Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2369: Chân linh sảy ra vấn đề

Chương 2369: Chân linh sảy ra vấn đề

Mà mặc dù trông dáng vẻ Cố Trường Ca giống một phàm nhân hai mươi chín tuổi nhưng dường như khái niệm thời gian không còn rõ rệt trên cơ thể hắn.

Như vậy đương nhiên hắn sẽ không thực sự già đi.

Chỉ là hồi trước hắn tự nhiên muốn thuận theo quy luật sinh lão bệnh tử, trẻ rồi cũng già nên mới để dáng vẻ bên ngoài của mình trở thành một ông già.

Nhưng sự già đi ấy chỉ là biểu hiện ở bên ngoài, sau khi hắn tuân theo tự nhiên, tất cả đều quay về dáng vẻ nguyên bản của nó.

Hắn đã sớm không có khái niệm về thời gian nữa rồi.

Những ngày tháng ở Thanh Sơn thôn đã khiến hắn ngộ ra nhiều thứ, cũng coi như trải qua một cuộc sống mới, trải qua đủ điều trong nhân sinh.

Trong khoảng thời gian này, Cố Trường Ca đã trải qua một cuộc sống phu phụ chân chính giống phàm nhân với Tô Thanh Ca, có thể nhìn thấu hồng trần, xuân đi đông tới, năm tháng trôi nhanh, muôn kiểu nhân sinh đều được gói gọn trong đó.

Đối với Cố Trường Ca mà nói, điều này giống như đã đền bù được đoạn đường còn thiếu sót của hắn, đồng thời cũng giống như nhân tính nguyên bản được siêu thoát, ở một góc độ khác, đó là đang đối đãi với một bản thể khác của mình.

Đây là một kiểu tái sinh mới, cũng là một dạng luân hồi khác.

Có điều chúng sinh trên thế gian này quá nhiều, Cố Trường Ca không có cách nào trải qua từng loại một. Hắn cũng coi như đã tự mình trải qua tất cả, nếu như nói hắn vốn đứng tại điểm đầu và điểm cuối của thiên chi đạo, nhìn xuống chúng sinh bên dưới, thì nay hắn lại giống như hóa thành phàm nhân, tự mình trải qua một kiếp nhân chi đạo.

Tất nhiên hắn chỉ đi qua đạo mà lúc trước chưa từng đi qua mà thôi, cũng không đi tới điểm cuối cùng của nhân chi đạo.

Thiên phàm không phân ranh giới, thực ra cũng đều thuộc nhân chi đạo cả.

Trải qua năm tháng dài dằng dặc ở trên núi, lạnh lẽo không biết bao nhiêu năm, những năm Cố Trường Ca biến mất khỏi thượng giới, thế cục ở nơi đó cũng đã thay đổi rất nhiều.

Tồn tại cổ lão của các thế lực đạo thống lần lượt xuất thế, nắm giữ quyền hành.

Điều này đồng nghĩa với việc chân chính nâng cao chiến lực của thượng giới, khiến cho những Tiên Vương của Tiên vực đều thêm phần kính sợ.

Mà Dị vực bên kia lại bắt đầu xuất hiện cường giả thử giao lưu thương nghị với Tiên vực, bàn xem tiếp theo nên đối phó với cục diện hỗn loạn như thế nào.

Tại biên giới bên cạnh chiến trường Thương Mang, một số Tiên Vương trấn thủ cũng đã phát hiện ra vài chiến thuyền cổ lão tiến tới gần Tiên vực, thanh thế kinh thiên, sóng lớn rung chuyển bát phương.

Vô số vũ trụ cổ lão vì vậy mà trở nên hỗn loạn, một đạo dao động giống như phong ba bão táp từ bên kia truyền tới khiến chư thế đều tan tác.

"Như vậy có nghĩa là người của chân giới còn lại phát hiện ra nơi đây rồi ư?"

Sóng biển ngập trời, tại giới đê, một lão giả râu ria bạc trắng, mình khoác bạch y dẫn theo một nữ tử trẻ tuổi đứng ở nơi này.

Người mở miệng nói chuyện là vị bạch y lão giả kia, cũng chính là lão giả Minh tới từ Giới Bi Hải, còn nữ tử trẻ tuổi đứng bên cạnh hắn chính là đồ đệ của hắn, Thẩm Nhàn Nhi.

"Người của chân giới còn lại? Chẳng lẽ là mấy người thợ săn sư tôn nói đến hồi trước?"

Thẩm Nhàn Nhi nghe xong thì sắc mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên, không nhịn được bèn hỏi.

Minh lắc đầu, cau mày nói: "Nhắc đến mới thấy, nhiều kỷ nguyên như vậy tới giờ, Sơn Hải chân giới cũng chưa từng bị người của chân giới khác phát hiện ra."

"Nhưng theo sự áp sát của những thợ săn trong Thương Mang chi hải, các chân giới còn lại cũng sẽ lần lượt lộ ra tung tích..."

"Phải chăng trong đó có sự trùng hợp? Hay là có người nào đó đổ thêm dầu vào lửa?"

Cũng không thể tránh việc hắn có suy đoán như vậy, dù sao thì từ Phạt Thiên chi chiến cho đến nay đã trải qua bao nhiêu kỷ nguyên? Trong khoảng thời gian đó cũng không có người của chân giới nào phát hiện ra tung tích của Sơn Hải chân giới, thậm chí còn chưa hề nghe nói qua, có bất kỳ cổ tu ngoại giới nào đặt chân tới Sơn Hải chân giới.

Nhưng mà, cục diện hỗn loạn lại xuất hiện ở kiếp này.

Bên ngoài Thương Mang chi hải bắt đầu có thợ săn hiện thân, bọn hắn muốn đi săn Sơn Hải chân giới, hiến tế giới này, sau đó tiếp dẫn chân giới sau lưng phủ xuống.

Ngoại trừ chuyện đó ra, hiện giờ cũng đã có vết tích của các chân giới còn lại, tựa như có ý định tiếp xúc với Sơn Hải chân giới.

Điều này không khỏi khiến Minh liên hệ những chuyện này lại với nhau.

Thật khó để không cho rằng đằng sau mọi chuyện không có bàn tay vô hình nào đó thâu tóm.

Thẩm Nhàn Nhi đứng bên cạnh Minh, nàng vẫn thường nghe hắn nói về việc này, cho nên cũng biết rõ tình hình của Sơn Hải chân giới.

Lúc này nàng không khỏi lộ ra vẻ nghi hoặc, hỏi: "Sư tôn, theo như người nói thì phải chăng có một loại khả năng, thật ra từ thời đại xa xôi kia tới thời kỳ này, vị chân linh bảo vệ Sơn Hải chân giới kia vẫn chưa từng biến mất."

"Mà kỳ thực, hắn vẫn luôn ở trong bóng tối, âm thầm che chở cho Sơn Hải chân giới."

"Nhưng đến đời này thì vị chân linh kia đã xảy ra vấn đề, không cách nào tiếp tục bảo vệ Sơn Hải chân giới được nữa..."

Nàng vừa nói ra phán đoán này, ngay lập tức đã khiến sắc mặt của Minh khẽ thay đổi, sau đó hắn nhíu chặt mày lại.

"Đúng là có khả năng đó."

Hắn lầm bầm, cùng lúc đó con ngươi cũng ánh lên vô số kim quang, giống như muốn đâm xuyên vạn cổ mà tới. Nếu suy nghĩ thì sẽ thấy chuyện này quả thật là cũng có liên quan.

Phải chăng, những tồn tại cổ lão không ngừng sống lại kia là do vị chân linh đại nhân kia phái đến suốt mấy năm nay?

Hết chương 2369.
Bạn cần đăng nhập để bình luận