Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 936: Tức cảnh sinh tình

Chương 936: Tức cảnh sinh tình

Xung quanh Thiên Toàn sơn mạch ngoại trừ Thần Khư Môn ra còn có không ít thế lực.

Nhưng so với Thần Khư Môn, những thế lực kia đều yếu hơn rất nhiều, lấy uy lực cường đại của Thần Khư Môn, đi điều động thêm những thế lực kia cũng hông phải quá phiền toái.

Hơn nữa, căn cứ vào bẩm báo của Khôi lỗi Ma Công, bây giờ khí vận chi tử Giang Thần đang ở trong Thần Khư Môn.

Sự việc trùng hợp như thế khiến Cố Trường Ca cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

Khôi lỗi Ma Công cũng chỉ là theo sự phân phó của hắn, tiện tay ném Giang Thần tới một tông môn nào đó rồi rời đi, bỏ mặc hắn tự phát triển.

Nhưng chưa từng nghĩ tới Giang Thần sẽ xuất hiện ở đây, không hổ là khí vận chi tử, thật đúng là nơi nào có cơ duyên sẽ xuất hiện ở đó.

Không bao lâu, một dãy núi non trùng điệp nguy nga trước mắt đã xuất hiện trước mặt đám người Cố Trường Ca.

Lầu quỳnh điện ngọc, linh vụ lượn lờ, suối đổ thành thác, cây cối xanh um, cảnh vật rất hùng vĩ xinh đẹp như nơi ở của thần tiên.

"Không biết các vị tuổi trẻ tuấn kiệt đến Thần Khư Môn của ta cần làm chuyện gì?"

Lão đạo phụ trách trông coi sơn môn, biến sắc nhìn thấy trong mây mù có một đám tu sĩ trẻ tuổi xuất hiện trước sơn môn của Thần Khư Môn, trong lòng dâng lên sự bất an căng thẳng và cảnh giác.

Lời nói của hắn cực kỳ cung kính khách khí, không dám có chỗ bất kính nào.

Trước mặt bất luận là tu vi của một ai, hắn đều nhìn không thấu.

Đặc biệt là đôi bạch y nam tử dẫn đầu kia, trong lúc vung tay nhấc chân, càng làm cho hắn có một loại cảm giác thâm sâu khó lường, sợ hãi hồi hộp.

Tuổi trẻ như vậy đã có thực lực này quả thực là cường đại đến mức khiến người ta tê cả da đầu.

Đám thiên kiêu ở phía đằng sau, cũng đều là tùy tùng của hắn, có thể tưởng tượng được thân phận của hắn khủng bố đến mức nào, căn bản không phải là người một môn phái nho nhỏ như Thần Khư Môn có thể trêu chọc.

"Trong khoảng thời gian này, chủ nhân nhà ta dự định ở lại gần đây."

Nghe vậy, một tên sinh linh có bộ dáng Dạ Xoa, mạnh mẽ tiến lên một bước, nhàn nhạt mở miệng nói.

Sừng thú trên đầu của hắn lưu chuyển qua lại làm cho người khác có chút sợ hãi, dường như ngay cả hư không cũng có thể tùy ý cắt đứt.

Nghe nói như thế, sắc mặt của lão đạo càng biến đổi, vội vàng cung kính nói, "Chư vị tuấn kiệt đến đây, rồng đến nhà tôm quả thật là chuyện may mắn đối với Thần Khư Môn ta, kính xin đi theo lão đạo tiến vào trong, thông báo với chưởng môn về việc này trước đã."

Hắn căn bản không dám nói nhiều một câu để những thiên kiêu này chờ đợi ở bên ngoài trong chốc lát, vội vàng đứng ra dẫn đường, sau đó dẫn đám người Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không đi vào trong sơn môn.

Trên đường đi, lão đạo cũng đang suy đoán thân phận của đám người Cố Trường Ca, phía sau lưng đều toát mồ hôi lạnh, nơm nớp lo sợ.

Mặc kệ là y phục, vật cưỡi dị thú, hay phong thái, đều lộ ra uy nghiêm khiến cho người ta nghẹt thở.

Tên bạch y nam tử kia vẫn còn tốt, thần sắc tùy ý tự nhiên, mặc dù cao cao tại thượng, nhưng chưa từng biểu lộ ra cái gì.

Còn uy áp trên người vị nữ tử tuyệt mỹ kia, khiến hắn cũng có cảm giác vô cùng ngạt thở, một mắt thoáng nhìn tất cả đều mang theo uy nghiêm lạnh lùng hiển hách, phảng phất như một vị nữ đế quân lâm thiên hạ.

Vẻ mặt của Cố Trường Ca, Nguyệt Minh Không đều bình tĩnh, không có bất kỳ gợn sóng nào nổi lên, cũng không có ý lên tiếng gì cả, đều là tùy tùng sau lưng mở miệng, nói rõ tất cả ý đồ đến đây.

"Hắn làm sao lại xuất hiện ở đây?"

Mà ở phía xa xa, Giang Thần đang được Cơ Sơ Nguyệt dẫn đi, dự định đi vào tìm huynh trưởng.

Giờ phút này con mắt lại bỗng nhiên trừng lớn, đứng yên tại một chỗ, toàn thân phát lạnh, bị hàn khí kinh khủng phía sau lưng bao phủ, âm thanh khẽ run.

Hắn hoàn toàn không nghĩ tới sẽ gặp mặt Cố Trường Ca ở một nơi vắng vẻ như vậy.

Mặc dù vừa rồi chỉ là tùy ý thoáng nhìn, nhưng hắn lại thấy rất rõ ràng, phong thái như ngọc, siêu phàm thoát tục, nam tử trẻ tuổi giống như tiên giáng trần kia chính là Cố Trường Ca.

Bộ dạng bên ngoài và khí chất, chỉ cần chạm mặt liếc mắt một chút, cũng không thể quên được.

Điều này khiến sắc mặt của Giang Thần kịch biến, bước chân thiếu chút nữa đã nhũn ra, tay chân phát lạnh, thậm chí còn có ý định muốn nhanh chóng rời khỏi đây.

Nam tử này rốt cuộc tàn nhẫn, khủng bố đến mức nào, hắn đã tận mắt nhìn thấy qua.

Mặt ngoài nhìn có vẻ ôn nhuận như ngọc, thật ra thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, đuổi cùng giết tận rất nhiều bằng hữu của hắn.

Nếu không phải hắn gặp được hắc y lão giả, chỉ sợ là đã chung số phận với những người bạn còn lại, chết thê thảm dưới thủ đoạn độc ác của Cố Trường Ca.

Phải biết bây giờ vị huynh đệ tốt Ngưu Điền của hắn vẫn chưa có tung tích, sống chết cũng không rõ.

"Nhược Âm."

Giờ phút này, trong đầu nhịn không được hiện lên một bóng dáng xinh đẹp, trong lòng của Giang Thần dâng lên một luồng cảm giác không cam lòng, phẫn nộ.

Vừa rồi vị nữ tử bên cạnh Cố Trường Ca kia, hắn nhìn thấy rất rõ, tuyệt đối không phải Tiêu Nhược Âm.

Người đó cao cao tại thượng kia, tôn quý tuyệt thế , khí chất như nữ đế, có thể đoán ra bối cảnh sau lưng tuyệt đối bất phàm.

Ở trước mặt loại nhân vật như thế này, hắn thật sự ngay cả sâu kiến cũng không bằng, lúc trước khi hắn muốn vào Thần Khư Môn, lão đạo canh giữ sơn môn đã ngăn cản bằng mọi cách.

Nhưng bây giờ ở trước mặt Cố Trường Ca lại nịnh nọt lấy lòng, hèn mọn giống như một con chó.

Điều này khiến cho trong lòng Giang Thần dâng lên một mối cừu hận nồng đậm, gắt gao cắn chặt răng, siết chặt nắm đấm.

Nhưng hắn rất kiên cường nhẫn nại, bản thân hắn rất nhanh đã tỉnh táo lại, không dám mảy may lộ ra chút khác thường nào.

Dù sao hắn không cách nào đảm bảo được Cố Trường Ca có chú ý tới sự tồn tại của hắn hay không, Cố Trường Ca sẽ bỏ qua hay không bỏ qua cho hắn?

Hết chương 936.
Bạn cần đăng nhập để bình luận