Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 264: Ta có chút chột dạ

Chương 264: Ta có chút chột dạ

Ông!

Rất nhanh, một bảo rương màu vàng óng ánh, hiện ra trước mặt Cố Trường Ca , có vẻ rất thần bí, sương mù cuộn trào.

Sau đó phịch một tiếng mở ra.

Có vầng sáng ngũ sắc từ trong đó tràn ra, một giọt chân long chi huyết khí tức mênh mông bàng bạc, giống như ẩn chứa cả một phương thế giới đang chìm nổi bên trong.

"Đinh, chúc mừng chủ nhân thu hoạch được bản nguyên ngũ thải Chân Long huyết. Giới thiệu, ngũ thải Chân Long huyết, chính là chân huyết ở dưới lân phiến cứng rắn nhất của Chân Long, số lượng cực kì ít, ẩn chứa lực phòng ngự cùng năng lực khôi phục cực hạn."

Sau khi nhìn thấy phần giới thiệu này, Cố Trường Ca cũng không khỏi khẽ gật đầu, coi như hài lòng, đối với hắn mà nói Long Đằng cùng lắm chỉ là một con quái cung cấp chút kinh nghiệm mà .

Rơi ra bản nguyên như thế , cũng coi là niềm vui ngoài ý muốn.

Cố Trường Ca suy đoán, trong thời khắc nguy hiểm tu vi Long Đằng bỗng nhiên tăng lên, có lẽ có liên quan đến bản nguyên ngũ thải Chân Long huyết này.

Mà rất nhanh, Cố Trường Ca đã đem thiên phú này dung hợp vào mình.

Một cảm giác ấm áp quen thuộc truyền đến, đang chảy khắp cơ thể hắn, thậm chí mỗi một tế bào, đều như đang dâng lên sinh mệnh tinh khí mênh mông.

Két két két két

Cố Trường Ca nghe được âm thanh cơ thể cùng xương cốt của mình xảy ra biến hóa, giống như đang nhanh chóng hòa tan, sau đó lại tụ lại, cảm giác cơ thể tựa như bao phủ long lân ( vảy rồng).

"Thể chất lại mạnh mẽ hơn rất nhiều, sinh mệnh chi lực cùng lực phòng ngự ......... Xem ra muốn ta phát triển theo hướng toàn năng."

Cố Trường Ca nghĩ thầm trong lòng, cũng rất nhanh gạt nó sang một bên.

Thực lực của hắn gần đây tăng lên rất nhanh, những bản nguyên thiên phú này, chẳng qua là dệt hoa trên gấm thôi.

Xoẹt!

Xoẹt!

Mà rất nhanh, tất cả tu sĩ cùng sinh linh đến xem náo nhiệt ở các ngọn núi cũng lựa chọn rời đi, từng đạo thần hồng bay ra tứ phía.

Cố Tiên Nhi lặng lẽ liếc mắt nhìn Cố Trường Ca, sau đó mang theo đại hồng điểu rời đi.

Nàng cũng không hiện thân đi chào hỏi, nàng hiện tại còn nhớ đến cảnh Cố Trường Ca ức hiếp nàng.

Vốn định có thể nhìn thấy Cố Trường Ca bị kinh ngạc một lần.

Nhưng không ngờ Long Đằng quá vô dụng, bị Cố Trường Ca đánh chết nhẹ nhàng như vậy .

Điều này khiến Cố Tiên Nhi muốn thám thính rõ một chút về thực lực của Cố Trường Ca âm thầm có chút tức giận.

Tin tức truyền bá rất nhanh, gần như trong nháy mắt liền bị tu sĩ hoặc sinh linh, lấy lưu niệm thạch truyền đi.

Trận đại chiến này kết quả đã nằm trong dự liệu của rất nhiều người, nhưng quá trình bên trong lại khiến cho mọi người chấn kinh, khó có thể tin được.

Long Đằng không chỉ bại, hắn còn chết rồi.

Tiếp theo, thực lực Cố Trường Ca đạt được nghiệm chứng, sự cường đại của hắn không thể nghi ngờ.

Đích thật là bước vào danh sách tuổi trẻ cấm kỵ.

Nhưng mà đây còn là đánh giá thận trọng nhất.

Sau đó rất nhanh, tin tức nơi này nhanh chóng truyền ra, tất cả khu vực ở Tiên Cổ đại lục dẫn phát oanh động cực lớn, dù sao cũng không phải tất cả mọi người đều chạy đến quan sát trận chiến.

Nháy mắt tạo thành sóng gió lớn trong tất cả Tiên Cổ tộc đàn , danh tự Cố Trường Ca cũng trở thành cấm kỵ.

Người nghe đến lập tức biến sắc, người gặp được tim đập nhanh.

Rất nhiều sinh linh Tiên Cổ tộc đàn, cũng dự định tránh hắn đi, ngay cả Long Đằng - danh xưng người mạnh nhất thế hệ bọn hắn , cũng bị đánh chết thê thảm.

Bọn hắn gặp được, còn có thể có đường sống sao?

Một kiếp này, sao lại gặp phải người trẻ tuổi có khủng bố như vậy.

Điều này khiến rất nhiều thế hệ trẻ tuổi ở Tiên Cổ đại lục đều cảm thấy u ám chán nản.

Sau đó, thân ảnh Cố Trường Ca khẽ động, cất bước đi tới trước liễn xa của Nguyệt Minh Không.

Hắn nhìn thẳng Nguyệt Minh Không đang ngồi ngay ngắn trong đó.

" Minh Không a, sau khi tiến đến Tiên Cổ đại lục, ngươi cũng không chủ động tìm đến vi phu, khiến trái tim vi phu vô cùng tổn thương."

Cố Trường Ca tùy ý nói, tựa như định nói chuyện này cùng Nguyệt Minh Không.

Nhưng trên mặt lại không nhìn thấy một tia thương tâm nào.

"Gặp qua Trường Ca thiếu chủ!"

Một đám tùy tùng của Nguyệt Minh Không nhao nhao cung kính nói.

Cố Trường Ca khoát tay áo.

Bọn họ đều biết thân phận hai người, cho nên lập tức rời khỏi nơi này, để cho hai người không gian riêng nói chuyện.

"Ngươi thương tâm cái gì cơ chứ, ta không ở bên người ngươi, ảnh hưởng ngươi. Đây không phải đúng ý ngươi sao."

Nguyệt Minh Không từ đầu đến cuối đều tận mắt nhìn thấy trận chiến này, bỗng nhiên có chút cảnh giác, dù sao nàng cũng chột dạ vì dù sao mình cũng đã âm thầm tính kế Cố Trường Ca.

Xem ra Cố Trường Ca, hiện tại chỉ sợ đang định tìm nàng tính sổ.

Nghe vậy, thần sắc nàng như thường nói, hiển nhiên đã vô cùng quen thuộc với tính cách của Cố Trường Ca.

"Ta thấy dáng vẻ của ngươi sao lại có chút khẩn trương?" Cố Trường Ca phảng phất lập tức nhìn thấu tâm tư của nàng.

Nguyệt Minh Không cách tấm rèm của liễn xa bạch ngọc nhìn qua hắn.

Lúc này, nàng vô cùng bình tĩnh, biết chuyện mình tính toán Cố Trường Ca không thể giấu được kẻ thông minh gian xảo như hắn.

Nàng trả lời nói nói, " ta có chút chột dạ."

"Chột dạ cái gì?" Cố Trường Ca nhịn không được buồn cười.

"đương nhiên chột dạ, sợ ngươi tìm ta tính sổ." giọng nói của Nguyệt Minh Không thanh lãnh hơi có chút tức giận nói, nhưng trong lòng kì thực có chút lo lắng.

Đến lúc này, Cố Trường Ca vẫn còn giả bộ không hiểu.

Bất quá dựa theo thái độ của Cố Trường Ca tựa hồ cũng không thèm để ý chuyện này?

Nàng không hiểu, nhẹ nhàng thở ra.

"Chuyện này có gì phải tính sổ chứ, dù sao sinh ra có vẻ ngoài xinh đẹp không phải là lỗi của ngươi."

Cố Trường Ca lắc đầu, dáng vẻ như muốn nói "ngươi suy nghĩ nhiều rồi", sau đó rất tự nhiên nói.

Xinh đẹp mới có thể bị người khác nhòm ngó, đạo lý đơn giản như thế .

Chỉ tiếc chủ ý này của Long Đằng đã đánh lên nhầm người.

Mà nghe nói như thế, Nguyệt Minh Không sửng sốt một chút, sau đó chớp chóp mắt.

Nàng có chút khó mà tin được.

Một lúc lâu vẫn còn cho là mình nghe lầm.

Cố Trường Ca đang khen nàng xinh đẹp sao?

Trong lòng Nguyệt Minh Không không khỏi sinh ra mấy phần vui vẻ, từ trong miệng Cố Trường Ca nghe được một câu như thế , thật đúng là không dễ dàng.

Hết chương 264.
Bạn cần đăng nhập để bình luận