Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2386: Đã đến lúc thiên hạ thống nhất một lần nữa

Chương 2386: Đã đến lúc thiên hạ thống nhất một lần nữa

Nghe vậy, sắc mặt của tất cả mọi người nơi đây khẽ biến, ngay cả Minh cũng cảm thấy kinh hãi mội hồi, sống lưng lạnh toát.

Tiên tổ Cố gia khủng bố như vậy chắc chắn đã vượt xa hắn, không biết đã trải qua mấy lần Thiên Suy kiếp.

Nghịch Trần thấy vậy cũng vô cùng cảm kích, cung kính hành lễ với tiên tổ Cố gia, nói:

"Đa tạ tiền bối che chở."

Thật ra tâm tình của hắn rất kích động, tất cả mọi thứ đều đang phát triển theo kế hoạch của hắn, không có bất kỳ sơ sót nào.

"Ngươi không cần phải cảm tạ lão phu, chẳng qua lão phu chỉ không muốn mấy năm sau lại nhìn thấy cảnh Sơn Hải chân giới quen thuộc bị hủy thành tro tàn mà thôi."

Tiên tổ Cố gia phất tay, cũng không nhiều lời, ngược lại lâm vào trầm tư, còn có những thứ khác cần phải xem xét.

Nhưng lúc này, bên trong hư vô phía xa xa bỗng truyền đến tiếng bước chân. Thanh âm không nhanh không chậm vang vọng dưới tinh không.

"Như vậy xem ra, đã đến lúc thiên hạ thống nhất một lần nữa, mượn lực chư thế, trợ giúp người này phát triển."

"Nhưng nếu hắn sụp đổ giữa chừng, khí vận của các tộc trong chư thiên cũng sẽ khô kiệt. Nếu hạo kiếp hàng lâm, đại thế này sẽ tan vỡ."

Một thân ảnh trẻ tuổi thân mặc áo gai bước tới, ánh mắt bình thản, đảo qua Nghịch Trần trước mặt, lời nói không hề gợn sóng.

"Cố… Cố thúc?"

Nhìn thấy nam tử trẻ tuổi bước ra từ hư không, người trẻ tuổi đi bên cạnh đạo bào lão giả bỗng mở to hai mắt, suýt chút nữa thất thanh hô lên.

Dường như hắn có chút khó tin, không thể tin vào những gì mình nhìn thấy. Làm sao mà Cố thúc ở Thanh Sơn thôn lúc trước lại xuất hiện ở đây? Hắn cảm giác tất cả đều là mộng ảo, không thể nào tưởng tượng được.

"Là hắn?"

Đạo bào lão giả không khỏi cả kinh, phát hiện thân ảnh này có chút quen mắt.

Lần gặp mặt ở Thanh Sơn thôn đã để lại ấn tượng rất sâu cho hắn, lúc trước hắn còn cảm thấy tương xứng với vị tiền bối kia. Dù ngay sau đó, hắn cẩn thận hồi tưởng lại cũng cảm thấy sởn gai ốc, nghĩ đến đây thì cực kỳ kinh hãi.

Hắn thực sự không nghĩ tới, bọn hắn sẽ gặp lại nhau lần thứ hai ở đây theo cách này.

"Ma Chủ?"

"Cố Trường Ca?"

Giờ phút này những người còn lại cũng kịp phản ứng, âm thanh kinh hô không ngừng vang lên, chẳng qua cách xưng hô lại không giống nhau. Đương nhiên tất cả mọi người đều nhận ra Cố Trường Ca.

Cho dù những nhân vật mới sống lại không lâu cũng dần hiểu rõ những chuyện đã xảy ra trong đoạn năm tháng đó tới nay từ trong miệng của hậu bối.

Bọn hắn đều biết rõ thân phận và lai lịch của Cố Trường Ca, thần sắc dần trở nên cẩn trọng, cảnh giác hơn.

Đối với đương thời mà nói, những gì Cố Trường Ca gây nên có công cũng có tội.

Có người hận hắn thấu xương, coi hắn là một ma đầu gieo họa cho chư thiên, cũng có người kính hắn như thần, cho xây dựng đền miếu.

"Ma đầu kia…"

Khuôn mặt Sầm Sương lạnh băng, mang theo thù hận, hàm răng trắng khẽ nghiến lại, tay ngọc siết chặt.

Nàng vẫn luôn coi Cố Trường Ca là kẻ thù giết chết phụ thân của nàng, nàng không hề nghe được một chút tin tức nào liên quan đến phụ thân hay những thân tộc trong Tiên Cung kia.

Mà ngay cả Thanh Phong sư huynh đi tới Cửu Thiên, hiện tại cũng không có tin tức gì.

Điều này khiến Sầm Sương không khỏi hoài nghi, liệu có phải Cố Trường Ca đã ra tay sát hại Thanh Phong sư huynh hay không. Dịch thúc bên cạnh nàng cũng biểu lộ thần sắc phức tạp, không biết phải xưng hô thế nào.

Chẳng qua, Tiên Cung Di tộc đều có địch ý với Cố Trường Ca, nhao nhao cảnh giác bất an. Đây chính là ma đầu đã phá hủy Tiên Cung khi trước, làm hại bọn hắn phải đi tới tình trạng luân lạc như ngày hôm nay.

"Ma Chủ…"

Nghe được xưng hô của mọi người với Cố Trường Ca, Vương Tiểu Ngưu trợn tròn mắt, trong nội tâm chấn động đến cực hạn. Hắn không ngờ tới, làm sao lai lịch của Cố thúc lại lớn đến mức độ này?

Có thể nói, Cố thúc chính là người đứng đầu trong Sơn Hải chân giới? Thậm chí còn vượt xa hơn?

Hơn nữa, không đây không phải là lần đầu tiên hắn nghe được tin đồn về Ma Chủ từ miệng các vị tu sĩ.

Một người khiến cho chư thiên đều khiếp sợ và rùng mình lại từng sinh hoạt trong nhà bọn hắn, còn xưng hô là Cố thúc sao?

Giờ khắc này, Vương Tiểu Ngưu chỉ cảm thấy đầu óc có chút choáng váng, quay mòng mòng.

“Cái này...”

Đạo bào lão giả càng không khỏi cười khổ.

Nhưng sau khi nghĩ lại, tất cả những điều này cũng hợp lý.

“Bái kiến đại nhân...”

Ngao Đằng và Ngao Linh thì tự nhiên hơn rất nhiều, trực tiếp gọi Cố Trường Ca là đại nhân. Dù sao ở thời đại của bọn hắn, mọi người cũng xưng hô như vậy với Cố Trường Ca.

Dù Minh chưa từng nhìn thấy diện mạo thật của Cố Trường Ca, nhưng theo thông tin từ Ngao Đằng và Ngao Linh, cũng như lần Phạt Thiên chi chiến trước đó hắn cũng hiểu rõ không ít sự tình.

Vì vậy hắn rất tôn trọng Cố Trường Ca, người từng che chở cho Sơn Hải chân giới.

“Lão hủ bái kiến đại nhân.”

Hắn nhẹ chắp tay, xem như thi lễ với Cố Trường Ca.

Vị tiên tổ Cố gia nhìn thấy hiện thân của Cố Trường Ca thì bỗng thở phào nhẹ nhõm, thật ra hắn cũng lo lắng Cố Trường Ca sẽ rời đi, từ bỏ Sơn Hải chân giới.

“Cuối cùng ngươi cũng tới.”

Hắn mở miệng nói, cũng không dò hỏi tung tích của Cố Trường Ca trong khoảng thời gian này.

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, nhìn lướt qua đám người ở đây, ánh mắt chủ yếu dừng lại trên người Minh và đạo bào lão giả kia.

Hết chương 2386.
Bạn cần đăng nhập để bình luận