Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 993: Thái Hư Thần Mộ

Chương 993: Thái Hư Thần Mộ

Cố Trường Ca không để ý tới sự chấn động của Bạch Côn, trực tiếp rời khỏi địa lao, nơi này nhanh chóng khôi phục lại vẻ tĩnh mịch.

Bạch Côn sững sờ, cho tới bây giờ vẫn chưa thể phản ứng lại.

Trong mơ hồ, hắn cảm thấy mình đã bị cuốn vào một vòng xoáy kinh hoàng vô hình.

Điều này khiến hắn cảm thấy áy náy và buồn phiền sâu sắc.

Sau khi rời khỏi địa lao, Cố Trường Ca cũng không định nói tin tức này cho Hi Dao Nữ Hoàng.

Trước đây, hắn chỉ có hứng thú với khí vận chi tử Quân Bất Phàm.

Nhưng bây giờ, sau khi nghe chuyện Bạch Côn kể, hắn cảm thấy Yêu Giới hình như còn che giấu một bí mật lớn.

Yêu Giới chi loạn vào sáu ngàn năm trước dường như không phải là sự cố ngoài ý muốn.

Bí mật này khiến hắn rất có hứng thú.

“Không chừng Hi Dao Nữ Hoàng cũng chỉ là một quân cờ bị lợi dụng.”

“Xem ra chỉ khi có thể khống chế nàng hoàn toàn thì mới có cơ hội xuất chiêu trong ván cờ này.”

Cố Trường Ca nhìn nước trà đã nguội, khẽ lắc đầu.

Cơ Thanh Huyên không ở bên cạnh, thật có chút không quen, xem ra có thời gian, lại phải tìm một thị nữ vừa lòng nữa.

Hắn đã có sẵn dự tính trong lòng, định chờ sau khi giải quyết xong chuyện của Thái Sơ Thần Mộ, sẽ đến Yêu Giới một chuyến.

Sau đó, hắn gọi một nhóm tùy tùng tới, thân ảnh xuyên qua khoảng không, lập tức rời khỏi Chân Tiên thư viện.

Nhiều trưởng lão chú ý tới này cảnh này, đầu tiên là sửng sốt, sau đó sắc mặt không nhịn được lộ ra nụ cười.

“Xem ra Cố Trường Ca vẫn định tham gia lần thí luyện này.”

“E rằng sẽ rất náo nhiệt.”

Cùng lúc đó, cách Thái Hư Thần Mộ rất xa là một cảnh tượng hỗn loạn.

Vù vù vù!

Từng đạo cầu vồng bay qua không trung, vượt qua sông núi.

Đủ các loại cổ chiến xa màu vàng kim bay trên bầu trời, giống như vầng mặt trời treo trên cao, ánh sáng rực rỡ chói mắt.

Xa xa còn có xe kéo bạch ngọc thanh lãnh như trăng, Thái Cổ Ma Sơn hùng vĩ và phong phú, lầu các cung điện vàng xanh rực rỡ, trôi nổi trong không trung, thấp thoáng giữa mây mù đều có những dấu hiệu của các thế lực đạo thống, rất nhiều thiên kiêu và tu sĩ đứng trên đó, vô cùng náo nhiệt, có thể nói là người đông nghìn nghịt.

Thái Hư Thần Mộ xuất thế khiến rất nhiều đạo thống và thế gia trên thượng giới chấn động, điều động cường giả trong tộc đến kiếm một chén canh.

Xa hơn, còn có thể thấy rất nhiều đại nhân vật vội vàng tới đây, không ít người trẻ tuổi đi theo phía sau họ.

Những đại nhân vật này, toàn thân rực rỡ nhìn không rõ, giống như mang theo huy hoàng, cường đại đến không thể tưởng tượng nổi.

Uy áp cuồn cuộn mạnh mẽ bao trùm cả trời đất, có một khoảng cách đáng sợ về thực lực và uy thế hoàn toàn khác với thế hệ trẻ tuổi.

Giữa đầm nước trên núi bốc lên chướng khí màu xám tro.

Trong đó xen lẫn một vài hung thú không biết tên đang gầm rú, chấn động tám phương, khiến cho mặt đất trong phạm vi ngàn dặm đều run rẩy.

Giữa những khe nứt trên núi có ánh sáng đỏ mờ, ngay sau đó nhảy ra một hung thú đáng sợ giống như Hỏa Kỳ Lân há mồm phun ra nham thạch nóng chảy, tràn ngập cả vạn dặm một màu đỏ.

Cảnh tượng ở đây rất kinh người, cũng rất khủng bố, chỉ cần hơi không cẩn thận thì sẽ có nguy hiểm trí mạng.

Cho nên rất nhiều thiên kiêu và tu sĩ đứng thành nhóm với nhau, giữa các đạo thống cũng sử dụng các loại thủ đoạn để chống lại uy áp ở đây.

Đồng thời, cẩn thận với những hung thú thỉnh thoảng lao ra, đề phòng mất mạng như chơi.

Trước đó, một vị cường giả Thánh Nhân cảnh đã lao xuống vực sâu.

Kết quả tất cả mọi người đều nhìn thấy, một con hung thú trông giống Hỏa Kỳ Lân vừa há mồm phun ra đã đốt cháy thành tro, hình thần câu diệt ngay lập tức.

Thái Hư Thần Mô, tuy gọi là mộ nhưng thật ra lại càng giống di chỉ hơn.

Ở chỗ xa hơn, còn có thể nhìn thấy hình dáng một vài thành trì đã bị phá vỡ từ lâu, một vài dấu vết trận văn vẫn đang lóe sáng.

“Nghe nói trong Thái Hư Thần Mộ lần này là của một vị tổ tiên của Thái Hư thần tộc tọa hóa, tu vi sớm đã vượt lên Chí Tôn cảnh, rất có thể đã có được thần cách.”

“Thần cách, đó chính là vô thượng chí bảo, một khi chúng ta lấy được, dù là Cố Trường Ca, chúng ta cũng có thể đấu lại.”

Trên núi, một nhóm thiên kiêu trẻ tuổi đến từ đại giáo bất hủ một phương đang tụ họp lại một chỗ, do tông môn trưởng lão dẫn đường đang tiến vào trong.

Lúc này, người vừa nói chuyện, trong ánh mắt mang theo khát vọng và nhiệt huyết cháy bỏng.

Thần cách của Thái Hư thần tộc, đó là tương đương với đạo quả của tu sĩ, ẩn chứa vô thượng tạo hóa, thậm chí có thể giúp người ta lập tức thành Thánh, kế thừa một ít tu vi nguyên bản của vị tổ tiên Thái Hư thần tộc kia.

Loại đồ vật này, cho dù là giáo chủ đại giáo thì cũng sẽ động tâm, không thể ngồi yên được.

Cho nên biết rõ đó là đồ của Thái Hư thần tộc, vẫn thu hút vô số đạo thống và tu sĩ đến đây.

Đồ tốt trước mặt, dù có là Thái Hư thần tộc thì cũng không thể ngăn cản người khác tiến lên tranh đoạt.

Dù sao Thái Hư Thần Mộ này cũng không nằm trong địa phận của Thái Hư thần tộc.

“Có lời đồn rằng nơi này là đạo tràng của vị tổ tiên Thái Hư thần tộc kia, chẳng biết tại sao sau khi tọa hóa vẫn lạc, đạo tràng lại sụp đổ. Nhưng lưu lại không ít cơ duyên, dù không lấy được Thái Hư Thần Cách thì tìm được một viên văn bia cảm ngộ, hoặc một môn vô thượng bảo thuật cũng là vô thượng tạo hóa.”

Nghe các đệ tử nói chuyện, trưởng lão đảm nhận dẫn đầu cũng mang theo hướng tới và khát vọng.

Hắn nhìn núi non, hồ nước ở xa không ngừng phun ra sương mù, trong lòng cũng tràn đầy nhiệt huyết.

Những tu sĩ và thiên kiêu như bọn hắn, hiện giờ đều gần như thấy được khắp mọi nơi trong Thái Hư Thần Mộ.

Hết chương 993.
Bạn cần đăng nhập để bình luận