Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2139: Tình yêu thiếu nữ

Chương 2139: Tình yêu thiếu nữ

"Thật ra thì nguyên nhân dẫn đến sự suy bại của Man tộc hiện nay cũng là bởi vì Man thần chân chính đã biến mất từ lâu."

Nói cách khác, Man Thần đời trước bị các đời Man Thần đời sau nuốt chửng như thức ăn. Trong lòng A Man thầm mắng, nàng nghĩ đến một sự thật vô cùng tàn khốc và bi thương.

Đột nhiên nàng có chút rõ ràng vì sao tất cả những người bước lên con đường tìm kiếm Man Thần đều biến mất không thấy tăm tích và vì sao bốn năm sau, dưỡng phụ đời này của nàng cũng sẽ bị hạ độc thủ.

"A Công hắn đã biết hết thảy từ lâu, vì để che giấu những chân tướng này và ngăn cản ta nhớ lại chuyện trước kia cho nên hắn mới giết dưỡng phụ của ta."

A Man nhanh chóng sắp xếp nguyên nhân hậu quả của chuyện này một cách rõ ràng, con ngươi trong suốt và xinh đẹp đã khôi phục lại bình tĩnh.

Sau khi tiếp nhận phần ký ức bị A Công lấy đi, dường như sự ràng buộc nào đó trong cơ thể nàng bỗng được mở ra.

Đó là một loại ấn ký vĩnh hằng mà tang thương, ẩn chứa đạo hạnh và tu vi trước đây của A Man, một lực lượng cuồn cuộn không ngừng xông ra khỏi phế phủ, xương cốt, tim và từng ngóc ngách trên thân thể nàng, mênh mông và hùng vĩ.

"Thiên Thần?"

"Phụ thân chân chính?"

Cố Trường Ca lẳng lặng nhìn hết thảy, hắn cũng không hề lên tiếng quấy rầy A Man.

Chỉ có điều khi A Man tự mình lẩm bẩm và trình bày đoạn ký ức cổ lão kia, biểu tình trên mặt hắn xuất hiện một chút dị sắc. Thật ra thì những chân tướng mà A Man tự cho là đúng này còn tàn khốc hơn rất nhiều so với nàng nghĩ.

Nhưng mà Cố Trường Ca cũng không định cứ như vậy mà nói với nàng, chưa trải qua loại tàn khốc đó thì A Man không thể thật sự lột xác được. Kỳ thực trong mắt hắn, nàng của hiện tại vẫn rất đơn thuần.

Trong tròng mắt A Man vẫn còn lưu lại mấy phần ngây thơ và hồn nhiên thuộc về thiếu nữ, lúc này nàng khác xa với ma nữ tóc trắng có thể tấn công chư thiên, kinh động đến vạn cổ cự đầu ở một nơi khác trong dòng thời gian mà hắn nhìn thấy khi theo dõi dòng vận mệnh.

Kỳ thực con đường cầu ma chân chính chỉ mới bắt đầu.

"Tiền bối..."

Sau đó A Man đã khôi phục lại bình tĩnh, nàng nhìn về phía Cố Trường Ca, có chút muốn nói lại thôi.

"Tiếp theo ngươi định làm gì?"

Cố Trường Ca chỉ lắc đầu, trên khuôn mặt tuấn tú mang một nụ cười lạnh nhạt.

"Ta muốn báo thù, ta muốn giết Thiên Thần để báo mối thù chín đời và mối thù giết phụ thân."

A Man kiên định ngước mắt, trong con ngươi lóe lên một tia khao khát.

"Ừ."

Cố Trường Ca gật đầu, sau đó tỉ mỉ quan sát nàng rồi nói:

"Hiện tại cho dù không có sự trợ giúp của ta thì ngươi cũng có thực lực sánh ngang với cường giả Đệ Cửu cảnh ở thế giới này của các ngươi, vì vậy nếu ngươi muốn báo thù thì vẫn có có thể thực hiện được."

Thực lực Đệ Cửu cảnh...

Qủa thật A Man cũng cảm nhận được trong cơ thể mình tràn đầy lực lượng đáng sợ đến khó có thể tưởng tượng được, đủ để càn quét tất cả cường giả ở thế giới này.

Ngay cả mấy thế lực có thể sánh ngang với Man Thần Tông cũng sẽ không phải là đối thủ của nàng.

Trong những lực lượng này có một ít là do ấn ký kia của A Man mang tới nhưng nhiều hơn vẫn là nhờ Vô Danh công pháp mà Cố Trường Ca truyền thụ và do nàng đạt được sau khi thôn phệ tất cả trưởng lão của Man Thần Tông.

Trong mắt A Man, bộ Vô Danh công pháp này chính là hy vọng và thời cơ lớn nhất để sau này nàng có thể vùng dậy báo thù. Qủa thật sự huyền diệu kinh khủng trong đó khó có thể hình dung và nói rõ bằng lời được.

"Tiền bối, ngài sắp rời đi sao?"

Nhưng mà cho dù A Man đã biết được cái gọi là chân tướng, đã có được hy vọng để báo thù và trở nên mạnh mẽ thì nàng vẫn không thể vui nổi.

Bởi vì dựa vào những lời này của Cố Trường Ca thì A Man có thể cảm nhận được ý định rời đi của hắn. Đối với nàng mà nói, Cố Trường Ca không chỉ đơn giản là một vị tiền bối mà còn giống như tia sáng xuyên qua mây đen tăm tối.

Nếu như không có Cố Trường Ca thì bây giờ A Man vẫn chỉ là một người đáng thương sống trong sự giả dối và những tấm gương, nếu chỉ dựa vào chính mình thì không biết còn bao lâu nữa, nàng mới có thể hiểu được tất cả những chân tướng này.

Hơn nữa, nàng cũng không có dũng khí đối mặt với thực tế tàn khốc trong tương lai ban đầu.

"Ta hả?"

Đột nhiên Cố Trường Ca cười lên.

A Man ngây ngẩn nhìn hắn, đây vẫn là lần đầu tiên nàng thấy nụ cười như vậy của tiền bối, nó giống như nước hồ sạch sẽ và trong suốt, lại tựa như mây trắng bồng bềnh mang đến cho người ta sự ấm áp vô hạn. Hơn nữa hắn cười lên vô cùng đẹp.

Nàng lập tức bàng hoàng, trong đầu hiện lên giấc mộng khó nói đêm qua, trên mặt cũng không khỏi đỏ lên mấy phần.

Mười mấy tuổi chính là lúc mới biết yêu.

A Man không biết hiện tại mình có phải như vậy không nhưng nàng biết mình không muốn cứ như vậy mà rời xa tiền bối. Mặc dù hai người mới biết nhau chưa tới một tháng.

"Trong đời thiếu gì nơi có thể gặp được nhau, ngươi cần gì phải vì điều này mà buồn rầu?"

Cố Trường Ca đưa tay sờ đâu nàng, âm thanh ôn hòa vang lên.

"Tiền bối, ta vẫn chưa biết tên của ngươi."

"Có thể nói cho ta biết không?"

A Man rũ mắt, nàng giống như một thiếu nữ có chút mờ mịt và lúng túng, bàn tay nhỏ bé dưới ống tay áo cũng không biết nên để đâu.

Nàng không biết tên, không biết lai lịch của Cố Trường Ca, cũng không biết tại sao hắn muốn trợ giúp mình, càng không biết giao dịch mà hắn nói trước đây là cái gì.

Quá nhiều, quá nhiều thứ.

Cố Trường Ca giống như sương mù dày đặc, đột nhiên đi tới thế giới này và đi tới trước mặt nàng.

Hết chương 2139.
Bạn cần đăng nhập để bình luận