Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1650: Khí vận chi tử mới

Chương 1650: Khí vận chi tử mới

Tên nam tử có vẻ là quản gia nhìn chỉ khoảng hơn hai mươi tuổi, ngũ quan tuấn lãng, lộ ra khí độ bất phàm, mặc dù hắn mặc trang phục của quản gia nhưng thần sắc lại có vẻ tự nhiên, rất có loại phong phạm ẩn thế.

Hắn bưng khay ngọc tới, trên khay bày rất nhiều loại rượu hoa quả, rõ ràng là được lão thành chủ phân phó.

“Lâm Ân, ngươi cứ để đồ ở đây trước.”

Sắc mặt lão thành chủ hơi nghiêm túc nói, phất tay ra hiệu cho quản gia lui xuống.

Nhưng nam tử tên là Lâm Ân này không hề di chuyển bước chân mà lại giống như kinh ngạc hỏi: “Đến từ thiên ngoại?”

Ánh mắt hắn rơi vào trên người Cố Trường Ca, hắn hơi nheo mắt, sau đó mới kính cẩn nghe theo: “Thành chủ đại nhân, ta có thể bảo hộ cho sự an toàn của ngài và tiểu thư.”

Lão thành chủ gật đầu một cái nhưng vẻ mặt vẫn không hề biến hóa, tràn ngập ý vị cảnh giác nồng đậm.

Lúc vừa rồi khi A Thanh nhắc đến lai lịch của Cố Trường Ca, toàn bộ mọi người bên trong đại sảnh đều ngẩn ra, không thể tin vào tai của mình.

Sau khi phản ứng lại, sắc mặt của đám người kịch biến, khiếp sợ trừng to mắt, không nhịn được mà lui về sau mấy bước.

Trong mắt bọn hắn, Vực Ngoại Thiên Ma đến từ thiên ngoại, lai lịch bí ẩn, thực lực kinh khủng, số lượng cuồn cuộn không thôi.

Hiện nay ở Kiếm Huyền đại thế giới, khi nói đến Vực Ngoại Thiên Ma thì hầu như ai cũng sẽ cảm thấy sợ hãi.

Không ngờ Cố Trường Ca trước mắt này lại cũng đến từ thiên ngoại, điều này sao không khiến bọn hắn chấn kinh được?

Ngay lập tức, cả người lão thành chủ và mẫu thân A Thanh đều căng thẳng, vô cùng cảnh giác nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca.

“Ngoại công, mẫu thân các ngươi đừng như vậy, Cố công tử hắn là người tốt, hoàn toàn không giống như tưởng tượng của các ngươi.”

A Thanh đã biết sự tình sẽ biến thành như vậy, mặc dù bất đắc dĩ nhưng nàng vẫn giải thích lại một lần, cáo tri cho bọn hắn biết Cố Trường Ca khác với đám Vực Ngoại Thiên Ma kia.

Hắn cũng không hề có ác ý với Kiếm Huyền đại thế giới, không chỉ cứu nàng một mạng mà còn cứu được cả Tuyên Điệp công chúa.

“Thì ra là như thế?”

Tuy Lão thành chủ và mẫu thân của A Thanh vẫn có vẻ nửa tin nửa ngờ nhưng trong lòng cũng đã thở phào nhẹ nhõm.

Nghĩ kĩ lại thì nếu Cố Trường Ca thật sự có ác ý gì với bọn hắn thì bọn hắn cũng hoàn toàn không chống cự nổi.

Lại thêm Tuyên Điệp công chúa cũng ở đây nên chuyện này có lẽ không phải giả.

“Xin lỗi Cố công tử, ta lại khiến ngươi bị hiểu lầm rồi.”

A Thanh nói xin lỗi với Cố Trường Ca ở bên cạnh.

Trên mặt Cố Trường Ca vẫn là dáng vẻ ôn nhuận như ngọc, khẽ phất tay cười: “Không sao, với ta thì đây cũng chỉ là việc nhỏ mà thôi.”

A Thanh nhỏ giọng ừm một câu, trong lòng lộ ra những suy nghĩ khác thường.

Bất luận là lúc cứu nàng tại thượng giới hay trên đoạn đường trở về Kiếm Huyền đại thế giới này thì hắn đều bị moi người hiểu lầm.

Nhưng Cố Trường Ca vẫn luôn có dáng vẻ tao nhã lịch sự, phảng phất như cho dù trời có sập xuống thì cũng sẽ không thể khiến cho thần sắc của hắn mảy may biến hóa.

Mặc dù tâm nàng chỉ hướng về đạo, luôn chấp niệm với tu kiếm, quyết tâm vượt qua phụ thân nhưng rốt cuộc nàng cũng chỉ là một thiếu nữ mười mấy tuổi.

Trong khoảng thời gian này, một vài cảm xúc không nên có đã sinh sôi trong lòng nàng, may mà nó đã bị nàng che giấu rất tốt, không hề lộ ra.

Đối với nàng mà nói, Cố Trường Ca không chỉ đơn giản là ân nhân cứu mạng mà còn là ánh sáng đâm thủng hắc ám trong lúc tuyệt vọng.

“Hành động vừa rồi của chúng ta vô cùng mạo muội, mong Cố công tử không để trong lòng.”

Chung quy lại thì lão thành chủ vẫn là người từng va chạm nhiều, sau khi tỉnh táo lại thì chắp tay nói xin lỗi với Cố Trường Ca.

Cố Trường Ca mỉm cười: “Không sao, đang ở thời kì đặc thù nên phản ứng của các ngươi cũng là bình thường.”

Thấy thái độ hiền hòa của Cố Trường Ca không giống giả vờ, trong lòng đám người lão thành chủ lại tiếp tục nhẹ nhàng thở ra, không còn bất an và cảnh giác giống như vừa rồi.

“Ngoại công, vị này là?”

Lúc này, A Thanh mới chú ý tới tên nam tử trẻ tuổi mặc y phục quản gia bên cạnh lão thành chủ, hơi nghi hoặc hỏi thăm.

Trong ấn tượng của nàng, quản gia của Cổ Tang thành là một vị lão bộc vô cùng cao tuổi, tại sao bây giờ lại là một nam tử trẻ tuổi xa lạ như vậy?

“Hắn tên là Lâm Ân, là tôn tử của Lâm thúc, khoảng thời gian trước Lâm thúc bị bệnh mà chết, sau đó Lâm Ân cầm tín vật đến nói rằng bản thân muốn tìm một công việc ở Cổ Tang thành, ta thấy hắn thành thục chững chạc, tay chân lại lanh lợi, làm việc cũng yên tâm nên để hắn tiếp quản công việc của Lâm thúc.”

Lão thành chủ giải thích nói, lúc nhắc đến Lâm Ân thì ánh mắt vô cùng hài lòng.

“Thì ra là thế.” A Thanh gật đầu một cái, thu hồi ánh mắt dò xét Lâm Ân.

“Ra mắt Tiểu Nguyệt.” Lâm Ân vẫn luôn mỉm cười đứng ở bên cạnh lão thành chủ, lúc này mới lên tiếng mở miệng chào A Thanh.

Vóc người hắn trung đẳng, ngũ quan cực kỳ tuấn lãng, thần tình lạnh nhạt lại chững chạc, cho người ta một loại cảm giác có thể tin phục.

“Trong khoảng thời gian này, may mà có Lâm Ân nếu không không biết Cổ Tang thành sẽ loạn thành cái dạng gì, khoảng thời gian trước cừu địch của cha ngươi tìm tới cửa, cũng là Lâm Ân hắn giúp bọn ta tránh thoát.”

Mẫu thân A Thanh ở bên cạnh cũng lên tiếng, nàng cực kỳ hài lòng với vị quản gia trẻ tuổi này.

“Mẫu thân ngươi yên tâm, sau khi ta trở về thì mọi người cứ giao mấy việc liên quan đến cừu gia cho ta, nếu bọn hắn còn dám tìm tới cửa, ta nhất định sẽ để bọn hắn có đến mà không có về.” Trên mặt A Thanh mang theo mấy phần sát ý lạnh như băng.

“Quản gia?” Cố Trường Ca như có điều suy nghĩ, ánh mắt rơi vào trên người nam tử tên là Lâm Ân.

Quản gia cũ vừa chết bệnh không bao lâu thì tôn tử của hắn lập tức cầm tín vật tìm tới cửa?

Loại chuyện này cũng có phần quá trùng hợp rồi.

Huống hồ hắn cảm nhận được khí tức quen thuộc không hề tầm thường trên người nam tử này.

Khí vận chi tử!

Hơn nữa đây còn là một cỗ khí vận cực kỳ khổng lồ.

Xem ra ở Kiếm Huyền đại thế giới này cũng có tồn tại tương tự như khí vận chi tử, không ngờ hắn lại trùng hợp gặp phải ở đây.

Nhưng điều này lại khiến Cố Trường Ca cảm thấy hơi khó hiểu. Nếu nói là trùng hợp thì kỳ thực hắn cũng không tin tưởng.

Hết chương 1650.
Bạn cần đăng nhập để bình luận