linh trong Thiên Lộc thành không thể không quỳ phục dưới khí tức này, bọn hắn là không thể tự chủ chứ cũng không phải bị khống chế.

Da đầu tất cả mọi người tê dại cả đi, nhìn thấy phù văn bộc phát trên tường thành cũng bị mờ nhạt dưới một mâu khủng bố này, căn bản không thể ngăn được.

Hiện nay Thiên Lộc thành đã không còn sức mạnh chống đỡ như trước đó nữa, nó không ngừng rung chấn như thể bị một kích này chấn động đến mức sắp sụp đổ.

Tất cả đều cảm thấy tuyệt vọng.

Cố Trường Ca ra tay rồi, trong mắt của toàn thể sinh linh trong Thiên Lộc thành, sự tồn tại của hắn giống như một cơn ác mộng, mặc dù tuấn tú và siêu nhiên nhưng uy thế thì không ai địch nổi, chỉ tiện tay xuất kích là có thể xé rách đại trận của Thiên Lộc thành.

“Người quy hàng thì sống, kẻ ngoan cố chống lại thì chỉ có cái chết.”

Âm thanh của vô số Kẻ thành đạo ở thượng giới vang lên, mặc dù không lớn nhưng được truyền ra vô cùng rõ ràng, mang theo sự lạnh nhạt.

Bọn hắn đi về phía trước, trên thân bao bọc khí tức ngập trời áp chế tất cả mọi người phải tiếp tục quỳ phục.

Sinh linh và tu sĩ trong Thiên Lộc thành không nhịn được run rẩy, không có Kẻ thành đạo chống đỡ, bọn hắn thì có cấp độ quá thấp.

Nếu đối mặt với cường giả đạt đến loại cảnh giới này, bọn hắn không khác gì sâu kiến đối mặt với chân lông, chỉ có một con đường chết.

Hết chương 1383.
Bạn cần đăng nhập để bình luận