Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1956: Đón dâu

Chương 1956: Đón dâu

Trong cương vực mênh mông của Hoàng đô chiếm cứ Cổ Nhạc thần sơn vô cùng lớn, thác nước màu bạc rủ xuống, tiên vụ mờ mịt lượn lờ giống như thánh địa của Tiên gia.

Hiện tại cả toà Hoàng đô đều được giăng đèn kết hoa, khắp nơi đều là cảnh tượng vui mừng. Tiên Hạc bay múa xen lẫn với hư ảnh của Kỳ Lân, Linh Lộc chạy ra từ khắp nơi, kim liên nở rộ trong hư không, thanh tuyền cuồn cuộn hiện lên từ trong đất.

Có Kẻ thành đạo ngồi xếp bằng toạ trấn ở Thiên Cung đang giảng giải về đại đạo tinh yêu. Tiên phù hiển hiện, tràn ngập quang huy vô cùng thánh khiết, làm toàn bộ tinh vực cũng được bao phủ bởi khí tức an bình.

Gần như tất cả những tu sĩ tận mắt nhìn thấy trận đón dâu này đều bị quy mô của nó làm cho rung động, cả đời khó có thể quên.

Thảm hồng trải thẳng một đường từ chỗ sâu trong Hoàng cung chính là do Kẻ thành đạo thu thập tinh huy trên trời mà tế luyện thành.

Rất nhiều tinh thần cổ lão được pháp lực vô thượng luyện hóa thành bậc thang, hướng về liễn xa bạch ngọc từng bậc một. Rất rất nhiều… chứ đừng nói gì đến trăm vạn dặm hồng trang kia.

Mấy Kẻ thành đạo nữ cũng tỏ ra hâm mộ không thôi khi nhìn tràng cảnh này, dù là thiên hôn của thời kỳ viễn cổ chỉ sợ cũng không xa xỉ làm người rung động đến mức đó. Đến cả những thiên chi kiêu nữ trong lòng càng là không biết nói gì và hâm mộ đến cực hạn. Nếu trong đời có thể được tổ chức một hôn lễ như thế thì có chết các nàng cũng không tiếc nuối.

Bên trong Hoàng đô, tất cả dân chúng đều ngay ngắn trật tự đứng thành hàng dài ở hai bên dãy phố, còn các tu sĩ lại chỉ có thể ở một khoảng cách xa xa nhìn xem lễ đón dâu khiến cả thượng giới rung động này.

Oanh!

Lúc này tại chỗ sâu trong Hoàng đô có rặng mây đỏ hiển hiện đầy trời, chiếu rọi một mảnh thiên địa sáng lên rực rỡ.

Cuối cùng Minh Không nữ đế, người khống chế toàn bộ Vô Song tiên triều đã xuất hiện.

Đầu nàng đội mũ phượng trùm khăn voan, hai tay giao nhau đặt trước bụng, thân hình thon dài cao gầy chậm rãi bước tới từng bước, cao quý mà trang nhã.

Nàng tựa như Nữ đế phong hoa tuyệt đại trong thần thoại giáng lâm, cho dù là không thấy được dung nhan nhưng cũng xinh đẹp không giống như sinh linh ở phương thiên địa này.

Giờ đây hầu như tất cả mọi người đều bị một màn trước mắt làm rung động thật sâu, rất lâu sau cũng chưa hồi thần lại.

Sau lưng Nguyệt Minh Không là chiếc váy kéo dài trên đất được hơn một trăm vị thị nữ Thánh cảnh nâng lấy. Thị nữ dẫn đường đứng hai bên trái phải ở trước mặt nàng lại có tu vi đạt cấp độ Chuẩn Đế.

Cố Trường Ca thân mặc hỉ bào màu đen, mặt mỉm cười, thần nhã tuấn tú nắm tay Nguyệt Minh Không đi tới từ chỗ sâu trong Hoàng cung, hướng về liễn xa bạch ngọc nghênh tiếp mà đến.

Tuy nói là liễn xa bạch ngọc nhưng thật ra là lấy Tiên ngọc đặc thù chế tạo thành, phí tổn cực kỳ khủng bố, cho dù là một Kẻ thành đạo hao hết nội tình cả đời cũng chưa chắc có thể tạo ra một cỗ liễn xa Tiên ngọc xa xỉ đến cực hạn như vậy.

“Thật sự là một đôi thần tiên quyến lữ.”

Rất nhiều khách quý nhìn cảnh tượng này, mặc dù trong lòng rất kiêng kị Cố Trường Ca nhưng cũng không khỏi thốt ra lời đó từ tận đáy lòng.

Đám người của Trường Sinh Cố gia và Vô Song tiên triều ở phía trước Hoàng đô nhìn Cố Trường Ca đưa Nguyệt Minh Không dẫn vào trong liễn xa bạch ngọc, sau đó lặng lẽ thở phào một cái, thần kinh đang kéo căng cũng được thả lỏng.

Không phải bọn hắn sợ những thế lực kia quấy nhiễu mà chỉ thuần túy là không muốn ở thời điểm tốt lành này lại xuất hiện chuyện gì không vui dẫn đến hoạ sát thân mà thôi.

Đương nhiên bọn hắn cũng rất tự tin vì có rất nhiều Chí cường giả đang trấn thủ nơi đây, trong bóng tối còn có nhân vật nội tình cầm Tiên Khí trong tay chấn nhiếp hết thảy.

Dù cùng là nhân vật nội tình cũng dám làm loạn.

Rống, rống, rống…

Tiếng long ngâm rung trời của chín đầu Thương Long cấp độ Chuẩn Đế vang lên, bắt đầu bay lên không trung vội vã rời đi.

Đội ngũ rước dâu to lớn cũng dọc theo thông đạo phủ đầy hồng trang chứa rất nhiều tinh vực bước lên đường về.

Toàn bộ vũ trụ tràn ngập niềm vui, mỗi một ngôi sao đều được treo đầy rặng mây đỏ, vô số Thuỵ thú dâng tặng lễ vật, thanh thế động trời.

Bên ngoài Hoàng đô của Vô Song tiên triều, vô số tu sĩ sinh linh chứng kiến một màn này rất lâu cũng chưa hồi thần lại.

Một số Kẻ thành đạo ẩn nấp trong bóng tối cũng khẽ lắc đầu thở dài một hơi. Trừ phi là muốn chết, bằng không thì không ai dám ra tay quấy nhiễu ở thời điểm này.

Như vậy chẳng khác nào tiếp diễn cục diện không chết không thôi.

...

Giữa vô vàn hồng trang và liễn xa dọc theo tinh vực đi đến chỗ sâu trong vũ trụ.

Đại quân thật lớn đi theo ở phía sau, ngoài ra còn có Kẻ thành đạo và nhân vật nội tình âm thầm hộ tống để đảm bảo lần rước dâu này được thuận lợi.

Kỳ thực Trường Sinh Cố gia ở trong một tinh vực cách Vô Song tiên triều rất xa, cho dù là đi qua truyền tống trận cỡ lớn thì cũng phải tốn một khoảng thời gian không ngắn.

Vì thế trong quá trình rước dâu này đã có Kẻ thành đạo xé rách thông đạo vũ trụ từ sớm, đồng thời sử dụng một lượng pháp lực lớn để củng cố lại thông đạo, bảo đảm đội ngũ sẽ không bị bất cứ ai quấy rầy.

Ngay cả vũ trụ cũng đang rung chuyển, phát ra thanh thế chấn động trời cao, quang hoa trật tự vô cùng vô tận lượn lờ ở các phiến tinh vực.

Hầu như tất cả các thế lực đạo thống ở thượng giới đều thông qua đủ mọi loại thủ đoạn khác nhau để chú ý hết thảy những gì xảy ra ở đây.

Hoặc là sai phái Kẻ thành đạo lẻn vào đội ngũ khách khứa đi theo đại quân trở về Trường Sinh Cố gia.

Hoặc cũng có thể bọn hắn sẽ sai cơ sở ngầm quan sát từ phía xa, sau đó truyền tin tức về.

Đương nhiên sau khi lễ rước dâu kết thúc, đại hôn của Cố Trường Ca và Nguyệt Minh Không mới được tính là chính thức bắt đầu.

Hết chương 1956.
Bạn cần đăng nhập để bình luận