Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 666: Thú vị

Chương 666: Thú vị

Vốn cho rằng số mệnh giữa hắn và Cố Tiên Nhi là chú định, ở kiếp trước nàng không chịu ngoảnh lại nhìn hắn, thậm chí còn cắt đứt hi vọng tìm kiếm nàng của bản thân.

Khi đó tiểu sư muội kiêu ngạo cỡ nào, một lòng truy tìm đại đạo, trong lòng không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác.

Cho dù là rất nhiều sư tôn của bọn hắn, cuối cùng cũng bị bọn hắn bỏ xa.

Nhưng một trận thiên địa đại kiếp bất ngờ ập tới, không chỉ hủy đi hắn, cũng hủy đi sư môn của hắn, đương nhiên cũng hủy đi tiểu sư muội.

Nam tử áo bào tím càng không ngờ bản thân có thể chuyển thế trùng sinh, thiên phú của hắn ở trong sư môn cũng chỉ tầm thường thôi.

So với tiểu sư muội loá mắt kia, thật sự là kém quá xa.

Kết quả, hắn vậy mà ngoài ý muốn trọng sinh.

Kỷ nguyên mà bọn hắn đã từng tồn tại càng trở thành một đoạn thời gian không ai dám ghi chép, cho dù là bây giờ hắn nhớ lại, cũng không nhịn được mà lòng đầy thê lương tuyệt vọng, tràn ngập sợ hãi.

Ngày đó cả giới tàn lụi, cho dù là tiên nhân đã từng tồn tại lâu dài vĩnh viễn không chết, cũng vẫn lạc ở dưới một kích xuyên qua vạn cổ đó.

Vạn tiên khóc thảm, tiên tổ băng diệt.

Cho dù nhìn xuống vạn giới, tiên cung tọa lạc trên vòng tròn Luân Hồi cũng gặp tai họa trong vòng một ngày.

Về phần sinh linh?

Một chưởng hủy diệt tám ngàn châu, Cửu Thiên Thập Địa lại không người.

Kỷ nguyên đó,không ai dám nhắc tới nữa, xem như hắn bây giờ cũng chỉ nghe được vài câu mơ hồ, sau đó liền trở thành cấm kỵ.

Năm tháng dài dằng dẵng, bao nhiêu kỷ nguyên nở rộ rồi ma diệt ở trong Luân Hồi.

Mà hắn lại trọng sinh.

Hắn tin Luân Hồi, càng tin thiên tư trác tuyệt của tiểu sư muội, cũng sẽ giống hắn vào một ngày không xa, lần nữa xuất hiện ở nhân gian.

Vì việc này, hắn chờ đợi bao nhiêu kiếp rồi?

"Vì sao một kiếp này của ngươi lại như vậy, việc này không phù hợp với tính cách của ngươi”

Sau đó, nam tử áo tím cắn răng, lần nữa vận dụng tiên đạo thiên nhãn.

Mặc dù chỉ là một mãnh vỡ nhỏ của tương lai.

Nhưng đối với hắn mà nói thì cần trả giá rất lớn.

Hôm nay cưỡng ép vận dụng hai lần tiên đạo thiên nhãn, chỉ sợ là trong vòng nửa năm, cũng không còn có thể tiếp tục vận dụng.

Phần tổn thương đến bản nguyên này, vốn là cái giá của việc xem trước tương lai, không người nào có thể may mắn thoát khỏi.

Sau một khắc, quang hoa trước mắt lần nữa trở nên mịt mờ, thời gian có dấu hiệu chảy xuôi.

Sắc mặt của nam tử áo bào tím càng tái nhợt.

Rất nhanh hình ảnh hiện ra vẫn là đại lao băng lãnh ẩm ướt kia.

Trong lúc đó, hắn cảm giác một đạo ánh mắt, từ khung cảnh trong tương lai kia ngoái lại nhìn.

Thanh niên trẻ tuổi kia cảm giác được cái gì đó.

Hắn ngẩng đầu, khóe miệng tựa hồ có chút hứng thú.

Ánh mắt bình thản dường như xuyên qua tầng tầng không gian rơi xuống trước mặt hắn.

"Thú vị."

Nghe được câu này, nam tử áo bào tím cảm giác đầu như muốn nổ tung.

Con mắt thứ ba ở mi tâm, càng nứt ra vết thương đáng sợ không ngừng chảy máu.

Nhưng mà khiến hắn sợ hãi bất an nhất chính là đối phương thế mà chú ý đến hắn rồi?

Phốc!

Hắn không nhịn được phun ra ngụm máu tươi, mặc dù những hình ảnh này rất nhanh liền biến mất không thấy nữa, nhưng vẫn khiến lòng hắn sợ hãi, run rẩy không thôi.

"Cố Trường Ca tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài, so với lời đồn thì hắn càng kinh khủng gấp trăm lần, một kiếp này làm sao lại xuất hiện quái vật như thế chứ.”

Thần sắc của nam tử áo tím trở nên ngưng trọng trước nay chưa từng có.

"Ca ca, các vị trưởng lão cũng nói ta là Tiên Ma thể, đây rốt cuộc là loại thể chất gì”

Trong một tòa phủ đệ tràn ngập hào quang, tiên vụ mờ mịt.

Hai người Thanh Tiểu Y và Thanh Phong đã rực rỡ hẳn lên, đang nói gì đó ở đây.

Hai người bây giờ so với thời điểm trước đó ở sơn môn đã có khác biệt rất lớn, không giống như tiểu ăn mày bên đường nữa.

Ngược lại có khí phách của đệ tử đại giáo, trên thân bao phủ bảo huy.

Có thể nói hiệu quả tẩy tủy rèn luyện rất tốt, quét hết tất cả cát bụi trên người trước đó.

Thanh Tiểu Y một thân váy trắng sạch sẽ , điểm xuyết trang sức đơn giản, trên thân váy có quang huy lưu chuyển, xen lẫn các loại quy tắc thần tiên, lộ rõ dáng vẻ thiếu nữ thanh tú và nhu thuận.

Giờ phút này, nàng đang hỏi Thanh Phong cái gì đó, rất là hiếu kì về thể chất này của chính mình.

Thanh Phong nghe vậy cười nói, "Tiểu Y ngươi chỉ cần biết thiên phú của ngươi rất lợi hại là được rồi. Ngươi xem các vị trưởng lão đều muốn đoạt ngươi, thu làm đồ đệ, nếu như không vì duyên cớ của ngươi thì ta cũng không thể vào được nơi như Chân Tiên thư viện.”

"Hóa ra trước đó nhưng nơi phúc địa của giới tu hành mà chúng ta nói, so với Chân Tiên thư viện còn kém rất xa, sợ là tư cách để so sánh cũng không có...bây giờ ngay cả loại nước mà hai ta uống, đều là thần tuyền trước đây chưa từng gặp, ở bên ngoài cực kì khó tìm."

Nói đến đây, hắn vô cùng cảm thán, nếu không có Thanh Tiểu Y, hắn hiện tại thật sự là tiểu ăn mày không có thứ gì.

Chớ nói chi là rèn luyện căn cơ, học tập đạo pháp, tu hành các kiểu, những chuyện này trước kia hắn đều không dám nghĩ.

Mặc dù hắn không có linh căn tu luyện nhưng các vị trưởng lão vì lấy lòng Thanh Tiểu Y, đặc biệtcấy ghép cho hắn một cái linh căn.

Hắn thoáng chốc lắc mình biến hoá, trở thành tiểu thiên tài.

Mặc dù ở loại địa phương như Chân Tiên thư viện, hắn thậm chí còn chưa sánh nổi với những người hầu của những thiên kiêu kia, nhưng hắn đã rất thỏa mãn.

Không thể nghi ngờ là thiên phú kinh khủng của Thanh Tiểu Y , trong nháy mắt khiến nàng trở thành bánh thơm bán chạy hàng nhất trong tay tất cả các lão quái vật.

Mỗi người đều muốn thu nhận nàng, cho dù nàng đã mười ba mười bốn tuổi, hơn nữa còn chưa từng tu hành.

Hết chương 666.
Bạn cần đăng nhập để bình luận