Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3448. Rất đáng



Chương 3448. Rất đáng




Nữ nhân bên trong đạo nguyên giống như một nữ hoàng che đậy chư thế hoàn vũ, khí thôn sơn hà, trấn áp cửu thiên thập địa. Nàng nhắm hai mắt, tự nhiên đứng ở nơi đó, tựa như thiên địa cũng không chứa được bóng dáng của nàng.
Sự cường đại của nàng khiến cho tất cả người tu hành và sinh linh phải rúng động sợ hãi.
Nàng chỉ cần động ngón tay một chút là có thể tùy tiện ma diệt tất cả mọi người ở đây.
Không thể nghi ngờ, tin tức này đã truyền đến các văn minh chân giới trong Thương Mang, dẫn đến gợn sóng ngập trời.
Văn minh các tộc đều đang suy đoán thân phận của nữ nhân thần bí, cho rằng nàng có thể là một nữ hoàng nào đó thay mặt cho Diêu Quang Tổ Đình, có mối liên hệ rất sâu với Diêu Quang Tổ Đình.
Tông lão hoàng thất Vị Ương tiên triều trước tiên dập đầu cúng bái, gọi lão tổ tông, muốn đợi nữ nhân thần bí tỉnh lại rồi đưa nàng về Vị Ương tiên triều.
Trong lúc văn minh chân giới trong Thương Mang bởi vì tin tức từ Diêu Quang cổ vực truyền đến mà oanh động.
Tại biên cảnh của Phạt Thiên Minh và Chính Nhất Minh, một trận đại chiến cũng đang bộc phát.
“Phạt Thiên Minh nhiều lần phạm cương thổ của ta, rốt cuộc có dụng ý gì? Các ngươi còn không mau rút lui?”
Một tướng lĩnh mặc hàn y thiết giáp, tản ra uy nghiêm đáng sợ lạnh giọng quát.
Bên trong vũ trụ băng lãnh mà thâm thúy, đại quân đang đối đầu, nhân mã hai bên đông đảo như núi như biển, phân biệt đứng hai bên trường hà, thiết giáp lấp lóe, hàn quang đao kiếm chướng mắt.
“Trong thiên hạ đều là vương thổ. Ai nói địa bàn trước mắt là cương thổ của các ngươi?”
“Phóng nhãn khắp thiên hạ không có chỗ nào mà Phạt Thiên Minh ta không thể đến.” Một bóng người bắp thịt cuồn cuộn, hai cánh màu xanh sau lưng cười lạnh nói.
Lời nói của hắn khiến cho sắc mặt tướng lĩnh đối diện tái xanh.
Phạt Thiên Minh phách lối, cường thế đã không phải ngày một ngày hai.
Bất luận Chính Nhất Minh tránh lui, cắt nhường như thế nào cũng vẫn bị Phạt Thiên Minh xâm phạm.
Giống như bây giờ, Phạt Thiên Minh hoàn toàn không để Chính Nhất Minh vào mắt, tùy ý xâm phạm cương thổ, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.
“Ta ngược lại muốn nhìn xem các hạ rốt cuộc lấy đâu ra sức mạnh mà lớn lối như thế.”
Thống lĩnh Chính Nhất Minh gầm thét một tiếng, bắp thịt cả người bắt đầu căng lên, có bảo quang lấp lánh, khí tức cường hoành thấu thể, giết đến phía trước.
“Đến rất đúng lúc, vừa lúc bắt ngươi lập chiến công.”
Bóng người có cánh cười lạnh một tiếng, gương mặt lộ ra sự khinh thường, bàn tay trực tiếp dò xét về phía trước, ánh sáng xanh thẳm tràn ngập, giống như một bất hủ bảo thể, tê thiên liệt địa, cường hoành đến cực điểm.
Oành.
Quang mang vô tận nổ tung. Hai người trong nháy mắt giao chiến bên trong tinh vực. Đại quân lui lại, chừa ra một khu vực, tránh bị lan đến gần.
Giao chiến cấp độ Đạo cảnh động một tí là hủy thiên diệt địa, hủy diệt một phương vũ trụ.
Thực lực của hai người lại càng vượt qua tồn tại Đạo cảnh, một sợi ba động có thể hủy đi thiên quân vạn mã.
Phía trước hai người, đại đạo gợn sóng khuếch tán, đạo tắc bay tán loạn, sương mù hỗn độn trùng thiên, các loại sức mạnh kinh khủng xen lẫn, chấn hết thảy trước người vỡ nát hầu như không còn, biến thành bột mịn.
Sau mấy trăm chiêu, thống lĩnh Chính Nhất Minh đột nhiên sinh lòng không ổn. Thấy cú đánh tới, hắn không khỏi biến sắc muốn tránh lui về phía sau.
Nhưng đã muộn rồi, đối thủ của hắn, tồn tại có hai cánh kia cười lạnh, xương gò má phát sáng, một ấn ký yếu ớt hiện lên.
Bên trong bay ra một thanh phi kiếm lập lòe, vèo một cái xẹt qua hư không, vượt qua không gian và thời gian, phốc một tiếng chém tới, chém thẳng đến lông mày của thủ lĩnh Chính Nhất Minh.
Sau một khắc, huyết quang trùng thiên, giống như một thác nước ngược dòng cứ như vậy mà quét sạch tinh không, sau đó vẩy khắp bát phương.
Kết cục không có gì bất ngờ. Thống lĩnh Chính Nhất Minh chết, máu nhuốm đỏ trường không, mi tâm vỡ ra, ngay cả nguyên thần ở bên trong cũng bị chẻ làm đôi.
Thời gian giống như ngừng lại vào thời khắc này. Người của Chính Nhất Minh biến sắc, vô cùng sợ hãi.
Ai cũng không nghĩ ra trận chiến này lại nhanh chóng hạ màn như thế.
Lúc này mới giao thủ bao lâu, còn chưa đến mấy trăm chiêu. Lúc trước, tồn tại Đạo cảnh tranh chấp, động một tí là giao chiến mấy năm, thậm chí còn lâu hơn.
Cường giả Phạt Thiên Minh cường đại đến như vậy sao? Thủ đoạn thi triển vừa rồi lại càng kinh khủng, vừa đối mặt là kết thúc sinh mệnh đối thủ.
Bên phía Phạt Thiên Minh lại vang lên tiếng hoan hô.
Thống lĩnh mà còn chết, bên phía Chính Nhất Minh còn ai có thể địch lại chứ?
“Không hổ là bí thuật được minh chủ tán thưởng. Ta bỏ ra nhiều chiến công như vậy để đổi cũng đáng.”
Bóng người có hai cánh cực kỳ hài lòng đối với kết quả này, không khỏi cảm thán một câu.
Sắc mặt vô số cường giả Chính Nhất Minh vô cùng khó coi. Bọn họ biết Phạt Thiên Minh đặc biệt thiết lập một hệ thống khen thưởng quân sự để khích lệ đại quân đã chiến đấu trên tiền tuyến.
Thành tích chiến đấu có thể thu được tùy theo giết được kẻ địch mạnh yếu bao nhiêu. Sau đó dùng nó để đổi lấy các loại cơ duyên bảo vật.
Thậm chí còn có lời đồn, cho rằng tích lũy đến một chiến công nhất định thì có thể gặp được minh chủ Phạt Thiên Minh, do minh chủ đích thân chỉ điểm. Hết chương 3448.



Bạn cần đăng nhập để bình luận