Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2193: Có kẻ muốn thăm dò?

Chương 2193: Có kẻ muốn thăm dò?

ho tới tận bây giờ, một đám khách vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng của Nguyệt vương, ngược lại ở bên ngoài phủ càng ngày càng có nhiều ánh sáng chiếu xuống, đều là các đại nhân vật khắp Tiên vực.

Trong đó còn có người quen cũ của Ngao Địch Tiên Vương, một lão Tiên Vương đến từ Đông Tiên vực, tên là Cổ Huyền Tiên Vương. Phía sau Cổ Huyền Tiên Vương dẫn theo hai đồ đệ của hắn, một nam một nữ, tu vi đều đã đạt tới Chân Tiên cảnh, trong đó có một người gần như đã chạm đến cánh cửa nửa bước Tiên Vương.

Nếu cho hắn đầy đủ thời gian, tương lai chưa chắc sẽ không thể không đạt tới cảnh giới Tiên Vương.

Số lượng Tiên Vương bên ngoài Đông Tiên vực cũng không nhiều, hiện giờ Ngao Địch Tiên Vương và Cổ Huyền Tiên Vương đã đến, gần như đã là lực lượng tuyệt đối của Đông Tiên vực.

Sau đó, Tiên Vương của Bắc Tiên vực cũng đã đến, ba người tề tụ, có lão già đầu bạc râu trắng, tên là Khô Âm Tiên Vương.

Còn có Tiên Vương cả đầu đều là tóc dài màu đỏ, tên là Xích Luyện Tiên Vương, cùng với một Tiên Vương Chử Côn khác.

Ba người đến từ Bắc Tiên vực, mang theo không ít nhân mã, có chân tiên, cũng có nhiều kẻ thành đạo, cũng có không ít hậu bối trẻ tuổi.

“Nguyệt vương vẫn chưa xuất hiện?”

“ Vậy khi nào nàng tới đây?”

Lão Cổ Huyền Tiên Vương của Đông Tiên vực mở miệng dò hỏi, thái độ rất khách khí, đối mặt với hạ nhân Nguyệt vương phủ cũng có vẻ cực kỳ hòa ái.

“Hồi bẩm Tiên Vương, Nguyệt vương bệ hạ chỉ phân phó ta ở chỗ này sắp xếp tiên yến, còn khi nào hiện thân ta cũng không biết.”

Hạ nhân Nguyệt vương phủ cung kính nói, đối mặt với ánh mắt của mấy Tiên Vương, khiến trán nàng chảy mồ hôi, nơm nớp lo sợ.

Nghe vậy, mấy Tiên Vương ở đây không nói thêm gì, thu hồi ánh mắt, đều yên tĩnh chờ đợi, hoặc là phẩm trà, hoặc là nhắm mắt dưỡng thần, hoặc là nói chuyện riêng với nhau.

Bọn hắn cũng không phải đến vì Nguyệt vương, chỉ là muốn từ chỗ Nguyệt vương phán đoán an nguy của bữa Hồng Môn Yến này.

Đương nhiên nếu bọn hắn đến đây, thật ra đã chuẩn bị xong tư tưởng không cách nào rời đi, đã sắp xếp ổn thỏa rất nhiều chuyện trong tộc.

Mà sau đó, một Tiên Vương cổ xưa xuất hiện từ chính vùng cấm của Đông Tiên vực, khiến mọi người nơi đây đều giật mình, không nghĩ tới bên trong vùng cấm kia, thế mà còn có người tồn tại.

Đặc biệt là Ngao Địch Tiên Vương và lão Cổ Huyền Tiên Vương, bọn hắn đều cho rằng vùng cấm kia sắp khô kiệt, đã không còn sinh cơ từ lâu.

“Nếu là mệnh lệnh của người kia, lão hủ làm sao dám không tới chứ?”

Lão Tiên Vương của Sinh Mệnh cấm khu này, trên người tràn ngập hơi thở hủ bại, cũng không giống với những Tiên Vương còn lại đang trong trại thái đỉnh phong như vậy.

Hắn nhếch miệng cười, giọng nói khàn đục, như cổ thụ sắp khô kiệt.

“Trung Tiên vực chẳng lẽ không định tuân theo mệnh lệnh?”

Thời gian chậm rãi trôi đi, một đám Tiên Vương lại không nhìn thấy bóng người của Trung Tiên vực, không khỏi suy đoán ầm ầm, có người ánh mắt thâm thúy, có dị sắc xẹt qua, có người từng trải, ngồi ngay ngắn ở nơi đó, không nói lời nào.

Mà có người như đoán được gì, trước Dị vực bên kia dường như có pháp chỉ gì đó được đưa tới Trung Tiên vực, hai bên đang thảo luận cách đối phó gì đó.

“Chẳng lẽ Dị vực định liên thủ với Trung Tiên vực?”

Có Tiên Vương nhịn không được suy đoán như thế.

Ầm!

Đột nhiên, cuối vũ trụ trống rỗng nơi xa, xuất hiện một thân ảnh mơ hồ, nhìn xuống vạn cổ càn khôn, mang theo hơi thở độc bá thiên địa, lấp loáng ở chỗ sâu Tinh vực.

Thiên địa rộng lớn đều lay động theo, vạn vật đau đớn.

Lúc này, vô số sinh linh quỳ sát xuống, quỳ bái về phía hướng kia, ngay cả chân tiên thì tim cũng đập nhanh.

“Một Tiên Vương? Nhưng mà hơi thở này dường như không phải…”

Mấy Tiên Vương trong Nguyệt vương phủ, lập tức nhìn qua, có người mày nhíu chặt lại, trong lòng trào dâng cảnh giác và không thể tưởng tượng.

“Hay là có người còn dám động thủ ngay lúc này?”

“Quả thực to gan lớn mật ha.”

Đôi mắt Ngao Địch Tiên Vương híp lại, đứng dậy trên đình, nhìn về phía xa.

Ngao Linh bên cạnh hắn lại lộ ra vẻ mặt cảm thấy hứng thú, nói.

“Đây cũng không phải chân thân của Tiên Vương mà là pháp thân tín ngưỡng cô đọng bằng cái giá lớn.”

Muốn ngưng tụ pháp thân tín ngững cũng không khó, nhưng khó ở chỗ chính là pháp thân có được chiến lực của Tiên Vương.

Mà thân ảnh độc bá thiên địa hiện lên ở nơi xa kia, hiển nhiên thực lực đã vượt qua đa số Tiên Vương.

Hơi thở rất hỗn loạn, khó có thể phán đoán chân thân là ai.

Kinh biến này, khiến cho tất cả khách khứa bên trong Nguyệt vương phủ đều chấn động, không thể tin tưởng.

Những sinh linh bình thường lúc này đã nhịn không được quỳ rạp xuống, muốn dập đầu với nơi đó, căn bản không thể nhận được uy áp Tiên Vương có ý phát tán ra.

“Xem ra là cô đọng thông qua cấm khí thần bí nào đó, sau lưng không chỉ có một Tiên Vương......”

Ngao Linh mở miệng nói.

Ầm!

Mà ở khu vực kia, giờ phút này lại hiện lên một hư ảnh, mông lung mơ hồ, nhưng mà đỉnh thiên lập địa, nó dường như từ thân pháp hóa thành, đứng sừng sững ở trong vũ trụ nhìn xuống vạn cổ.

Tiếp tục ở khu vực kia, một hơi thở kinh khủng khác mênh mông cuồn cuộn, một ánh sáng bất hủ xé mở vũ trụ, giống như có một con ngươi của sinh linh Vô Thượng, đó là ánh mắt lạnh nhạt của hắn.

Hơi thở kinh khủng chấn động vũ trụ tràn ra, che trời lấp đất, trong lúc nhất thời, hàng tỉ Tinh vực đều đang run rẩy…

Hết chương 2193.
Bạn cần đăng nhập để bình luận