Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 694: Ngươi tự giải quyết cho tốt đi!

Chương 694: Ngươi tự giải quyết cho tốt đi!

"Xin lỗi công tử, ta không nên có chuyện giấu giếm ngươi..."

Nàng sắp xếp lại lời nói, cân nhắc lời nói, có chút bất an mở miệng.

"Ồ, hiện tại biết giải thích. Nếu như ta vừa rồi không tới nơi này, ngươi cho rằng Mạc trưởng lão sẽ dễ dàng buông tha ngươi như vậy ư?"

Nghe vậy, âm thanh của Cố Trường Ca không có bao nhiêu chập trùng.

Đôi mắt sáng của Tô Thanh Ca không dám nhìn hắn, trên gương mặt xinh đẹp trắng muốt tựa như dương chi mỹ ngọc tràn đầy áy náy.

"Ta biết sai rồi công tử, kỳ thật ta rời khỏi động phủ tới đây là muốn tìm một kiện đồ vật."

"Trước đó ta ở trong chỗ đấu giá đấu đạt được chiếc bình thần bí, kỳ thật vật đó liên quan đến Chưởng Thiên Thất Khí của thượng giới, nhưng về việc đó ta lại không nói gì với công tử...”

"Mà chiếc bình kia chính là một món trong Chưởng Thiên Thất Khí, chỉ cần trong khoảng cách đặc biệt đều có thể cảm nhận được tung tích và sự tồn tại của các món chưởng thiên thất khí khác.”

"Cho nên tối nay ta tới nơi này, kỳ thật chính là muốn dò xem một chút tung tích của chưởng thiên khí, nhưng lại không cẩn thận bị vị Mạc trưởng lão kia gặp được."

Tô Thanh Ca giải thích, nàng cũng không có nói láo, đây cũng là một mục đích khác trong tối nay.

Nàng chỉ là che giấu sự thật bản thân là người thừa kế ma công mà thôi.

Nói xong trong lòng bàn tay nàng lóe lên quang hoa, một bình ngọc vô cùng tầm thường hiện ra, phía trên là đường vân rất cổ lão, giống như bất cứ lúc nào đều có thể bị ma diệt.

"Chưởng Thiên Thất Khí?"

Cố Trường Ca hỏi lại, không nhịn được bật cười, chỉ là tiếng cười kia theo Tô Thanh Ca thấy lại mang theo sự đùa cợt nhàn nhạt.

"Lúc trước ngươi chưa từng đề cập việc này với ta.”

Chưởng Thiên Thất Khí, đương nhiên Cố Trường Ca cũng biết, chỉ là hắn hoàn toàn không có ý định đi sưu tập nó.

Bởi vì hắn biết loại vật này, chỉ cần có chút dấu hiệu, vậy thì kiểu gì cũng sẽ rơi vào những tên đại khí vận chi tử.

Hắn chỉ cần chờ làm ngư ông đắc lợi là được.

Trên tay Tô Thanh Ca lại có Chưởng Thiên Quán, thực ra để cho hắn có chút bất ngờ.

"Xin lỗi công tử, Thanh Ca không nên giấu giếm những việc này với ngươi..." Tô Thanh Ca áy náy nói.

Nhưng Cố Trường Ca khoát tay đánh gãy lời nàng, thần sắc nhàn nhạt, "Thôi, ta cũng không hỏi nhiều, dù sao đây là chuyện riêng của ngươi."

"Nhưng mà có một số việc, lặp đi lặp lại nhiều lần, ta cũng không biết còn có bao nhiêu lần nữa. Dù sao một người kiên nhẫn tóm lại cũng có giới hạn, ta không biết ngươi lừa gạt ta cái gì, nhưng ta cũng không muốn hỏi tiếp.”

"Tô Thanh Ca, ngươi tự giải quyết cho tốt đi."

Dứt lời, thân ảnh của Cố Trường Ca khẽ động, muốn xoay người rời khỏi chỗ này.

Nhưng Tô Thanh Ca vào lúc hắn xoay ngược, nhào vào trước ngực hắn, trong mắt mang theo nước mắt.

"Công tử thật xin lỗi, Thanh Ca sẽ không giấu giếm người việc gì nữa.”

Nàng ôm chặt lấy Cố Trường Ca, âm thanh phát run, tựa hồ sợ hắn quay người rời đi, rồi mặc kệ chính mình.

Nàng thật sự sợ hãi, nhưng thân phận người thừa kế ma công của nàng không thể nói cho Cố Trường Ca.

Một khi nói ra, hai người nhất định sẽ ở hai phía đối lập nhau.

Cho nên nàng chỉ có thể hi vọng, có thể giấu giếm chuyện này với Cố Trường Ca cả đời.

Nghe vậy, Cố Trường Ca trầm mặc, cuối cùng thở dài vuốt đi giọt nước mắt ở khéo mắt nàng, “Hi vọng là như thế.”

Ngữ khí của hắn rất phức tạp.

Giờ khắc này, Tô Thanh Ca cũng không đoán được suy nghĩ ở trong lòng Cố Trường Ca là gì, trong lòng nơm nớp lo sợ.

Sau đó, thân ảnh của hai người rời khỏi đỉnh núi.

Trên đường đi, Cố Trường Ca đều không nói gì nữa, mọi việc tối nay xảy ra đều nằm trong dự liệu của hắn, diễn trò làm bộ cho nên hắn cũng chẳng suy nghĩ gì.

Bất kể là Tô Thanh Ca cũng tốt, hay Mạc lão cũng được, đều không biết mục đích thực sự của Cố Trường Ca, hai người này đối với hắn mà nói, đơn giản là quân cờ mà thôi.

Giống như Cố Thanh Ca đã nói trước đây, địa vị của nàng ở trong mắt Cố Trường Ca nhiều lắm chỉ là một tiểu thị nữ mà thôi.

Tâm tình tốt thì đùa giỡn trêu cợt vài câu. Trong ngày thường cũng chỉ phơi ở một bên khác.

Thân phận người thừa kế ma công của nàng ở trong mắt Cố Trường Ca là không đáng nhắc tới.

Đương nhiên, mỹ mạo và thông minh của bản thân chính là ưu thế lớn nhất của nàng, dầu gì thì nàng cũng rất bắt mắt.

Sau đó, trong lòng Cố Trường Ca hiện lên đủ loại ý niệm, cuối cùng đang suy nghĩ xem có nên thuận tay giải quyết Doanh Sương hay không.

Tạm thời, Tô Thanh Ca đã tiếp xúc với tổ chức người thừa kế ma công, tiếp theo Mạc lão chắc chắn sẽ ở trong bóng tối liên hệ với nàng ta.

Cố Trường Ca chỉ cần thường xuyên lưu ý hướng đi và động tĩnh của Tô Thanh Ca, liền có thể hiểu rõ và nắm giữ tình hình của tổ chức này.

Ngoại trừ Mạc lão ra, hiện nay không có ai biết thân phận của Doanh Sương, mà Mạc lão có thể sẽ cho rằng Doanh Sương là người mà Tô Thanh Ca sắp xếp làm công cụ cõng nồi.

Bản thân Tô Thanh Ca lại không biết chỗ của Doanh Sương, kể từ đó coi như Doanh Sương biến mất không tìm thấy tung tích, cũng sẽ không tạo thành chút dao động nào.

Mạc lão đoán chừng sẽ cho rằng mọi chuyện là do Tô Thanh Ca tạo ra.

Mà rất nhanh, trong lòng Cố Trường Ca lại có kế hoạch kỹ càng.

"Trước lúc này, Doanh Sương còn có tác dụng khác, ngược lại có thể lợi dụng một chút."

"Thuận tiện cũng sắp xếp cho Tử Dương thiên quân, gần đây tên này ngược lại là luôn làm phiền nha đầu Tiên Nhi, đã đến lúc giáo huấn hắn.”

Hết chương 694.
Bạn cần đăng nhập để bình luận