Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1845: Có kẻ nào đó đang đứng trong bóng tối mưu toan tất cả

Chương 1845: Có kẻ nào đó đang đứng trong bóng tối mưu toan tất cả

Lúc này tất cả Tuyệt Âm Thiên sinh linh đều có cảm giác tim đập liên hồi, muốn quỳ xuống cúng bái về phía sâu nhất trong tộc thổ.

Lục Đại cổ tổ tạo nên toàn bộ Tuyệt Âm Thiên đồng thời cũng sinh ra và nuôi dưỡng Tuyệt Âm sinh linh.

Tại thời đại trước kia, dù cho Tuyệt Âm Thiên có phát sinh một biến cố nào đó thì cũng chỉ có duy nhất một vị cổ tổ từng hiện thân xuất thế.

Tình huống sáu vị cổ tổ cùng nhau xuất hiện giống như bây giờ chính là lần đầu tiên xảy ra ở Tuyệt Âm Thiên từ trước đến nay.

Tuyệt Âm sinh linh bình thường sẽ không thể hiểu nổi điều này tức là như thế nào.

Chỉ có Tuyệt Âm sinh linh có huyết thống tương đối thuần khiết và tu vi hơi cao mới có thể cảm nhận được gì đó.

Mà lúc này đây, trong một toà cung điện tại Tuyệt Âm Hoàng Đình.

Trưởng công chúa Già Nam đang cau mày xử lý chút chuyện.

Đột nhiên cảm giác được chỗ sâu nhất trong tộc thổ xảy ra dị động, nàng không nhịn được mà đứng dậy nhìn về hướng kia, ánh mắt nghi hoặc xen lẫn bất an.

“Chỉ có số ít người trong Hoàng Đình biết chuyện cổ tổ xuất thế, rốt cuộc là vì sao mà lúc này Lục đại cổ tổ lại cùng hiển hoá ra bên ngoài?”

“Rốt cuộc chuyện gì đã kinh động đến bọn hắn?”

Già Nam cau mày, vội vàng buông vật đang cầm trong tay ra, hoá thành một đạo thần hồng đi về phía tộc thổ.

Đồng thời nàng cũng truyền tin cho các cường giả còn lại của Tuyệt Âm Hoàng Đình để bọn hắn đuổi theo.

Ngoại trừ sáu vị cổ tổ, hiện giờ Tuyệt Âm Hoàng Đình còn có rất nhiều tồn tại cổ lão.

Mặc dù thực lực thua xa Lục đại cổ tổ nhưng cũng là những Kẻ thành đạo thành thục, có khả năng trấn giữ một phương.

“Chẳng lẽ Tiểu Cửu ở bên kia đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Cố Trường Ca lẻn vào tộc thổ?”

Trong lòng Già Nam dấy lên nỗi bất an, nàng lo sợ lúc này Cố Trường Ca đã phát giác ra gì đó.

Nàng nhanh chóng khoác lên từng tầng cấm chế rồi bước vào bên trong vùng đất tan hoang cô quạnh.

Phía trong sương mù xám xịt dày đặc, nàng tìm thấy Lục đại cổ tổ.

“Cổ tổ, đã xảy ra chuyện gì sao?”

Già Nam cung kính dò hỏi.

“Cũng không phải chuyện gì to tát, hẳn là hậu bối họ Cố kia một mạch tìm được đường tới tộc thổ, sau khi bị bọn ta phát hiện thì hắn đã nhanh chóng rút lui.”

Một vị cổ tổ nhìn nàng nói một cách từ tốn, ngữ khí không hề gợn sóng.

“Quả nhiên Cố Trường Ca vẫn không kìm nén được.”

Sắc mặt Già Nam hơi trầm xuống.

Nàng để Già Cửu Nhi theo dõi nhất cử nhất động của Cố Trường Ca, kết quả là hắn vẫn lẻn được vào tổ địa.

“Có lẽ hắn không thu được gì, hắn vừa mới lẻn vào đã bị bọn ta phát giác rồi.”

Một vị cổ tổ khác mở miệng nói, hắn cũng cho rằng trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, Cố Trường Ca sẽ không phát hiện được gì cả.

Có điều bọn hắn lại không có chứng cứ chứng minh dị động do bị phát hiện lúc trước chính là của Cố Trường Ca.

Nghe nói như thế thì Già Nam liền hiểu.

Chắc hẳn Cố Trường Ca vừa bước vào trong tộc thổ liền bị Lục đại cổ tổ cảm nhận được.

Dù sao bọn hắn cũng tồn tại trên thế gian gần như vô tận tuế nguyệt cho nên cảm giác của Lục đại cổ tổ cũng phải vô cùng kinh khủng và lợi hại, hơn nữa bọn hắn còn có tộc thổ và giếng tổ ở sau.

Ở đây bọn hắn chính là thần linh gần như là bất hủ, sở hữu sức mạnh cuồn cuộn không tưởng tượng nổi, không có gì là không làm được.

“Nếu là như vậy thì ta cảm thấy yên tâm rồi.”

Sau đó Già Nam thở phào một hơi nhẹ nhõm, nàng cũng không định ở lại quấy rầy Lục đại cổ tổ, cứ như vậy mà lặng lẽ rời đi.

Theo nàng nghĩ, tất nhiên Cố Trường Ca biết đến sự tồn tại của Lục đại cổ tổ, vậy có lẽ mấy ngày tới hắn cũng sẽ không dám làm loạn.

Mặt khác, đây cũng là một nỗi kinh hoàng cực lớn.

“Thì ra khí tức của sáu lão gia hoả bí mật kia cũng mục nát rồi…”

Cùng lúc đó ở trong cung điện, Cố Trường Ca cũng từ từ đứng dậy.

Có một cỗ chấn động vụt hiện ở giữa mi tâm hắn, Nguyên Thần tiểu nhân xẹt qua hư không bay đến rồi lại nhanh chóng biến mất.

Quả thực việc vừa thấy ban nãy có chút nằm ngoài dự đoán của Cố Trường Ca.

Hắn đã biết Tuyệt Âm chi khí bên trong Tuyệt Âm Thiên đang suy kiệt từ lâu.

Nhưng Cố Trường Ca không ngờ trọng Tuyệt Âm chí khí lại ẩn chứa sáu lão quái vật, không biết đã kéo dài hơi tàn được bao lâu rồi.

Loại khí tức tang thương mục nát hôi thối kia giống như từng bộ kỷ nguyên thi thể đã mục vữa trong quan tài.

Điều làm hắn cảm thấy bất ngờ nhất chính là sức mạnh của mấy người đó, cực kỳ dồi dào vô song, vượt xa trình độ mà Kẻ thành đạo có thể đạt tới.

“Khí tức chảy ra trên người bọn họ tạo nên Tuyệt Âm Thiên hiện giờ, chính là cái gọi là khởi nguyên chi khí sinh ra tất cả mọi thứ?”

Cố Trường Ca mải miết suy tư.

Hắn luôn cảm giác có kẻ nào đó đang đứng trong bóng tối sâu thẳm mà mưu đồ toan tính tất cả mọi chuyện.

Tại sao Tuyệt Âm Thiên lại nghĩ mọi cách tạo nên Luân Hồi đài?

Lúc trước đến Tuyệt Âm Thiên, Cố Trường Ca không hề có ý định chế tạo Luân Hồi đài mà hắn chỉ muốn lấy Tuyệt Âm bản nguyên rồi rời đi.

Nhưng xem ra hiện giờ, Luân Hồi đài này cũng không phải là không thể chế tạo.

Cố Trường Ca không hề lo lắng chuyện Tuyệt Âm Hoàng Đình sẽ bất ngờ ra tay với mình, trước khi chưa chế tạo thành công Luân Hồi đài thì cho dù trong lòng lại có oán hận thì bọn hắn cũng không dám quản nhiều.

Chắc chắn tối nay toàn bộ Tuyệt Âm Hoàng Đình đều không được yên ổn.

Lục đại cổ tổ xuất hiện, đứng sừng sững ở chỗ sâu trong tộc thổ, thân hình to lớn đồ sộ, đầu đội trời chân đạp đất, sương mù xám xịt bao phủ quanh thân khiến cho người khác run rẩy, nhịp tim tăng nhanh, không chịu được mà muốn quỳ lạy.

Ngoại trừ Già Nam ra thì không còn ai biết rốt cuộc trong Tuyệt Âm Thiên tộc thổ đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại làm kinh động đến cổ tổ.

Gần như tất cả Tuyệt Âm sinh linh đều cảm thấy chấn động vô cùng, đang quỳ bái về phía kia, rất nhiều người càng trở nên bồn chồn lo sợ.

“Vì sao cổ tổ lại đều thức tỉnh đến kinh động như vậy?”

Một Tuyệt Âm sinh linh có thực lực cực kỳ cường đại thì thầm.

Trong lòng Già Cửu Nhi cũng chấn động giống bọn hắn, nàng không nhịn được mà cung kính hành lễ về phía tộc thổ, tiếp đó lại nhìn vào người đang đứng yên lặng trong cung điện.

A Đại vẫn đứng đó, sừng sững như một toà Ma Sơn khủng bố, từ trên người hắn toát ra sự lạnh lùng và sát ý giống như muốn nói người lạ chớ lại gần.

Nàng không dám đi lên phía trước, mặc dù trong lòng đoán rằng việc sáu vị cổ tổ bị kinh động có liên quan tới Cố Trường Ca nhưng cũng không dám đi xác thực.

Hết chương 1845.
Bạn cần đăng nhập để bình luận