Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 810: Tử Phủ Thánh Nữ

Chương 810: Tử Phủ Thánh Nữ

"Việc cấp bách trước mắt là phải biết địch nhân là ai."

"Tử Phủ sau lưng ta, không thể nào bởi vì chuyện này mà từ bỏ ta được!"

Tử Dương Thiên Quân tỉnh táo lại, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ đối sách.

Bởi vì thân phận của hắn cùng những cổ đại quái thai còn lại, gia tộc chính là một mạch cầm quyền trong Tử Phủ.

Cho nên hắn cũng không phải quá lo lắng vì chuyện này, mà bản thân sẽ bị thế lực phía sau từ bỏ.

Sau đó, Tử Dương Thiên Quân do dự giãy giụa một lát, dự định vận dụng một môn bí pháp, chỉ có điều nếu làm như vậy sẽ mài mòn Phù Văn tiên tính trong tiên đạo thiên nhãn của hắn.

Nếu như sau này muốn dùng sẽ càng thêm khó khăn.

"Không có cách nào, nếu như ngay cả địch nhân là ai mà ta cũng không biết thì cho dù có đối sách, ta còn có thể làm thế nào?"

Tử Dương Thiên Quân thuyết phục chính bản thân mình.

Ông!

Trong lúc đó, trong huyết mạch của hắn có rất nhiều Phù Văn xuất hiện, không ngừng phun trào, cùng nhau hội tụ hướng về phía thiên linh.

Sau đó, Phù Văn ở giữa mi tâm vỡ ra, một ánh sáng mịt mờ xuất hiện, vô cùng óng ánh, ngưng thực giống như có các loại thần quang xuất hiện.

Một hình tượng mịt mờ xuất hiện.

Đó là một góc tương lai hơi đổ vỡ, mặc dù mơ hồ nhưng Tử Dương Thiên Quân vẫn thấy rõ thân ảnh của người đó.

"Cái gì?"

"Cái đó là... Cố... Trường Ca? Tại sao lại là hắn?"

Tử Dương Thiên Quân trừng lớn đôi mắt, khóe mắt cũng sắp vỡ ra, khó mà tin được một màn này.

Mặc dù chỉ là thân ảnh mơ hồ, nhưng loại phong độ và ngoại hình đó, còn có khuôn mặt, sao hắn lại có thể nhận không ra?

Đây chính là đại cừu nhân của hắn, Cố Trường Ca!

Chẳng lẽ lại là Cố Trường Ca đang đối phó hắn? Vậy tất cả những chuyện này thật ra đều là Cố Trường Ca tính toán?

Tử Dương Thiên Quân hoàn toàn không nghĩ ra, trong đầu đang cực kỳ loạn, hắn còn muốn thấy rõ chi tiết trong đó.

Nhưng sau một khắc, những cảm giác khủng bố từ đáy lòng làm cho trái tim đập nhanh lần nữa truyền đến.

Trong mơ hồ, hắn nhìn thấy tràng cảnh sơn môn phá diệt, bị một chưởng hủy diệt.

Mỗi một tấc tế bào, huyết nhục, xương cốt đều đang run sợ, sinh ra sợ hãi không thể nói rõ.

Sắc mặt Tử Dương Thiên Quân trắng bệch, đầu chảy đầy mồ hôi, cả người đều bị ướt nhẹp, giống như vừa được vớt ra từ trong nước.

"Làm sao có thể..." Âm thanh của hắn run rẫy, trong mắt đầy kinh hãi, còn ẩn chứa sợ hãi.

Tử Dương Thiên Quân hoàn toàn không hiểu tại sao lại bỗng nhiên nhìn thấy ác mộng đó, tràng cảnh đi theo lấy hắn đời đời kiếp kiếp không thể xóa nhòa.

...

Thánh nữ của Tử Phủ tên là Tử Yên, nguyên danh thật ra là Liễu Tử Yên.

Phụ thân của nàng chính là đương kim chưởng giáo của Tử Phủ, là người có quyền thế ngập trời.

Mặc dù Liễu Tử Yên không có tên trong danh sách mười đại đệ tử của Chân Tiên thư viện.

Nhưng cũng ở cấp độ chuẩn danh sách, chỉ có điều rất là khiêm tốn, có rất ít người thấy nàng xuất thủ nhưng thực lực tuyệt đối không kém.

Thậm chí có người hiểu chuyện, thu thập chân dung của tất cả thiên chi kiều nữ trong Chân Tiên thư viện, cuối cùng chon ra mười nữ tử đẹp nhất, lấy tên là thập đại mỹ nữ đồ.

Liễu Tử Yên thình lình xuất hiện.

Nàng có dung quang tuyệt mỹ, đôi mắt nhỏ nhắn mềm mại, một bộ váy dài màu tím, tô điểm như hoa.

Trong lúc bước đi nhẹ nhàng giống như một cây tiên ba chập chờn, lãnh diễm mà cao quý, tỏa ra một loại xinh đẹp kinh người.

Trụ sở các đệ tử của Tử Phủ ở Huyền Vũ cổ quốc.



Trong cung điện.

Liễu Tử Yên đứng ở vị trí cao nhất, hai hàng lông mày nhíu chặt, trong âm thanh ẩn chứa sự lạnh lẽo.

"Cố Trường Ca mời tất cả chúng ta đến uống trà?"

Sau lưng nàng là đệ tử còn lại của Tử Phủ, khuôn mặt nặng nề bất an, rất lo lắng, họ đều là sau này đến bái nhập Chân Tiên thư viện.

Lần này đi theo Tử Dương Thiên Quân, cùng đi Huyền Vũ cổ quốc thí luyện.

Chỉ có điều bởi vì ánh mắt của Tử Dương Thiên Quân tương đối cao nên rất nhiều người không trở thành tùy tùng của hắn, chỉ đánh đóng ở nơi đây.

"Đây là chủ nhân phân phó, mong rằng Tử Yên thánh nữ không nên làm khó chúng ta."

"Chủ nhân nói nếu Tử Yên thánh nữ từ chối ý tốt của hắn, như vậy chúng ta chỉ có thể động thủ, mạnh mẽ mang các ngươi đến."

Trước cửa cung điện, một nam tử trẻ tuổi thân hình cao lớn, toàn thân trên dưới đều chảy xuôi thần quang trầm giọng nói, hắn tên là Vương Chung.

Ánh mắt ẩn chứa Thần Văn, từng tia thần quang đang mở hí đại uy nghiêm.

Sau người còn đi theo không ít thiên kiêu, đều là hạng người tu vi mạnh mẽ, khí huyết kinh người, trong toàn bộ Chân Tiên thư viện, gần như không có người nào không biết bọn hắn.

Uy áp nặng nề bao phủ nơi đây dẫn đến rất nhiều Tu Sĩ và sinh linh trên đường phố đều dừng lại xem, khiếp sợ không gì sánh nổi.

"Cố Trường Ca hắn thật đúng là hảo thủ đoạn!"

Nghe vậy, hai hàng lông mày của Liễu Tử Yên nhíu chặt, âm thanh như huyền băng vạn năm, thanh thúy lạnh lẽo.

Dựa theo thân phận thì nàng và Cố Trường Ca thế chính là cùng thế hệ, thế nhưng Cố Trường Ca lại có thái độ như thế, không chút nào để nàng ở trong mắt.

Những chuyện này đối với Liễu Tử Yên thì cũng không quá quan trọng.

Nhưng chuyện làm trong lòng nàng bất an, đó là bây giờ chuyện của Tử Dương Thiên Quân có thể hay không liên luỵ đến các nàng hay không?

Hết chương 810.
Bạn cần đăng nhập để bình luận