Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 681: Vị kia lẽ nào là?

Chương 681: Vị kia lẽ nào là?

"Có phải nên thay đổi thái độ với gia hỏa này hay không, nếu như bày ra sắc mặt tốt với nàng, còn không phải bị nàng đè đầu cưỡi cổ a... "

Trong lòng Cố Trường Ca hiện lên rất nhiều ý niệm, rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh.

Nhưng rất nhanh trong con ngươi của hắn lóe lên lãnh ý.

"Tử Dương thiên quân, đồ vật của ta mà ngươi cũng dám ngấp nghé ư.”

"Tiêu rồi tiêu rồi... "

"Sao Cố Tiên Nhi ngươi lại đột nhiên ngu xuẩn như thế, vừa nãy mình làm gì vậy trời?”

Mà một bên khác, Cố Tiên Nhi đã hóa thành thần hà, xuất hiện trên một ngọn núi, sắc mặt đỏ lựng như tôm.

Nàng rất bối rối và căng thẳng, cũng không biết sau này làm sao đối mặt với Cố Trường Ca đây.

Nàng cũng không biết vừa nãy bản thân đã xảy ra chuyện gì, đến cùng lấy đâu ra dũng khí mà dám làm như vậy?

Ma xui quỷ khiến.

Kịp phản ứng thì đầu của Cố Tiên Nhi đã trống rỗng, căn bản là không kịp nữa.

"Haizz, đoán chừng đồ đáng ghét Cố Trường Ca đang cười nhạo mình đi, xấu hổ chết đi được, sau này mình phải làm sao để đối mặt với hắn đây.”

Cố Tiên Nhi đã nghĩ đến thần sắc “được tiện nghi còn khoe mẽ” của kia Cố Trường Ca.

Chuyện này để cho nàng không nhịn được có chút tức giận, nhưng cũng rất bất đắc dĩ.

"Được rồi, tiếp theo vẫn nên né tránh tên kia trong một khoảng thời gian, miễn cho bị hắn chế giễu không thôi.”

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng vô cùng rầu rĩ, hối hận cũng không được nữa, sau đó thân ảnh khẽ động tiến đến viện của đại trưởng lão.

Thời điểm trước đó, nàng đã biết đại trưởng lão hiện tại đang ở Chân Tiên thư viện, cho nên khi nàng tới đây, khẳng định là cần phải tìm hắn trước.

Mà giờ khắc này, ở nơi sâu của Chân Tiên thư viện cũng không yên bình.

Ngọn núi cao lớn chập chùng, toàn thân đen như mực, xích hà nở rộ, có tử khí bốc lên, có lục quang sáng chói, tràn ngập thiên địa linh khí, rất bất phàm.

Linh khí vô cùng nồng đậm, tạo thành thác nước lớn, cành cây cổ thụ che trời, thần nhạc nguy nga, tựa hồ như một mảnh tiên cảnh.

Giờ phút này, nơi đây có một khối đá quý được đủ loại hào quang bao phủ, vạn đạo thần quang đang run rẩy, ngàn vạn sợi thụy thải, không ngừng dội xuống.

Khối đá quý này cao chừng hơn nửa người, mặt ngoài có lạc ấn của đại đạo, còn khắc rất nhiều phù văn, có vẻ vô cùng chói mắt.

Thác nước linh khí đổ ào xuống, đã tồn tại vô số năm.

Phía dưới có rất nhiều dị thú thụy chim, cũng đang leo lên, rất là yên tĩnh.

"Tính toán thời gian một chút, cũng là nên xuất thế, chúng ta chờ giây phút này đã lâu rồi!”

"Đúng vậy, Chân Tiên thư viện ta nuôi dưỡng khối đá quý cửu thiên này đã nhiều năm như vậy, hôm nay cũng nên xuất thế thôi."

"Không dễ dàng mà! Cũng không biết sẽ xuất hiện dạng quái thai gì, có phải thật sự là tiên nhân hậu đại hay không đây?”

Rất nhiều hỗn độn khí vòng quanh cổ lão tồn tại này, khí huyết hào hùng, kiểu dáng quần áo vô cùng xưa cũ.

Bọn hắn đang ở nơi này rất là kích động, hưng phấn nhìn chằm chằm vào khối đá quý ở trước mặt.

Ánh mắt của bọn hắn thật sự giống như đang nhìn tuyệt thế tiên chân.

"Gặp được ánh sáng đại thế như này, làm sao có thể thiếu khối đá quý này của Chân Tiên thư viện chúng ta!”

Bọn hắn rất chờ mong, nhìn chăm chú, không dám nháy mắt vì sợ bỏ lỡ cái gì.

Ông! !

Lúc này, khối đá quý này tựa hồ cảm thấy bên ngoài có người đang quan sát, hào quang rực rỡ ngút trời, tính chủ động xông phá phong ấn ở bề mặt!

Từng đạo phù văn cũng giống như đang sống lại, bắt đầu bay múa, ở trong hư không hiện ra khí tức tiên ý kinh người.

Nơi đây đều tựa như chỗ để phi tiên.

"Mau nhìn mau nhìn!"

"Nó muốn phá vỡ phong ấn ra!"

Có lão ngoan đồng vô cùng kinh ngạc, nhưng càng thêm kích động và chờ mong.

Ở bên ngoài khu vực này còn xuất hiện không ít thân ảnh từ phía xa mà đến, đều là do biết được tin tức khối đá quý này sắp xuất thế, vô cùng kinh ngạc.

Lai lịch khối đá quý này của Chân Tiên thư viện có thể bắt nguồn từ rất lâu trước đây.

Cho nên, rất nhiều người đều biết có một khối đá quý như vậy.

"Từ cửu thiên rớt xuống, lẽ nào sẽ là dòng dõi của Chân Tiên?”

Thân ảnh cao gầy của Thiên Hoàng Nữ xuất hiện trên đỉnh núi nào đó, trong đôi mắt của nàng lấp lóe rất nhiều phù văn, đang diễn hóa các loại cảnh tượng.

Tựa hồ muốn xem thấu tảng đá kia.

"Hoàng nữ thấy thế nào?"

Ở bên cạnh nàng xuất hiện một vị thần võ nam tử khống chế tứ linh chiến xa, mặc giáp sắt màu vàng.

Ngay cả con ngươi đều là ngũ sắc, trong người có thần huyết ngũ sắc đang lưu chuyển, khí thế hào hùng mà kinh thiên.

Tựa như một tôn tuổi trẻ thần minh, chính là Thần Hoàng Tử của Thiên Hoàng sơn.

Thiên Hoàng Nữ liếc mắt nhìn hắn, lắc đầu nói, "Không nhìn thấu, rất thần bí."

"Mọi người đều nói hoàng nữ chính là Tiên Hoàng chuyển thế, vậy mà còn có đồ vật mà ngươi không nhìn thấu sao?” Thần Hoàng Tử mỉm cười hỏi.

Nghe thấy lời này, Thiên Hoàng Nữ hơi trầm mặc, không tiếp tục để ý đến hắn nữa.

Ông! !

Mà lúc này, phía trên vòm trời bỗng nhiên xuất hiện một thông đạo kim sắc, phía trên thông đạo có nữ hài bạch y tầm bảy, tám tuổi đi tới.

Không nhiễm trần thế, sợi tóc đen nhánh rất mềm mại, con ngươi như ngọc thạch đen, nhưng lại mang theo sự thâm thúy của bầu trời sao.

Trông thấy nữ hài bạch y này, rất nhiều lão ngoan đồng đều biến sắc, vội vàng cung kính chào, "Tham kiến Tinh Tổ!"

"Vị kia lẽ nào là..."

Rất nhiều tuổi trẻ thiên kiêu đều vô cùng khiếp sợ, trong nháy mắt nhận ra thân phận của nữ hài bạch y này.

Mặc dù thấy tuổi tác của nàng rất nhỏ, nhưng thật ra tuổi của nàng đã vô cùng cổ lão.

Hết chương 681.
Bạn cần đăng nhập để bình luận