Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1818: Phá huỷ từng phân điện

Chương 1818: Phá huỷ từng phân điện

Mẩu xương vỡ dính máu bắn tung toé, nhục tạng hoá thành bùn đất.

Đây là Tu La tràng khiến người sợ hãi, mùi huyết tinh xông vào mũi làm ai ai cũng đều buồn nôn tim đập nhanh.

Trong bức tranh đẫm máu có tiếng kêu rên không ngớt, một cỗ rồi lại một cỗ thi thể rơi vào đống xác chết.

Khắp nơi đều là đại chiến chém giết kinh khủng, dùng máu chảy thành sông, thi cốt chất đống để hình dung cũng không ngoa chút nào.

Đây là Cổ giới nơi Địa Ngục Tam điện ẩn náu, đồng thời cũng là nơi vẫn còn đang chống đỡ cuối cùng của Địa Ngục.

Đại quân của tất cả các thế lực mênh mông cuồn cuộn xé rách thiên khung buông xuống, bọn hắn khống chế cổ chiến thuyền, từ thiên ngoại chém giết tới nơi này.

Ven đường đều là vết tích của đại chiến, tất cả các tu sĩ sinh linh đều đang giao chiến chẳng màng sinh tử.

Ở thời điểm này, cho dù là Chí Tôn hay Chuẩn Đế thì cũng giết đến đỏ con mắt, máu me khắp người, thân thể vỡ nát.

Chấn động khủng bố giống như hãn hải sôi trào mãnh liệt, phóng tới vũ trụ Bát Hoang, khiến tất cả nát bấy, hóa thành tro tàn.

“Hôm nay ai cũng không thể ngăn cản tai hoạ huỷ diệt của Địa Ngục.”

Một người toàn thân kim quang sừng sững giữa thiên địa, âm thanh như hồng chung vang lên chấn nhiếp bát phương.

Một quyền của hắn đánh xuống, nắm đấm màu vàng óng ánh giống như muốn xuyên qua thế giới mục nát này làm tất cả thi hài cùng sương máu đều sụp đổ thành tro tàn.

Toàn bộ sinh linh tu sĩ ở trước mắt nổ tung, hình thần câu diệt.

Đó là Chí Tôn của Hoàng Kim Cổ Thần nhất tộc, khí huyết ngập trời giống như một cái hoả lò.

Chỉ cần một tia dư chấn khuếch tán cũng đủ để áp sập hết thảy.

Hắn nhìn toàn bộ cảnh tượng máu tanh trước mắt, không ngừng huy quyền nện xuống, liều mạng chém giết cùng với một vị Chí Tôn của Địa Ngục, thần sắc không hề dao động, không có từ bi cũng không có đồng tình.

Tất cả cường giả đánh tới nơi này đều giống như ác linh đến từ một quốc độ tử vong nào đó.

Bọn hắn không hề lưu tình đối với sát thủ của Địa Ngục, có thể nói là hận thấu xương.

Đây là phương Cổ giới thứ bảy mà bọn hắn đã phá huỷ.

Ngày trước các đại tổ chức sát thủ hoành hành thiên hạ, giết chết vô số thiên kiêu, chư thiên giai hàn, độc hại Bát Hoang nhưng hôm nay rốt cuộc cũng gặp báo ứng, nghênh đón một ngày huỷ diệt.

Bên trên bầu trời từng chiếc cổ chiến thuyền ù ù nghiền ép mà đến, che khuất thiên khung, khí tức bàng bạc rủ xuống.

Cố Trường Ca vân đạm phong khinh đứng trên cổ chiến thuyền nhìn xuống tràng cảnh ở phía dưới.

Mặc dù Địa Ngục là bởi vì hắn cho nên mới bị huỷ diệt nhưng trong lòng hắn cũng không có bất kỳ gánh nặng nào.

Có trách thì cũng chỉ có thể trách Địa Ngục đã ngăn cản con đường của hắn.

“Bây giờ trong Tam điện cùng chỉ còn lại cao tầng của Địa Ngục, mấy vị điện chủ và đám người Mạnh Bà…”

“Không biết lúc này vị chủ nhân thần bí của Địa Ngục có ở Trung Tâm điện hay không.”

Bạch Liên Nhi đứng sau lưng Cố Trường Ca, ánh mắt đầy dã tâm quan sát cảnh tượng ở phía trước.

Ầm!

Trên cổ chiến thuyền, những đạo thần mang phun trào, từng mảnh đại đạo phù văn bao phủ, hoá thành Tử Thần chi quang gặt hái tất cả sinh mệnh ở phía dưới.

“Xem ra cho tới bây giờ chủ nhân của Địa Ngục vẫn không có ý định hiện thân.”

Cố Trường Ca quan sát Cổ giới tràn ngập máu tanh và sát lục, thần niệm quét qua một vòng.

Trong mười vị Điện chủ của Địa Ngục, ngoại trừ một số đã vẫn lạc để đền tội thì những người còn lại đều đã thần phục và quy thuận hắn.

Trừ cái đó ra thì chỉ còn mấy Kẻ thành đạo quá mức kiệt ngạo, thà chết chứ không chịu khuất phục cũng đã bị Cố Trường Ca xoá bỏ thần trí luyện thành khôi lỗi.

Có thể nói là trong cuộc chiến tiêu diệt Địa Ngục lần này hắn thu hoạch được tương đối khá, số lượng thủ hạ Kẻ thành đạo tăng gấp mấy lần.

Sau khi A Đại hấp thu vô vàn bản nguyên vỡ nát thì hắn chỉ còn cách cảnh giới Kẻ thành đạo một bước. Tuy nhiên Cố Trường Ca đã ban cho hắn một tia chân huyết khí tức của mình để hắn đột phá tầng gông cùm xiềng xích kia.

Đương nhiên việc Cố Trường Ca xem trọng nhất vẫn là dọn sạch sẽ cái trở ngại Địa Ngục này.

Còn Phù Đồ?

Chính Cố Trường Ca cũng không hề cân nhắc đến vấn đề này. Một khi Địa Ngục tiêu vong, đương nhiên Phù Đồ sẽ không còn đáng lo ngại.

“Đây chính là nơi cuối cùng vẫn còn đang ngoan cố chống đỡ của Địa Ngục.”

“Hôm nay nhất định phải huỷ diệt Địa Ngục!”

Cổ chiến thuyền ù ù mà qua, rất nhiều thế lực đạo thống rêu rao cờ xí ở trong hư không, lộ ra ý lạnh thấu xương.

Tất cả mọi người gào thét xông tới, hoá thành dòng lũ không gì có thể phá nổi, chấn động thiên địa, bao phủ Bát Hoang.

Năng lượng kinh khủng sôi trào mãnh liệt giống như sơn hà vỡ đê, không có cách nào tưởng tượng nổi.

Gần như là trong lòng tất cả các tu sĩ đều có chung một nhận thức, Địa Ngục bị huỷ diệt là chuyện không thể tránh khỏi.

Cho tới hiện tại Thập đại điện của Địa Ngục thì đã bị huỷ diệt hết Cửu đại điện, chỉ còn mỗi Tam điện dựa vào nơi hiểm yếu ngoan cường chống cự.

Tuy nhiên đây cũng là nơi hội tụ tất cả các cường giả còn sót lại của Địa Ngục.

“Cho dù hôm nay các ngươi có thể huỷ diệt chúng ta nhưng các ngươi cũng phải trả một cái giá thật nặng nề.”

Rất nhiều Chí Tôn đứng trước Cổ giới sụp đổ lặng lẽ nhìn vô số cổ chiến thuyền hạ xuống từ trên bầu trời.

Bọn hắn chính là lực lượng trung kiên cuối cùng của Địa Ngục, cũng chính là những cường giả mạnh nhất ngoại trừ Kẻ thành đạo và Chuẩn Đế.

Đối mặt với vô tận cường giả và vô số thần quang từ thiên khung rơi xuống, bọn hắn nổi giận gầm lên một tiếng cất bước ra ngoài, toàn thân phát ra tia sáng vạn trượng.

Cho dù là sát thủ nhưng bọn hắn cũng có huyết tính, sẽ không dễ dàng cầu xin tha thứ và quy hàng.

Hết chương 1818.
Bạn cần đăng nhập để bình luận