Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1912: Chấn động cổ kim

Chương 1912: Chấn động cổ kim

"Luân Hồi cổ thiên tôn..."

Giờ khắc này không cần bất cứ ai giới thiệu, mọi người trong điện đều có thể nhận ra thân ảnh đó ngay lập tức, hắn tuyệt đối là tồn tại ở thời đại thần thoại kia.

Loại khí tức và thần vận này tuyệt đối không thể là giả được.

Luân Hồi cổ thiên tôn chính là nhân vật của thời kỳ thần thoại, từ xưa đến nay gần như chẳng có mấy người từng được thấy chân dung của hắn.

Nhưng sau khi nhìn thấy đạo nhân tiến vào trong đại điện trung tâm theo sau Cố Trường Ca kia.

Mọi người tại đây có thể xác định rằng người đó chắc chắn là Luân Hồi cổ thiên tôn trong lời đồn.

Loại đạo vận thần cơ đó tựa như vừa sinh ra đã có, tồn tại cùng với thế gian, nhất cử nhất động đều ẩn chứa tiên uy cuồn cuộn khó mà tưởng tượng nổi.

Đặc biệt là vài nhân vật nội tình ở đây có thể cảm nhận được rõ nhất, thậm chí bọn hắn còn có loại cảm giác run sợ phát ra từ tận chỗ sâu nhất trong thần hồn.

"Chúng thần xin bái kiến Luân Hồi cổ thiên tôn."

Vào lúc này, ngay cả độc nhãn đạo nhân và Sát Na Phật cũng tỏ ra kính cẩn, bọn hắn chắp tay nói với Luân Hồi cổ thiên tôn.

Những cường giả khác trong đại điện trung tâm cũng tới tấp chào hỏi Luân Hồi cổ thiên tôn giống bọn hắn.

Trong lòng tất cả tuổi trẻ Chí Tôn như Thiên Hoàng Nữ, Kim Thiền Phật Tử và Lục Quan Vương cũng tràn đầy sự kính sợ, bọn hắn cẩn thận quan sát nhân vật thần thoại này.

Còn Thiên Sinh Yêu Vương trước đó đã để lộ dị trạng thì đang thở sâu để bản thân bình tĩnh lại, hắn gian nan dời mắt khỏi người Cố Trường Ca.

Mọi người đều cho rằng bởi vì nhìn thấy Luân Hồi cổ thiên tôn hiện thân nên hắn mới để lộ thần sắc như thế.

Thật ra chỉ có mình hắn biết không phải vậy.

Tổ tiên của hắn chính là một nhân vật khủng bố ở Cấm Kỵ kỷ nguyên, lúc trước từng may mắn nhìn thấy chân dung của một tồn tại cấm kỵ không thể nhắc đến, đồng thời bỏ ra một cái giá khổng lồ để vẽ một bức tranh cuộn.

Sau đó bức tranh cuộn kia đã trở thành vật nội tình của bộ tộc bọn hắn, được truyền lại đến tận bây giờ.

Dĩ nhiên Thiên Sinh Yêu Vương đã được nhìn thấy bức tranh cuộn tròn kia, cho nên vào khoảnh khắc gặp được Cố Trường Ca, trong lòng hắn mới nổi sóng dữ dội như thế.

Nếu nói trên thế gian có hai người giống nhau tới như vậy, có đánh chết hắn cũng không tin.

Như hắn thấy, thần thái cử chỉ của Cố Trường Ca hoàn toàn giống hệt với người trong bức tranh cuộn tròn.

Cứ như người trong bức tranh cuộn tròn kia chính là Cố Trường Ca vậy.

Như thế sao mà không khiến Thiên Sinh Yêu Vương kinh hãi cho được.

Đặc biệt là đoạn thời gian gần đây, chư thiên thượng giới vẫn luôn đồn đãi thật ra Cố Trường Ca chính là chuyển thế của một tồn tại vô thượng.

Liên tưởng hai chuyện đó với nhau, Thiên Sinh Yêu Vương tuyệt đối không thể không thấy hoảng sợ trong lòng.

Trước mắt có thể thấy Cố Trường Ca chắc chắn có mối liên quan mật thiết với vị bên trong bức tranh cuộn tròn, lai lịch của hắn không thể tưởng tượng, không thể phỏng đoán được...

"Trong điển tịch từng ghi lại, đại thế sụp đổ, kỷ nguyên đứt đoạn, thật ra đều liên quan tới một vị nào đó."

Trong lòng Thiên Sinh Yêu Vương nảy ra đủ loại ý niệm, bên ngoài thì đã khôi phục vẻ lạnh nhạt như thường.

Hắn đã sống đến tuổi này rồi, lông mày cũng rụng sạch, thật ra hắn nhìn mọi chuyện rất thoáng.

Kỳ thực trước đó hắn cũng giống với những nhân vật nội tình khác, rất hiếu kỳ về Cố Trường Ca.

Đặc biệt là rất hiếu kỳ vì sao Cố Trường Ca có thể đi đến một bước không thể tưởng tượng nổi như hiện tại, xưa nay chưa từng có ở một độ tuổi trẻ như thế.

Nhưng hôm nay sau khi phát hiện chuyện này, Thiên Sinh Yêu Vương không dám tò mò nữa, thậm chí còn không dám phỏng đoán.

Sau khi Luân Hồi cổ thiên tôn xuất hiện ở đại điện, hắn vẫn chưa để lộ biểu cảm mất kiên nhẫn hay khó chịu nào cả.

Trái lại hắn vẫn luôn giữ vẻ mặt hiền lành tươi cười, còn chủ động mở miệng nói:

"Chư vị không cần đa lễ. Người tu đạo như chúng ta có thể đi đến bước này đã là không dễ dàng, nếu bị thế tục gò bó thì chẳng phải vẫn bị trói buộc trong khuê phòng khi xưa hay sao."

"Chuyện liên quan đến tai họa Tuyệt Âm Thiên, trước đó Cố Trường Ca đã nói với bản tôn rồi.”

"Nếu đã gặp được chuyện như thế trong đời, tất nhiên bản tôn sẽ ra tay giải quyết tai họa, dốc hết sức lực vì bình an của thiên hạ thương sinh."

Hắn nói rất đơn giản, lời ít ý nhiều.

Trước khi tới Thần thành, đôi sư đồ không chính thống là hắn và Cố Trường Ca đã thương lượng từ trước với nhau xem phải công bố việc này với bên ngoài như thế nào.

Lần này sở dĩ thượng giới lại bùng nổ tai họa Tuyệt Âm Thiên, nói đến cùng vẫn là vì hắn và Cố Trường Ca.

Đương nhiên Luân Hồi cổ thiên tôn cũng có ý đồ riêng của mình, dù sao hắn vừa mới hiện thế, cần dùng rất nhiều thủ đoạn để tích lũy uy tín.

Mà trên người Cố Trường Ca lại có bí mật khiến hắn cảm thấy hứng thú.

Nên dĩ nhiên hắn cũng thuận tay giải quyết luôn chuyện nhỏ này.

Hết chương 1912.
Bạn cần đăng nhập để bình luận