Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2559: Thập Phương Vũ Trụ Phong Cấm Lệnh

Chương 2559: Thập Phương Vũ Trụ Phong Cấm Lệnh

“Hi Nguyên văn minh.”

Cố Trường Ca nhẹ nhàng lẩm bẩm bốn chữ này, hắn vẫn chưa trực tiếp động thủ với Tiên Linh văn minh.

Thật ra bởi vì lực lượng hiện giờ có thể dùng trên tay hắn không đủ, nếu còn cứ làm thế thì nhất định sẽ dẫn đến rất nhiều phiền toái liên tiếp.

Nếu như hiện tại hắn nắm trong tay một phương văn minh chí cường mà nói, vậy thì khỏi cần băn khoăn như vậy. Hi Nguyên văn minh mà Tiên Linh văn minh dựa vào chính là mục tiêu tiếp theo của hắn.

Tuy nhiên, ngay khi Cố Trường Ca đang suy nghĩ nên đối phó ra sao, bỗng dưng một tiếng rầm vang lên!!

Trong khu vực trung tâm của Trọc tộc đằng trước bọn họ kia đột nhiên có thần quang mờ mịt xông thẳng lên trời.

Chốn thần quang mờ mịt này lập tức xuyên qua đại vũ trụ ở khắp nơi, tựa như đả thông từng con đường thời không. Rất nhiều vũ trụ đen kịt thâm thúy đều bị đạo thần quang mờ ảo này chiếu sáng, tất cả trở nên trong suốt rực rỡ.

Nhìn từ phương hướng của đám người Cố Trường Ca chính là một tầng kết giới tựa như màn sáng, đột nhiên từ sâu trong Trọc tộc dấy lên, trong nháy mắt bao trùm từng mảng lớn tộc thổ và lãnh thổ.

Hào quang của tầng kết giới này vô cùng chói mắt, xung quanh chớp lóe khí tức pháp tắc nồng đậm.

Hơn nữa kết giới vô cùng nặng nề, độ dày chắc phải mấy trăm trượng, nó trực tiếp triệt để khép chặt các chốn hư không.

Dao động hỗn độn nặng nề dữ dội tràn ngập đan xen ở chốn phụ cận của kết giới, lúc buông xuống trông tựa như tinh hà mênh mông trút xuống. Nếu không có thực lực cấp bậc Tiên Vương thì tuyệt đối không thể xé rách tầng kết giới đó để hạy trốn.

Ngay lập tức, Trọc tộc trong khu vực này dường như đều bị kinh động.

Trong vô số phương vũ trụ đều có lưu quang bay ra, hóa thành từng đạo thân ảnh, trên gương mặt tràn đầy sự chấn động và kinh ngạc.

“Xảy ra chuyện gì vậy, tại sao đột nhiên có trưởng lão truyền ra Thập Phương Vũ Trụ Phong Cấm Lệnh thế, trưởng lão muốn phong tỏa khu vực này sao?”

“Chẳng lẽ xảy ra chuyện lớn gì rồi, Thập Phương Vũ Trụ Phong Cấm Lệnh chỉ có Thiên Vị trưởng lão mới có tư cách mở ra.”

“Một khi mở ra Thập Phương Vũ Trụ Phong Cấm Lệnh thì bất cứ kẻ nào trong Trọc tộc đều không được tự tiện ra ngoài, hơn nữa không có thực lực Tiên Vương cũng không thể đánh vỡ đại trận được.”

Trên gương mặt những tộc nhân của Trọc tộc tràn đầy sự hãi hùng, tất cả đều lập tức xuất hiện trong các mảnh tinh không.

Đại trận được hội tụ lại hóa thành thần quang xông lên trời, bao phủ xung quanh các đại vũ trụ, dao động pháp tắc mãnh liệt lan ra phong tỏa khắp chốn.

Thập Phương Vũ Trụ Phong Cấm Lệnh chính là một dụ lệnh của Trọc tộc.

Nó chỉ có thể mở ra khi xảy ra chuyện lớn đến độ không cho phép tộc nhân ra ngoài, hoặc là muốn bắt người nào đó.

Chẳng qua khoảng cách từ lần trước mở ra Thập Phương Vũ Trụ Phong Cấm Lệnh đã sớm qua mấy ngàn vạn năm, bởi vì thế mà làm cho rất nhiều tộc nhân trong Trọc Tộc đều quên đi dụ lệnh đó.

Giờ phút này, chúng tộc nhân lại lần nữa cảm giác được loại khí tức kinh khủng phong thiên tỏa địa, giam cầm chốn thời không này.

Đám người đều trở nên ồn ào náo nhiệt, kinh hãi không thôi, ở trên địa bàn Trọc tộc mà ai lại dám làm càn để cho một vị Thiên Vị trưởng lão khởi động Thập Phương Vũ Trụ Phong Cấm Lệnh, muốn phong tỏa cả chốn thiên địa thời không nàuy.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ Trọc tộc nhận ra chúng ta đến rồi ư? Muốn phong tỏa những đại vũ trụ này đề phòng chúng ta trốn thoát sao?”

“Có điều dường như Trọc tộc đã đánh giá thấp thực lực của chúng ta, loại đại trận trình độ cỡ đó sao có thể vây khốn được chúng ta chứ.”

Linh Hoàng cũng bị cảnh tượng bất thình lình này làm kinh hãi, tuy nhiên sau khi phản ứng lại nàng để lộ vẻ kinh ngạc.

Vẻ mặt Cố Trường Ca cũng không có quá nhiều bất ngờ, hắn nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía xa xôi lóe lên chút dị sắc nói: “Cái đại trận phong thiên tỏa địa này không phải dùng để vây khốn chúng ta.”

Rầm!!!

Ngay khi hắn vừa dứt lời, một địa phương u tối cách nơi này khoảng trăm vạn dặm đột nhiên có một đạo quang vũ rực rỡ xuất hiện, so với đại trận vừa rồi còn ghê gớm chói mắt hơn.

Đạo quang vũ rực rỡ này chiếu rọi tới nơi đó thành một vùng sáng chói, một đạo thân ảnh tóc bạc có gương mặt nhân tộc lập tức xuất hiện.

“Dám giết hậu nhân của ta ư, vậy thì lên trời xuống đất cũng không còn đường sống của ngươi, không ai có thể cứu ngươi nữa.”

Nàng đứng sừng sững ở nơi đó, bóng dáng như muốn lấp đầy chốn tinh không, trên gương mặt nàng tràn đầy sự lạnh lẽo và sát ý, âm thanh giận dữ đột nhiên truyền khắp các đại vũ trụ.

Mi tâm của bóng dáng nữ tử tóc bạc kia phát sáng, sau đó nứt ra tựa như đồng tử dựng thẳng.

Khi liếc nhìn qua nơi nào thì nơi đấy liền có ánh sáng vô tận truyền khắp trăm vạn dặm, làm cho tất cả thời không đều vặn vẹo.

Vô số hạt năng lượng không ngừng bay tới, bốc hơi xuất hiện xung quanh nàng, bị bàn tay to của nàng lắm lấy, sau đó bắt đầu tổ chức lại, muốn một lần nữa diễn hóa ra cảnh tượng nào đó.

Hết chương 2559.
Bạn cần đăng nhập để bình luận