Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3863

Chương 3863Chương 3863
"Không, Cố Trường Ca không hề biến mất. Ngươi vĩnh viễn không cách nào hiểu được sự cường đại của hắn đâu." Nguyệt Minh Không chém đinh chặt sắt, giọng điệu lạnh lùng.
"Mặc dù ý chí thiên đạo không hoàn chỉnh nhưng vẫn là vĩ lực khiến cho ta sùng kính vô biên. Không ai có thể trấn áp được ý chí thiên đạo."
Tuyệt Âm Thiên Quân nói.
"Nhiều lời vô ích."
Nguyệt Minh Không mặc giáp cầm kích, cổ tay giơ lên, thân kích xanh thẳm xẹt qua một luồng ánh sáng vô biên, bao la hùng vĩ đánh thẳng về phía Tuyệt Âm Thiên Quân nơi tiên tuyến.
Chỉ một thoáng, vô số đại đạo quy tắc vỡ vụn gây dựng lại, bao phủ đến.
Nàng không muốn nói nhảm, chỉ có một động tác, đó là chiến. Mặc dù đối phương mạnh đến mức chư thế Thương Mang không thể tưởng tượng nổi nhưng nàng vẫn không sợ.
Không chỉ vì minh chủ Phạt Thiên Minh là Cố Trường Ca, mà càng vì nàng tin tưởng hắn.
Đám người Cổ Tàng Hoàng Chủ, Thế Chủ không khỏi biến sắc.
Nó không cách nào ngăn cản được Cố Trường Ca.
Cảnh tượng này khiến cho chư thế Thương Mang phải rúng động.
Tuyệt Âm Thiên Quân không nhanh không chậm giơ tay lên, vạn đạo oanh minh. Trong lòng bàn tay của hắn giống như có một phương vũ trụ vô tận đang diễn hóa. Từng đại thiên thế giới tạo thành hạt ánh sáng, ở nơi đó bốc hơi. Chỉ một trảo nhưng đã có thể diễn hóa được cảnh tượng vô địch chư thiên.
"Binh khí và giáp trụ đó là sức mạnh mà ngươi ra tay với ta, đủ để chứng minh ngươi cực kỳ can đảm."
Sự việc khiến người ta rúng động lần nữa đã phát sinh. Nguyệt Minh Không bổ ra một kích, tiếp tục bổ vũ trụ mênh mông đang diễn hóa. Từng đại thiên thế giới vỡ vụn, muốn đánh xuống người Tuyệt Âm Thiên Quân.
Ý chí thiên đạo thì như thế nào? "Chỉ cần ta muốn, thủ đoạn của ngươi sẽ vĩnh viễn bị vây trong một điểm bất biến Vĩnh hằng, giống như ta vẽ tranh trên giấy, vẽ người trong tranh. Làm sao ngươi có thể thương tổn được ta?"
Tuyệt Âm Thiên Quân trở tay đè ép. Đại thiên thế giới vỡ vụn một lần nữa gầy dựng lại. Địa thủy phong hỏa diễn dịch, hỗn độn sinh diệt. Từng thế giới và văn minh diễn dịch, từ đó đánh rớt Bát Hoang Ma Kích đang đánh tới.
Kích quang bị ngăn lại, cảnh tượng đang diễn dịch chung quanh hóa thành một vòng tròn yên tĩnh, cố gắng nhốt nó vào bên trong.
"Chút thủ đoạn nhỏ mà thôi. Thực lực của ngươi hôm nay cũng không phải dựa vào ngươi...
Nguyệt Minh Không nhắm mắt lại, hàn quang lạnh thấu xương.
Điều này đối với toàn bộ Thương Mang mà nói, có thể nói là một thủ đoạn giảm bớt kích thước. Tất cả sinh linh thậm chí cũng không thể trở thành sâu kiến, chỉ là hình ảnh và bối cảnh trên bức tranh, mặc cho người ta tùy ý xóa và sửa.
"Ngươi quá tự phụ rồi."
Tuyệt Âm Thiên Quân thản nhiên nói.
Sau lưng nàng hiện lên một vâng hào quang mộng ảo tráng lệ. Từng văn minh trong mộng sáng chói diễn dịch, cuối cùng râm râầm hóa thành một dòng sông dài. Dòng sông chảy qua chư thiên, tựa như tuế nguyệt. Vận mệnh và sinh linh cùng một nhịp thở, liên thông với nhau.
Con sông này mỹ lệ mà mộng ảo, chồng chéo và thay đổi giữa thực và ảo. Nó ở trạng thái khó tin, tôn tại và dường như không tồn tại.
Mộng chỉ trường hà mới là đạo quả của nàng biến thành.
Tuy nhiên, đối với Nguyệt Minh Không mà nói, nàng cũng có thủ đoạn tương ứng để ứng đối.
Nếu có Cố Trường Ca ở đây, với sức mạnh của hắn, tất nhiên có thể tùy tiện phá diệt thủ đoạn này.
Lúc này, trên không trung tối tăm của chư thế Thương Mang dường như có một con sông mờ mịt hiển hóa, chiếu rọi đến.
Bát Hoang Ma Kích trong tay nàng dù sao cũng không phải Cố Trường Ca sử dụng, không cách nào phát huy được vô địch chi uy quét ngang lục hợp bát hoang.
Hư ảo, mờ mịt, không cách nào chạm vào. Luông sức mạnh này xuất hiện, một lĩnh vực xen kẽ giữa thực tế và ảo ảnh đột nhiên bao trùm và lan rộng, bao phủ toàn bộ khu vực trung tâm của Phạt Thiên Minh.
Bên trong lĩnh vực này, hết thảy thời không và quy tắc gân như bị bóp néo, bị bóc ra từ trạng thái chân thực, thay vào đó là một cảnh tượng mờ ảo, tiêu tan.
"Sức mạnh của mộng..."
"Thì ra ngươi dự định thông qua thủ đoạn như vậy để phá giải, cũng có kiến giải không tệ, trách không được ngươi lại có thể trở thành thê tử của minh chủ Phạt Thiên Minh."
Tuyệt Âm Thiên Quân dừng lại một chút, chợt giật mình. Hắn ta gật đầu một cái, ánh mắt lộ ra sự khen ngợi. Hắn ta đã nhìn ra được ý đồ của Nguyệt Minh Không.
Bản thân của mộng là một lĩnh vực bác bỏ hiện thực của thế giới, tượng trưng cho hư ảo và hỗn loạn.
Nếu muốn phá giải thủ đoạn họa ngoại của hắn, đơn giản nhất chính là thay đổi hết thảy họa ngoại, dùng hư ảo để thay thế.
Nhưng đối phương lại không hiểu, bất luận hiện thực hay là mộng cảnh, chẳng qua cũng chỉ là tô điểm cho bức tranh mà thôi.
Hắn ta đưa tay nhẹ nhàng điểm một cái, giống như đóa hoa nở rộ, có cánh hoa phát ra một tiếng tách thanh thúy.
Bên trong khu vực trung tâm, mộng chỉ trường hà vặn vẹo, giống như có một bàn tay vô hình nắm lấy, hết thảy cảnh tượng mơ hồ vỡ vụn theo. Thời không cũng giống như mặt kính trải rộng vô số vết rách.
Nguyệt Minh Không đứng mũi chịu sào, yết hầu ngòn ngọt, lập tức phun ra một ngụm máu tươi. Nàng đã bị phản phệ.
Tuy nhiên, bởi vì có giáp trụ Lục Hợp Thiên Uyên tồn tại, chút tổn thương do phản phệ đó không đáng kể. Nếu không, cho dù là sinh linh Chân Lộ Lĩnh Vực cũng có thể bị mất mạng.
Cảnh tượng này khiến đông đảo cường giả chiến trường tiền tuyến Phạt Thiên Minh phải run lên trong lòng.
Chẳng lẽ thê tử của minh chủ Phạt Thiên Minh cũng không thể chống lại Tuyệt Âm Thiên Quân sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận