Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1533: Nhược Âm đến tìm

Chương 1533: Nhược Âm đến tìm

“Cố Trường Ca, ngươi là tên tiểu nhân hèn hạ. Ngươi không được ép nàng, ngươi cho ta thời gian một đêm suy nghĩ, sáng mai ta sẽ cho ngươi một câu trả lời chắc chắn.”

Nghe được Cơ Sơ Nguyệt nghĩ một đằng nói một nẻo, Giang Thần không nhịn được gầm lên một tiếng ngắt lời nàng, con mắt hắn ửng đỏ nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca.

Hắn không biết vì sao Cố Trường Ca lại nghĩ hết mọi biện pháp để đi cứu tiên tổ của Cơ gia Cơ Thánh Sơ.

Nhưng đối với sự tình bây giờ, hắn cũng không còn cách nào khác. Nếu như không đáp ứng thì hắn sợ sẽ bị Cố Trường Ca giết chết, hoặc là cả một đời ở trong địa lao này cho đến khi chết già.

Hắn cũng không thể thờ ơ khi tận mắt chứng kiến Cơ Sơ Nguyệt rơi vào hố lửa.

“Hình như ngươi hiểu nhầm rồi, chuyện này cũng không phải giúp ta mà là đang giúp Cơ gia. Phải biết rằng, nếu như cứu tiên tổ Cơ gia thì ngươi sẽ có cơ hội trở thành con rể của Cơ gia, đó cũng là đang giúp chính ngươi.”

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, sau đó phất phất tay để cho đám người lui ra, không tiếp tục làm Giang Thần khó xử nữa.

Kỳ thực hắn đã đạt được mục đích, ắt hẳn sáng mai Giang Thần sẽ đáp ứng.

Đến lúc đó, sau khi tiến vào Côn Sơn, Giang Thần còn muốn sống sót đi ra? Đúng là ngây thơ nực cười.

“Khí linh, rốt cuộc Cố Trường Ca có mục đích gì? Người như hắn sao có thể tận tâm tận lực nghĩ cách cứu viện tiên tổ của Cơ gia? Điều này không phù hợp với tác phong và tính cách của Cố Trường Ca.”

“Nhất định là hắn đang có mưu đồ nào đó không muốn để người khác biết.”

Sau khi mấy người Cố Trường Ca, Cơ Sơ Nguyệt và Cơ Nghiêu Tinh rời đi, rất nhanh trong địa lao lại khôi phục sự băng lãnh tĩnh mịch.

Ánh mắt Giang Thần lạnh lẽo, hắn dựa lưng vào vách tường, hít thở từng hơi một để chính mình nhanh chóng tỉnh táo, trò chuyện cùng với khí linh của Tạo Hoá Tiên Chu ở trong đầu.

Đây là chỗ hắn không thông nhất.

“Ta cũng không nghĩ ra vì sao Cố Trường Ca lại hảo tâm như thế. Chắc chắn hắn không có ý tốt, không thành tâm nghĩ cách cứu viện tổ tiên của Cơ gia.” Âm thanh của khí linh Tạo Hoá Tiên Chu cũng rất trầm trọng.

“Vậy chúng ta nên làm cái gì?” Giang Thần thở sâu, bắt đầu thôi động công pháp, vừa khôi phục thương thế vừa hỏi.

“Hiện tại vấn đề cần lưu ý nhất chính là làm thế nào để sống sót trong Côn Sơn, sau đó lại nghĩ biện pháp chạy trốn, hợp tác với Cố Trường Ca chẳng khác nào bảo hổ lột da. Một khi tiến vào Côn Sơn, ngươi phải cẩn thận từng bước. Đến lúc đó ta sẽ xem xem có thể dẫn động đại thế và trận văn ở trong đó, từ đó tạo ra cơ hội cho ngươi chạy trốn hay không.”

Khí linh của Tạo Hoá Tiên Chu nói, vô cùng lo lắng sự hiện hữu của nó sẽ bị Cố Trường Ca phát hiện.

Từ lần đầu tiên nhìn thấy Cố Trường Ca, nó đã cảm giác được khí tức nguy hiểm trước nay chưa từng có trên người hắn.

Rất nhiều sự tình sau đó đã xác nhận suy đoán của nó.

Giờ khắc này chuyện khiến nó cảm thấy khá may mắn chính là Cố Trường Ca vẫn chưa phát hiện ra sự hiện hữu của nó, chẳng qua chỉ cảm thấy Giang Thần đang nắm giữ truyền thừa của Thần Nguyên Sư.

Bên ngoài địa lao, ánh tà dương rơi về phía Tây, gió thu mang hơi lạnh thổi qua.

Thời điểm bọn người Cố Trường Ca đi ra, một thân ảnh yểu điệu làm hắn có chút ngoài ý muốn nhưng lại hợp tình hợp lý đang đứng ở phía trước, hình như đang đợi hắn.

Hai người Cơ Nghiêu Tinh, Cơ Sơ Nguyệt đưa mắt nhìn nhau, nhận ra người đến là vị đệ tử Tiêu Nhược Âm của Đạo Thiên tiên cung, nghe nói là rất thân cận với Cố Trường Ca.

Sau đó hai người vội vàng rời đi, không ở lại nơi này lâu và cũng không dám hỏi nhiều.

“Cố công tử…”

Tiêu Nhược Âm một thân bạch y, dáng người thon dài yểu điệu, tóc xanh phiêu vũ, đại mi cong cong, mũi ngọc tinh xảo nhỏ nhắn, đôi môi hồng óng ánh, da thịt mịn màng trắng như tuyết, lộ ra vẻ mỹ lệ động lòng người khó tả. Nàng đứng ở nơi đó, nhìn như bất cứ lúc nào cũng có thể theo gió trở về.

Khi biết nàng muốn gặp Cố Trường Ca, thị vệ nơi này không ngăn cản nàng, ngược lại còn đưa nàng tới đây.

Bởi vì bọn hắn biết quan hệ giữa Tiêu Nhược Âm và Cố Trường Ca rất thân mật.

“Sao vậy? Nhược Âm có chuyện tìm ta sao?” Cố Trường Ca đạm nhiên cười, biết rõ mà còn cố ý hỏi.

Đôi mắt của Tiêu Nhược Âm rơi trên gương mặt hắn. Nàng gật đầu một cái, cũng không che giấu ý đồ của mình nói: “Nhược Âm nghe nói Giang Thần đã bị Cố công tử bắt lại.”

“A, vậy là ngươi đến đây vì Giang Thần sao?” Cố Trường Ca nhíu mày, để lộ thần sắc hứng thú.

Hắn cảm giác vẻ mặt của Tiêu Nhược Âm hôm nay có khác biệt không nhỏ so với dĩ vãng.

Đối với việc Tiêu Nhược Âm qua đây gặp Giang Thần, đương nhiên Cố Trường Ca hiểu.

Hắn biết chắc Giang Thần đã kể lại đầu đuôi mọi chuyện cho Tiêu Nhược Âm.

Sau khi biết chân tướng, rất nhiều phản ứng cử chỉ của Tiêu Nhược Âm ở trong mắt Cố Trường Ca cũng là bình thường.

Tuy nhiên, Cố Trường Ca vẫn cảm thấy hôm nay Tiêu Nhược Âm có điểm là lạ. Mặc dù nàng ẩn giấu rất tốt nhưng Cố Trường Ca vẫn dò xét điểm khí vận hiện tại của nàng một chút.

“Xem ra ta đã đoán đúng.”

Trong con ngươi của Cố Trường Ca thoáng qua dị sắc, rất nhanh đã khôi phục vẻ tự nhiên.

Nhìn từ điểm khí vận đột nhiên tăng lên này, hẳn là Tiêu Nhược Âm đã khôi phục không ít ký ức của Vận Mệnh đại tế ti.

“Dù sao thì Nhược Âm cùng Giang Thần cũng quen biết đã lâu, thấy hắn bị Cố công tử bắt lại, thật sự là ta không thể thờ ơ khoanh tay đứng nhìn.”

Tiêu Nhược Âm nhẹ nhàng nói, đúng lúc đôi mắt hiện lên nét buồn bã.

Nàng vẫn luôn âm thầm chú ý đến thần sắc của Cố Trường Ca, lo lắng hắn nhìn ra được dị thường, cho nên giải thích vô cùng cẩn thận.

Mà cách nói của nàng cũng hợp tình hợp lý, không có chỗ không ổn.

Hết chương 1533.
Bạn cần đăng nhập để bình luận