Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1213: Tam Thủ Hắc Giao

Chương 1213: Tam Thủ Hắc Giao

Mà nương theo thương thế của Thiền Hồng Y đang dần khép lại, thực lực của nàng sẽ chỉ càng kinh khủng hơn. Cố Trường Ca đã thử dò xét thương thế trên người nàng, trình độ khôi phục không được một phần trăm của thời kì đỉnh phong.

Giờ xem ra chỉ có ổn định thần hồn của nàng trước rồi tính toán những chuyện còn lại sau.

Thượng giới nay đã khác biệt so với kỷ nguyên trước, thiếu đi vật chất tiên đạo, rất khó để Thiền Hồng Y có thể khôi phục hoàn toàn.

Trạng thái của nàng hiện tại, khi mơ hồ còn dễ nói, một khi lâm vào giết chóc, muốn trấn áp phải khó hơn trước đó cả trăm lần.

Trong khoảng thời gian này, thương thế của Thiền Hồng Y đang dần khôi phục, cũng đồng nghĩa với việc khi nàng lâm vào giết chóc sẽ càng khủng bố hơn.

Để đề phòng vạn nhất, Cố Trường Ca vẫn để lại hậu chiêu, phòng khi đó không có cách nào trấn áp được nàng.

Mấy ngày sau, sinh mệnh bản nguyên cường đại trong phạm vi trăm dặm nơi dưỡng hồn đều đã mỏng manh, sắc màu nhàn nhạt từng trôi nổi nơi Giới Bi Hải này đã tản đi, muốn tụ lại lần nữa chí ít phải cần thời gian ngàn vạn năm.

Lúc này, Cố Trường Ca mới mang Thiền Hồng Y rời khỏi đây, nhưng hiện tại tung tích của nàng vẫn chưa thể để ngoại giới biết được.

Cho nên sau khi suy nghĩ xong, Cố Trường Ca đã đưa nàng vào trong vũ trụ.

Hiện tại hắn cũng không định về lại Cố gia, Bát Hoang thập vực bên này còn có chút chuyện cần xử lí.

Nghe A Đại bẩm báo, một vị khí vận chi tử khác tên Sở Hạo trong khoảng thời gian này đang hiện thân bên cạnh Giới Bi Hải, ý đồ đánh vào Bát Hoang thập vực. Cố Trường Ca đoán chừng sau khi hắn giải quyết Sở Hạo, hẳn là tu vi có thể đột phá chuẩn Đế Cảnh.

Mà theo thời gian trôi qua, sức lực vô vi bên trên Giới Bi Hải ngày càng mỏng manh, dẫn đến việc thế lực đi vào đây ngày càng nhiều

Một đám mây đen cực lớn quét qua bầu trời, chấn động thiên cung.

Đó là từng chiếc chiến thuyền cổ hào hùng dồn dập kéo tới, bên trên chất đầy cường quang, thần huy xán lạn. Mặc dù là Chí Cường Giả cũng khó mà vượt qua, cần phải trả một cái giá lớn.

Nhưng đối với thế hệ trẻ tuổi thì đây lại là một cơ hội thí luyện vô cùng thích hợp.

Gần như tất cả bất hủ đạo thống, vô thượng đại giáo, kể cả những thế gia lớn đều đã có thế hệ trẻ đến đây từ sớm, tiến về nơi biên giới cùng với lớp trẻ đối diện chém giết. Lần trước, khi Cố Trường Ca lấy tín ngưỡng pháp thân hiển hóa chính là một chiến trường thu nhỏ.

Vượt qua Giới Bi Hải đối với những chí cường giả còn lại mà nói là rất khó khăn nhưng đối với Cố Trường Ca tinh thông không gian bản nguyên thì chỉ như giẫm trên đất bằng. Mặc dù có rất nhiều hiểm địa nhưng giờ đã khó có thể làm hắn bị thương được.

Cố Trường Ca áo bào phấp phới, sắc mặc bình tĩnh không lay động, lướt đi trên Giới Bi Hải.

Kim sắc đại đạo giống như vô hình đang kéo dài ra dưới chân hắn, trực tiếp trấn áp sức nặng cuồn cuộn từ bên dưới truyền đến, tốc độ rất nhanh, hầu như chỉ sát na đã xuất hiện ở cách xa mấy dặm. Nhưng rất nhanh hắn đã nhìn thấy bên trong sóng lớn phía trước có một con Tam Thủ Hắc Giao (hắc giao ba đầu) xuất hiện, hắc quang quẩn quanh, vô cùng dữ tợn đáng sợ, giống như một hòn đảo rộng lớn nguy nga. Nó sống trong Giới Bi Hải, không sợ uy áp cuồn cuộn của nơi đây, trên thân thể bao phủ bởi vảy cứng xanh đen dày đặc, kiên cố như thần kim bất hủ.

Con hắc giao ba đầu này chú ý tới thần sắc của Cố Trường Ca, đầu tiên là lộ ra bộ dạng dữ tợn, ý đồ nhào tới giết chết hắn.

Nhưng chỉ một khắc sau, uy áp khủng khiếp mênh mông ngập trời quét tới, nó run rẩy sợ hãi, thần hồn đều suýt bị dọa bay mất, quẫy mình chui xuống nơi sâu của Giới Bi Hải.

"Thực lực cảnh giới Chí Tôn, vừa hay thiếu tọa kỵ thay đi bộ."

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, không nhanh không chậm mà đi về phía nó.

Giờ phút này, ở Bát Hoang thập vực, bên bờ Giới Bi Hải chính là một mảnh sa mạc hoang vu vô tận.

Cát vàng cuồn cuộn bao phủ giữa thiên địa, bất chợt có xương khô lộ ra.

Bát hoang thập vực là nơi Chí cường giả từng tử chiến không biết bao nhiêu mà kể, đều bỏ mạng trong khi chống lại thượng giới xâm chiếm, dù bị bão cát vùi lấp nhiều năm nhưng thi cốt vẫn bất hủ, tỏa ra luồng sáng rực rỡ.

Từng mảnh rừng hoang và sơn lĩnh mọc lên, có những đỉnh núi vô cùng huyền diệu, thần huy chói lọi vờn quanh.

Trong những phiến rừng hoang bao phủ chướng khí nồng nặc và sương mù hỗn độn, thi thoảng có thể thấy được những hung thú to lớn như núi, băng qua chân trời rơi xuống mặt đất.

Có nhiều chỗ thậm chí là công sự chiến tranh được tạo nên từ lâu đời của cường giả Bát Hoang thập vực, to lớn như tinh thần. Nhưng đã sớm bị hư hại, từ trên thiên khung rơi xuống tạo ra những cái hố lớn đáng sợ.

Từ trên cao nhìn xuống, nơi đây đầy rẫy những vết thương, rải rác dấu vết của một thời tranh đấu. Một mảnh hiểm địa mà bao la, cát vàng cuồn cuộn.

Nhưng lại có những cảnh tượng rất dị thường, ở nơi sâu thẳm ẩn giấu một đoàn người đang bôn ba hành tẩu.

Từng nhành cây đã khô héo, có thể thấy được sinh cơ đã tịch diệt nhưng vẫn cắm rễ sinh trưởng, rất nhiều hung cầm màu đen đang xây tổ, con ngươi như đao lạnh, loạt xoạt xuyên qua không trung.

Những người lữ hành này rất cẩn thận, số lượng cũng không phải ít, có nhân tộc, cũng có dị tộc, chừng hai ba mươi người.

Trong đó có nhiều gương mặt còn trẻ tuổi, nhưng cũng có rất nhiều lão giả, trên thân hiện rõ bảo huy, thực lực rất kinh khủng.

Trong đó tuổi trẻ gương mặt chiếm đa số, nhưng cũng có rất nhiều lão giả, trên thân bảo huy ẩn hiện, thực lực rất là kinh khủng.

Hết chương 1213.
Bạn cần đăng nhập để bình luận