Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3836

Chương 3836Chương 3836
Bất kỳ siêu cấp đa nguyên vũ trụ và chí cường chân giới đối mặt với tình huống như vậy chỉ có thể rơi vào tuyệt vọng chờ chết.
"Nếu minh chủ chưa bế quan, vẫn còn ở chư thế gian, làm sao cho phép Cổ Tàng Văn Minh càn rỡ như vậy.'
Rất nhiều cao tâng Phạt Thiên Minh đều cảm thán, không hề nhìn thấy ánh rạng đông.
"Từ lúc giao chiến đến nay, máu của Lộ Tận tràn ra. Vẻ đẹp này hôm nay nên nở rộ để tất cả chúng sinh trên thế giới chứng kiến."
Tai Chủ nở nụ cười lạnh lẽo. Trường thương đáng sợ ngưng tụ từ đạo tắc tai ách xuyên thủng hư không trong nháy mắt, vượt qua thời gian và trật tự, phốc một tiếng xuyên thẳng cơ thể Hỏa Thần Chúc Dung.
Hỏa Thần Chúc Dung vừa mới gây dựng lại cơ thể lập tức hấp hối, máu me khắp người, có thể nói là vô cùng thê thảm, hoàn toàn không giống một nhân vật cấp Lộ Tận bễ nghễ chư thiên.
Thương thế của Vĩnh Tổ và Hoàng Chủ cũng rất nặng. Bọn họ nhìn thấy cũng muốn liều chết cứu giúp. Nhưng đám người Thọ Chủ, Tận Chủ lập tức quấn lấy bọn họ. Lạc Chủ bị Không Chủ kéo lại, không thể tiến đến trợ giúp.
"Kính Chủ, ngươi muốn che chở những người này hay là cứu hạng người ngoan cố không biết tự lượng sức mình?"
Ánh mắt của Tai Chủ rất lạnh, nhìn Hỏa Thần Chúc Dung bị trường thương xỏ Xuyên, giọng điệu tràn đây sự khinh miệt, trong lòng cảm thấy chắc chắn.
Chiếc kính cổ tựa như trăng sáng phát ra âm thanh vỡ tan. Rất nhiêu đường vân bị ma diệt bên trong.
Nàng được Kính Chủ che chở, không cần lo lắng đến sinh mạng, nhưng nhìn thấy Hỏa Thần Chúc Dung tao ngộ tình huống nguy cấp như thế, nàng sao có thể không lo lắng được?
Hai mắt Diễm Cơ đang ở tiền tuyến đỏ bừng, bàn tay nắm chặt, bi thống vô biên.
"Tiên tổ."
"Xen vào việc của người khác sẽ có kết cục như vậy. Minh chủ Phạt Thiên Minh không đến cứu ngươi. Xem ra hắn thật sự không xuất hiện nữa rồi." Gương mặt Kính Chủ vẫn lạnh lẽo, không cách nào nhúng tay. Đối thủ của nàng là Quả Chủ. Vô số nhân quả chi tuyến đang dây dưa chung quanh, biến thành nhân quả đạo trì, va chạm thành đạo chỉ khí của nàng.
Đâu của Tai Chủ lặng im rơi xuống, nửa người trên cũng vỡ ra. Vết cắt vô cùng bóng loáng, ngay cả quy tắc đại đạo bằng mắt trân có thể nhìn thấy hiện ra đường vân mơ hồ.
Ông ta chậm rãi giơ hai tay lên chỉ xéo về phía Nam, muốn dùng vô số sinh linh của chư thế Thương Mang trước mặt để tiêu diệt một nhân vật cấp Lộ Tận. Trong cuộc đại chiến này, nhân vật mà Cổ Tàng Văn Minh cần phải thanh toán là Lộ Tận. Đương nhiên, đó không phải là nhân vật cuối cùng.
Sau một khắc, một luồng kiếm quang đột nhiên vạch phá đại vũ trụ lao đến, giống như có người vung lên. Kiếm quang có thể trảm phá hết thảy. Thiên địa vạn vật đều dừng lại, tựa như trên đời này chỉ có luông kiếm quang vĩnh hằng kia mà thôi.
Dưới tình huống như vậy, minh chủ Phạt Thiên Minh cũng không xuất hiện, như vậy tình huống đã được xác định, Cố Trường Ca đang bị ý chí thiên đạo quấn lấy, không có khả năng xuất hiện được nữa.
"Khê Hàn tiền bối..."
Thọ Chủ, Không Chủ, Tẫn Chủ lập tức biến sắc, nhìn chằm chằm luồng kiếm quang chém tới.
Nơi đó hoàn toàn mơ hồ nhưng lại có thể nhìn thấy một bóng người thon dài thoát tục bước tới, bên cạnh lượn lờ vô số ánh sáng trật tự đại đạo, trong tay cầm một trường kiếm sáng long lanh.
Là ai?"
Hoàng Chủ cả người đầy máu nhìn thấy người đến, giọng nói có chút kích động.
Một kiếm chém đứt đầu Tai Chủ, Cố gia nhất tổ đến khiến cho chiến trường yên lặng một lát. Sắc mặt đám người Quả Chủ hiện lên sự kiêng ky. Đừng nhìn Vô Thượng Phá Toái và Lộ Tận Lĩnh Vực chỉ kém nhau một bước, thật ra một bước đó chính là lạch trời. Cho dù theo đuổi cả một đời, bọn hắn cũng không cách nào vượt qua.
"Nhất tổ..."
Ánh mắt Cổ Tàng Hoàng Chủ lấp lóe, lập tức nhìn ra được lai lịch của Cố Khê Hàn.
"Miễn cưỡng chỉ được coi là nửa bước bước vào Vô Thượng Phá Toái, lại đến từ bộ tộc kia, đúng là trách không được.
Cố Tiên Nhi thở phào một hơi, nhưng rất nhanh nàng lại cảm thấy nặng nề. Ngay cả nhất tổ cũng chạy đến, trận chiến này rất có thể là trận chiến cuối cùng.
Mặc dù Cố gia nhất tổ còn chưa bước vào Chân Lộ Lĩnh Vực nhưng thực lực tuyệt đối không cần hoài nghi. Khi ông ta còn chưa bước vào Lộ Tận Lĩnh Vực, đối phương đã ở cấp độ Thăng Hoa của Lộ Tận rồi.
Cố gia nhất tổ chỉ mới bước nửa bước, nhưng thực lực cũng cao hơn bọn họ.
"Vốn ta cho rằng ta không cần ra tay..."
Bỗng nhiên, một tiếng thở dài vang lên, vô cùng u lãnh, tựa như từ chỗ sâu trong luân hồi, điểm cuối cùng của địa phủ truyền đến.
Trên không trung đại vũ trụ, một bóng người mơ hồ xuất hiện. Đằng sau ông ta là lục đạo luân hồi đang diễn dịch. Khi bàn tay ông ta vung lên, khu vực đầu Tai Chủ nổ tung vừa nấy, thời gian đảo lưu, hết thảy tái tạo lại. Bóng Tai Chủ một lần nữa tái hiện, hoàn hảo không chút tổn hại.
"Luân Hồi Chi Chủ?”
Lúc này, toàn bộ chư thế Thương Mang đều trở nên yên tĩnh, bị cảnh tượng trước mắt chấn kinh. Đây mới thật sự là luân hồi vĩ lực, thế nhân không cách nào tưởng tượng. Một nhân vật cấp Lộ Tận bị trọng thương vẫn có thể khôi phục ngay tức khắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận