Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 925: Thiên tài chân chính

Chương 925: Thiên tài chân chính

“Cái gọi là tu hành, đầu tiên là tu luyện thân thể, sau khi tôi luyện thành, tiếp theo mới đến đan điền.”

“Đan điền là bánh xe sinh mệnh của tu sĩ, cũng là tất cả căn nguyên pháp lực của tu sĩ, do linh khí biến thành, thậm chí trong truyền thuyết có nói rằng, tiên nhân hoàn toàn độ hóa đan điền, hóa thành nguồn sinh mệnh vô tận, một giọt cũng đủ để tái sinh cơ thể...”

“Mà đan điền so với tu sĩ, cũng giống như bản nguyên so với vạn vật, nếu không có đan điền, tu vi dù mạnh thế nào, cũng khó thể hiện thực lực, kẻ cường đại sẽ có đan điền như biển, chỉ một hơi thở có thể thu nạp cả trời đất.”

“Kẻ yếu, đan điền như hạt đậu...”

Lúc này, trên một tảng đá xanh, Tiêu Nhược Âm đang tu hành, trên người có ánh sáng nhàn nhạt hiện ra.

Bên cạnh, Cố Trường Ca đang thưởng thức một ngụm trà, ánh mắt thản nhiên, chậm rãi nói với nàng.

Sau khi trận chiến kết thúc, Thập Bát tổ Cố Lãng của Cố gia với nhiều cao thủ đạo thống theo dõi trận chiến gần đó đều đã rời đi, không ở lại lâu.

Nhưng Cố Trường Ca vẫn không rời đi ngay.

Thay vào đó, hắn ra lệnh cho Hắc Nhan Ngọc thu thập bản nguyên của các tu sĩ đã ngã xuống trong trận chiến này.

Đối với hắn mà nói, tài nguyên tu hành không thể lãng phí, không chừng có thể đột phá đến Chuẩn Chí Tôn cảnh.

Trong trận chiến này, quá nhiều tu sĩ đã ngã xuống, Chuẩn Chí Tôn cảnh cũng chỉ còn vài vị.

Chẳng qua lãnh thổ Tử Phủ cách đây quá xa, nếu không Cố Trường Ca đã phái người đến đó.

Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, lãnh thổ của Tử Phủ thật ra cũng không quá yên ổn.

Nếu hắn phái người tới thu thập bản nguyên, không chừng sẽ bị người khác chú ý, ngược lại nơi này mới là an toàn.

Hiện giờ trong phạm vi trăm vạn dặm xung quanh, đều là người của hắn, những tu sĩ và sinh linh còn lại, lúc này cũng không dám tùy tiện lui tới.

"Là ta quá ngu ngốc sao, đã ba ngày rồi nhưng vẫn chưa mở được Linh Hải, còn hao tốn rất nhiều tài nguyên của Cố công tử, nuốt nhiều đan dược như vậy?"

Nghe được lời giải thích của Cố Trường Ca, Tiêu Nhược Âm mở mắt ra, có vẻ hơi thất thần.

Một bên, thần sắc của Diễm Cơ ngược lại rất bình tĩnh, khẽ lắc đầu nói, "Tố chất của ngươi rất tốt, còn là thiên tài xuất chúng, từ lúc ta mới bắt đầu tu luyện cũng phải mấy tháng mới mở ra Linh Hải, ngươi vào ngày thứ ba đã cảm ứng được linh khí, tốc độ này đã rất đáng sợ."

"Dựa theo tốc độ của ngươi bây giờ, chậm nhất một tháng là có thể mở ra Linh Hải, không nên gấp gáp."

Nghe vậy, Tiêu Nhược Âm cảm giác dễ chịu hơn nhiều, cũng có động lực, không khỏi gật đầu nói, "Vâng, ta đã biết sư tôn, tiếp theo ta nhất định sẽ càng thêm cố gắng tu hành."

Nói xong, nàng len lén liếc mắt nhìn Cố Trường Ca, sau đó lại cúi đầu thấp xuống.

Mấy ngày nay, lời đồn có quan hệ với ngoại giới, nàng cũng có biết chút ít.

Càng biết rõ một chút thường thức, đại khái bối cảnh thế lực, … của thế giới này.

Cho nên Tiêu Nhược Âm có thể cảm nhận được thân phận của Cố Trường Ca khủng bố đến mức nào, trong lòng sinh ra áp lực thật lớn.

Bởi vì có quan hệ đến cái này, nàng ở trước mặt Cố Trường Ca cũng không dám giống như kiểu trước đây.

Dù sao, càng hiểu rõ nhiều thì càng có thể cảm nhận được loại chênh lệch giống như rãnh trời khó mà vượt qua này.

Chính là một câu nói, người không biết thì không sợ.

Tiêu Nhược Âm cũng bội phục bản thân trước đó, lại có can đảm nói như thế với Cố Trường Ca.

Trách không được, lúc ấy Cố Trường Ca lại cảm thấy nàng thú vị, nói lần đầu tiên có nữ tử ở trước mặt hắn nói lời như vậy.

Đó là bởi vì nữ tử hắn gặp được trước đó không có ai vô tri giống như nàng, vô cùng e ngại đối với Cố Trường Ca, không dám nhiều lời.

Nghĩ đến cái này một chút, Tiêu Nhược Âm vẫn còn có chút may mắn, nếu như nàng không phải người xuyên việt, không có tư duy của người hiện đại kia thì chỉ sợ lúc ấy ngay cả dũng khí mở miệng nói chuyện với Cố Trường Ca cũng không có.

Hiện tại, nàng có tư cách gì mà muốn ở một bên nghe Cố Trường Ca chỉ đạo?

Thiên chi kiều nữ ở bên cạnh Cố Trường Ca, người nào không phải dung mạo vô song, thiên phú kinh khủng, thực lực cường đại?

Chỉ có nàng vô tri giống như thằng ngu.

"Cố công tử, mạo muội muốn hỏi một chút, khi đó, lúc ngươi mở Linh Hải đã tốn bao nhiêu thời gian?"

Nhưng Tiêu Nhược Âm cũng rất thông minh.

Suy đoán Cố Trường Ca cảm thấy nàng thú vị, có thể cũng bởi vì nàng có can đảm mở miệng, trò chuyện với hắn, mà không giống như những nữ tử còn lại, không dám trò chuyện với hắn.

Cho nên ánh mắt của nàng có chút hiếu kỳ, nhịn không được mở miệng hỏi, muốn tự đặt một mục tiêu cho mình.

Mà Cố Trường Ca nghe được vấn đề này thì buông chén trà trong tay xuống, con mắt nhìn qua.

Nhưng nụ cười đó lại làm cho Tiêu Nhược Âm cảm thấy, giống như bản thân đã hỏi một vấn đề rất ngu ngốc.

"Nói như thế nào đây, thật ra, ta mở Linh Hải cũng không tốn thời gian, bởi vì trước khi ta sinh ra thì Linh Hải đã sớm mở thành hình."

Cố Trường Ca cười nói, ngược lại hắn rất nghiêm túc trả lời vấn đề này của nàng.

"…"

Vẻ mặt Tiêu Nhược Âm cứng đờ, rất muốn với hắn một câu, xin lỗi đã quấy rầy, thì ra đây chính là sự chênh lệch giữa thiên tài chân chính và giả tạo sao?

Trước lúc này, nàng thật đúng là còn đang nghĩ tư chất của mình thật rất tốt, bây giờ xem ra là nàng suy nghĩ nhiều rồi.

"Tiêu cô nương, thật ra ngươi không cần phải so với ta. Thế gian này có ngàn vạn thiên kiêu, như cá diếc sang sông, nhiều vô số kể, tư chất của ngươi ở trong đó đã thuộc hàng đứng đầu. So với bọn hắn thì ngươi đã tính là rất cao."

Cố Trường Ca hình như biết suy nghĩ trong lòng của nàng, bắt đầu an ủi.

Trên mặt vẫn như cũ lộ ra nụ cười ôn nhuận nhĩ nhã, hơn người, tìm không ra một chút tì vết.

Tiêu Nhược Âm có chút u oán nhìn hắn, đây chính là an ủi à? Vì sao vẫn cảm thấy bản thân chịu đả kích nặng hơn chứ?

Hết chương 925.
Bạn cần đăng nhập để bình luận