Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2547: Đẹp đến không chân thực

Chương 2547: Đẹp đến không chân thực

Trên thuyền chiếc ngọc này còn có một vài thân ảnh quen thuộc trong Tụ Hiền sơn trang, tất cả đều nhận được phân phó rằng phải cùng nhau chạy tới chốn Tiên Linh văn minh kia, đi hoàn thành nhiệm vụ.

Cơ mà Chử Luyện cảm thấy có chút ngạc nhiên, những đồng liêu này vậy mà không hề sợ hãi chút nào đối với việc đó, có vẻ rất bình tĩnh tự nhiên.

Dáng vẻ kia không khác so với những tử sĩ được đại gia tộc bồi dưỡng, mọi người đã sớm không quan tâm vấn đề sinh tử nữa. Điều này khiến cho trong đầu Chử Luyện nảy lên ý niệm khác, đến lúc đó có lẽ có thể mượn lực lượng của chúng đồng liêu để đảm bảo an nguy của mình.

Rất nhanh, chiếc thuyền ngọc lục mang theo Chử Luyện dừng lại ở một ngọn núi dốc đứng, tất cả hội hợp với những đồng bọn trẻ tuổi lúc trước.

“Lát nữa Linh Khư hoàng tộc sẽ phái cường giả tới đây dẫn chúng ta đi cùng.”

“Thật ra chúng ta không cần làm cái gì hết, chỉ cần đi theo bên cạnh bọn hắn là được, tu vi của chúng ta thấp kém, sẽ không hấp dẫn sự chú ý của phương văn minh kia.”

“Đến lúc đó chỉ cần dựa vào thủ đoạn của mình, tìm hiểu tin tức là được.”

Trong quá trình chờ đợi, có vài người trẻ tuổi đã bắt đầu giao phó nhiệm vụ lần này cho mọi người ở đây.

Chử Luyện không quá để ý, nhiệm vụ thành công hay không ở trong mắt hắn đều không quan trọng, tất cả những gì hắn quan tâm chỉ là mức độ nguy hiểm của nhiệm vụ lần này.

Sau đó, trong ánh mắt chờ đợi của mọi người, một cổ chiến thuyền cổ xưa tang thương, phá vỡ hư không từ trên cao nhanh chóng giáng lâm.

Một đạo kim quang đại đạo kéo dài hắt xuống cuốn hết đám người Chử Luyện vào trong đó.

Mấy vị tồn tại cấp bậc tiên đạo được triệu kiến trong tổ điện Linh Khư hoàng tộc, cùng với đám người Trọc U giờ phút này đều ở trong cổ chiến thuyền này.

Sau khi bọn hắn tiếp dẫn đám người Chử Luyện lên đây chỉ nhìn lướt qua liền không thèm để ý nữa, tiếp theo bảo bọn hắn tự tìm động phủ hoặc viện lạc mà nghỉ ngơi.

Trong mắt bọn hắn, tác dụng mà những thế hệ trẻ tuổi này có thể phát huy đều có hạn, nhiều lắm là đánh lừa tai mắt bên kia thôi.

Bọn hắn không hề biết được tại sao Linh Khư hoàng tộc lại sắp xếp những thế hệ trẻ tuổi này cùng đến đây, nếu như là để tôi luyện mà nói, vậy cũng không có khả năng…

Chử Luyện và đám người trẻ tuổi đương nhiên không dám nói thêm gì, tất cả nhao nhao rời đi.

“Thực lực của chúng ta đều không tính là cường đại, cũng không thu hút được sự chú ý của những cường giả chân chính trong văn minh này.”

“Cho nên đến lúc đó chỉ cần phối hợp với mấy vị đại nhân này là được.”

Mấy vị tiên đạo tồn tại đều thấp giọng nói chuyện với nhau, bắt đầu thương nghị làm thế nào để đối phó với rất nhiều vấn đề kế tiếp. Đám người Trọc U mặt không chút thay đổi, nếu như là trước kia, mấy người này đều không khác gì con kiến hôi ở trong mắt bọn hắn, căn bản không có khả năng để ý đến, chứ đừng nói chi là làm việc với nhau.

Tuy nhiên bây giờ không do bọn hắn quyết định.

Cổ chiến thuyền này nhanh chóng rời khỏi không gian này, quay trở về trên con tàu lớn dừng ở Tiên Linh văn minh trước đó của đám người Trọc U.

Lúc Bạch Cốt Tổ Vương bắt bọn hắn đi vẫn chưa kinh động đến những tồn tại còn lại trên con tàu thoi. Bởi vì thân phận lẫn thực lực của đám người Trọc U dù sao đều rất đặc thù, ngày thường tất cả đều ở cùng một chỗ.

Sinh linh khác của Tiên Linh văn minh trừ phi có việc lớn gì cần bẩm báo, bằng không sẽ không có tư cách gặp mặt bọn hắn. Sau khi trở lại khoang thuyền ban đầu, đám người Trọc U đều có chút cảm giác như gặp ánh mặt trời.

Có điều tầng tinh bích vỡ nát ở trước mắt còn đang nhắc nhở bọn hắn, mọi chuyện xảy ra lúc trước đó đều không phải là mộng ảo bong bóng, mà là việc thật người thật

Hiện giờ tính mạng của bọn hắn đã hoàn toàn không phải do bọn hắn làm chủ nữa.

“Trước tiên tu bổ kín kẽ tầng tinh bích đã, những chuyện còn lại trở về gia tộc rồi nói sau.”

Sắc mặt Trọc U thay đổi xoành xoạch, hải dương tinh thần sâu trong mi tâm phập phồng không ngừng, nó vẫn luôn truyền đến sự đau đớn nhắc nhở tình cảnh hiện giờ của mình.

Mà giờ phút này, Chử Luyện đang tìm kiếm động phủ ở tiểu thế giới bên trong cổ chiến thuyền kia, dự định trước tiên im lặng quan sát động tĩnh, lại kinh ngạc phát hiện hai đạo thân ảnh quen thuộc.

“Tại sao Linh Hoàng cô nương và Cố công tử kia lại ở chỗ này?”

“Không đúng, không phải hắn nên ở lại Linh Khư hoàng tộc hay sao?”

Trông thấy vậy Chử Luyện lập tức biến sắc, không thể tin vào mắt mình.

Cách đỉnh núi này của hắn không xa chính là một sơn cốc có chút yên tĩnh, chim hót hoa hương.

Từ xa nhìn lại ở giữa bố trí đan xen đình đài lầu các, nước chảy róc, phong thủy hồi lang, còn điểm núi giả thác nước, thúy trúc lượn lờ, sương trắng mênh mông, hào quang lưu chuyển, cảnh tượng y hệt thế ngoại đào nguyên.

Vị Linh Hoàng cô nương hắn thường xuyên nhắc tới với dung mạo như hoa, khuynh quốc khunh thành dường như đang nói gì đó với vị nam tử áo trắng thanh tuấn thần nhã trước mặt kia.

Đây là lần đầu tiên Chử Luyện nhìn thấy chân dung của nàng, trong lúc nhất thời ngây ngốc hồi lâu, dung mạo dưới tấm màn che kia quả nhiên đẹp đến độ huyễn ảo không chân thực.

Hết chương 2547.
Bạn cần đăng nhập để bình luận