Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2032: Ai mà không sợ?

Chương 2032: Ai mà không sợ?

"Thời điểm còn ở Tiên Cổ đại lục, ta vẫn là một phế vật không được gia tộc chào đón, còn đã từng được Thần chủ triệu hoán."

Một nam tử trẻ tuổi sau lưng mọc hai cánh tràn đầy cuồng nhiệt và sùng kính nhìn qua Thần quốc, lời nói kích động.

Tỷ tỷ của hắn là Hắc Nhan Ngọc, cũng chính là một Thần tướng trong Hắc Ám Thiên Đình. Mà hắn còn có một bí mật không muốn để người khác biết, đó chính là ở thời điểm tối tăm không được gia tộc chào đón hắn đã chợt nghe thấy thanh âm của Thần chủ, còn được Thần chủ ban cho bí pháp tu hành, ngoài ra còn để hắn phát triển thêm tín đồ.

Mặc dù đã qua nhiều năm như vậy hắn chưa từng gặp lại Thần chủ nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự nhiệt huyết trong lòng.

Mà ở một hướng khác cũng có rất nhiều tu sĩ sinh linh thành kính giống như người nam tử trẻ tuổi này, tất cả đều đi về phía Thần quốc.

Thần quang nơi đó lập lòe tựa như thiên địa cũng đang sáng lên, tất cả kiến trúc sơn hà đều bị phủ thêm một tầng huy hoàng.

"Bái kiến Thần chủ."

Bên trong Thần quốc, ba mươi sáu nhân vật nội tình giống như thần linh, mang theo thần uy huy hoàng hướng về phía bên trong tâm cung điện quỳ phục xuống. Trong số đó có không ít người là khôi lỗi bị điều khiển nhưng cũng có rất nhiều người thật tâm thật ý muốn thần phục Hắc Ám Thiên Đình. Ngoài ra còn có rất nhiều thế lực đạo thống cũng mang theo nhân vật nội tình hiện thân cùng xuất hiện ở đây, đi về phía Thần quốc đã hiện thế.

Có Đại Du tiên triều, Vạn Đạo Thương Minh, Tiên Cổ các tộc, Trường Sinh thế gia, Vô Song tiên triều, ẩn thế An tộc… ngay cả một vài tồn tại cổ lão ở ẩn bên trong cấm khu cũng hiện thân xuất hiện bên ngoài Thần quốc.

Thần quốc nguy nga giống như được đúc từ vĩnh hằng tiên kim mà thành, kiến trúc không ngớt gần như nhìn không thấy giới hạn.

Có thể thấy ở nơi sâu nhất có mây mù không nhìn thấy đỉnh, hai bên có bậc thang tọa lạc, rộng lớn mà thần thánh, nở rộ Tiên quang vô tận một đường kéo dài tới mặt đất. Nhìn lên bậc thang gần như là không thể nhìn thấy phần cuối.

Rất nhiều thiên binh thiên vệ mặc kim giáp chiến y đang tuần tra ở các nơi, bọn hắn cưỡi hung thú khổng lồ như sơn lĩnh, che khuất bầu trời.

Khắp chốn đều là thần sơn cổ nhạc, Tiên vụ quẩn quanh, ngân thác rủ xuống. Các loại thú hoang dã ghé qua nơi đó, phát ra tiếng gào to rung chuyển thiên địa.

Đây là một thế giới cổ lão mênh mông rộng lớn, hầu như mỗi một chỗ đều đang sáng lên, vật chất trường sinh dày đặc. Cho dù là tu sĩ bình thường cũng có thể cảm nhận được loại khí tức đáng sợ này chớ nói gì là quy tắc thiên địa nơi đây đã sớm hoàn toàn bất đồng so với thượng giới.

Mặc dù đây là lần đầu tiên thế nhân tới quốc gia Hắc Ám Thiên Đình nhưng lại có thể cảm nhận được quy tắc thiên địa ở nơi đây rất khác, so với ngoại giới càng thích hợp để tu hành hơn.

Trên mặt rất nhiều tu sĩ thế hệ trước lộ vẻ kinh sợ, cảm thấy ở phương Thần quốc này càng có thể lĩnh ngộ quy tắc thiên địa, có thể trợ giúp bọn hắn nhanh chóng đột phá.

Tất nhiên, để thành lập Thần quốc, Cố Trường Ca đã không ngần ngại lấy Côn Cực vũ trụ làm hình thức ban đầu, luyện không ít vũ trụ đổ nát mới luyện ra được phương thế giới này.

Đặc biệt là Kỷ Nguyên Thụ được hắn trồng trong Thần quốc, nâng nhật nguyệt tinh thần, xung quanh là hỗn độn hải mênh mông, vô cùng vô tận.

Trong toà Thiên Cung này, Cố Trường Ca đang ngồi ngay ngắn, mờ nhạt mà mông lung, được vết tích đại đạo bao phủ. Nhìn hắn không rõ lắm, tựa như đang ngồi trên chín tầng trời cao nhìn ra thế giới vĩnh hằng, không nhiễm bụi trần.

Chỉ có một loại uy áp vô thượng và tiên uy huy hoàng tản ra xung quanh, khí tức đè ép thiên hạ khiến chư thiên vạn vực kinh sợ.

Tu sĩ tín đồ Thần quốc đến đây, bây giờ đều đang ở ngoài Thiên Cung. Chứng kiến cảnh tượng chấn động như vậy, bọn hắn không nhịn được phải quỳ xuống.

Trên trời dưới đất có vô số bóng người, cả hai bên cung điện đều là tinh quân Thần quốc thống ngự một phương tinh vực. Cương vực mênh mông có thể dùng cụm từ ‘vô tận’ để hình dung.

Thiên binh thần tướng trùng trùng điệp điệp, đông nghịt đứng trong Thần quốc, có thể tùy thời nghe theo mệnh lệnh của Cố Trường Ca, tuần tra chư thiên vạn vực.

"Chúng ta bái kiến thần chủ."

Tất cả khách vãng lai đều rung động, sau đó đến bên ngoài đại điện chắp tay với Cố Trường Ca chúc mừng Thần quốc bất hủ mới được thành lập. Hơn nữa hắn còn là một nhân vật Tiên Đạo, làm sao bọn hắn dám bất kính? Cho dù trong lòng bọn hắn sợ hãi nhưng cũng không dám nói nhiều và làm như không nhìn thấy gì, thành thật chờ đợi ở trong tộc địa, không đi tới chúc mừng.

Đặc biệt là vị trước mắt còn là loại người hung ác nhất đứng sau tai hoạ Côn Cực, chôn giết biết bao nhiêu tồn tại nội tình, ngấm ngầm tính toán toàn bộ thế giới.

Ai mà không sợ? Ai mà không hãi?

Thật ra trong đám khách mời ở nơi này có rất nhiều người trẻ tuổi, còn có nhân vật từng cùng thế hệ với Cố Trường Ca và không ít người quen cũ mà hắn nhận thức.

Cũng có một ít người trẻ tuổi đương thời mang dáng vẻ oai hùng bừng bừng phấn chấn, tự tin dâng trào, cả người tràn đầy chứng đạo chi tâm, tin tưởng vững chắc bản thân vô song.

Bọn hắn tràn đầy rung động nhìn đạo thân ảnh trên Thần quốc kia, biết đây chính là tồn tại không gì sánh được, nhân vật nội tình chết thảm trong tay hắn khó mà đếm hết.

Trong số rất nhiều khách mời, người có biểu hiện phức tạp nhất chính là người của Trường Sinh Cố gia và Vô Song tiên triều.

Hết chương 2032.
Bạn cần đăng nhập để bình luận