Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 714: Nhân Tổ thế gia

Chương 714: Nhân Tổ thế gia

"Cũng không thể nói như vậy, Sở Sở thánh nữ thật sự là khiêm tốn, sâu cạn của ngươi ra sao, Cố mỗ ngược lại là đã lãnh giáo qua nhiều lần." Cố Trường Ca mỉm cười nói.

Nghe vậy đám người chỉ cảm thấy là hai người đang khiêm tốn, ngược lại là vẻ mặt hiện lên chút suy tư, chẳng nhẽ lúc trước hai người kỳ thật đã từng giao thủ với nhau?

Cho nên Giang Sở Sở mới có thể nói ra lời này, tự biết không phải là đối thủ của Cố Trường Ca?

Nghĩ tới đây, bọn hắn đối với Cố Trường Ca càng thêm khâm phục, hóa ra vào lúc mà mọi người không biết, hắn đều đã trấn áp truyền nhân của Nhân Tổ điện, phần thực lực này... làm sao có thể dùng từ vô địch để nói.

Nhưng mà thân là người trong cuộc, Giang Sở Sở lại không cảm thấy như vậy.

Nàng cảm giác hàm ý trong lời nói của Cố Trường Ca, không khỏi cắn chặt răng, lĩnh giáo sâu cạn?

Những lời này thế mà hắn cũng nói ra được ở trước mặt mọi người?

Thật sự là vô sỉ!

Chu Tước cổ quốc.

Trước cửa Hoàng Thành, rất nhiều tu sĩ và sinh linh nghe được tin tức đều chạy đến đây, đều là tộc nhân các tộc của Chu Tước cổ quốc.

Bây giờ đã biết được Tuyệt Âm chi họa, đang bàn bạc làm sao đối mặt với nó, chưa từng biết tin tam hoàng tử trở về.

"Là tam hoàng tử, thật sự là tam hoàng tử trở về, thật sự quá tốt."

"Thời khắc nguy nan, tam hoàng tử bỗng nhiên giáng lâm, không chừng có cách cứu chúng ta, không cần chạy khỏi quê hương."

Nhất thời tất cả mọi người đều chạy đến nơi này để nghênh đón.

Giờ phút này nhìn thấy nam tử tuấn lãng ở trước Hoàng Thành, tất cả mọi người đều hưng phấn, kích động.

Chỉ cần từng sống ở Chu Tước cổ quốc đều sẽ biết vị tam hoàng tử Sở Hạo mang thiên phú dị bẩm này.

Nghe nói vào ngày hắn sinh ra, từng trận đạo âm, đóa đóa kim liên, tuôn ra thanh tuyền, tiên ba nở rộ, phía trên hoàng cung xuất hiện hư ảnh của thượng cổ động thiên.

Ngay sau đó khắp nơi xuất hiện tiên hạc dâng tiên vụ bay đến, mặc dù bên trên không có tiên nhân, nhưng lại ngậm lấy một khối tiên chi hơn trăm vạn năm làm hạ lễ.

Chuyện này gây ra oanh động rất lớn vào năm đó, huyên náo xôn xao ở Chu Tước cổ quốc, rất nhiều tu sĩ đều cảm thấy tam hoàng tử chính là tiên nhân chuyển thế, tương lai nhất định sẽ vũ hóa phi tiên, tuyên cổ bất diệt.

Cho dù thiên kiêu ra đời cùng thế hệ cũng bị che lấp dưới quang mang của hắn, đều có vẻ ảm đạm tối tăm.

"Thật không dám tưởng tượng, đại sư huynh vậy mà lại sinh ra ở một chỗ như vậy, vắng vẻ như thế, ngay cả khí vận ở trong cổ quốc đều đang không ngừng suy giảm, thật khó tưởng tượng làm sao nuôi dưỡng và chèo chống nhân vật như đại sư huynh.”

Thân hình của thiếu nữ cao gầy, da trắng như tuyết, ngũ quan đẹp đẽ tuyệt lệ, khí chất lạnh lẽo yên tĩnh.

Một thân váy dài được luyện chế từ tằm nằm trên lửa, nhả tơ trăm vạn năm, đan xen với các loại quy tắc trật tự và đồ án, có vẻ rất là thần bí cổ lão.

Nàng mở miệng, trong lời nói mang theo một chút không tin và giật mình, không tin thiên phú của đại sư huynh cường đại như thế, vậy mà lại sinh ra ở loại địa phương này.

Theo bọn hắn thấy thì dạng thiên tư như đại sư huynh, tối thiểu cũng phải là Bất Hủ đại giáo, hoặc thế lực như Trường Sinh Cố gia mới có thể bồi dưỡng được mới đúng.

Nhưng mà Sở Hạo nghe vậy cũng không thèm để ý, nhếch miệng mỉm cười nói, "Lúc trước ta đã nói với các ngươi, lúc đi theo ta trở về không nên quá giật mình, bởi vì thế lực sau lưng ta đích thật là không tính cường đại. Nhưng mà ta vẫn cảm kích sự bồi dưỡng của Chu Tước cổ quốc.”

"Phụ hoàng ở trong tình cảnh quốc khố cạn kiệt vẫn cung cấp cho ta lượng lớn tài nguyên, nhưng mà lúc đó đối với ta mà nói, vẫn còn thiếu rất nhiều, cho nên ta mới rời khỏi Chu Tước cổ quốc, du lịch bốn phương.”

"Sau đó nếu như không phải gặp được mấy con tiên hạc vào ta sinh ra, thì đoán chừng đến bây giờ cũng không tìm thấy sư môn.”

"Vậy mà còn có loại duyên cớ này, trước kia chưa từng nghe đại sư huynh nhắc đến.

"Phụ hoàng của đại sư huynh nhất định là nhân vật không tầm thường.”

Thiếu nữ nghe vậy sững sờ, trong con ngươi hiện lên một loại thần sắc khâm phục.

"Cho nên đến lúc đó gặp đám người Chu Tước cổ quốc, các ngươi cũng đừng thổi phồng ta, nhất là ở trước mặt phụ hoàng ta.”

Thần sắc của Sở Hạo dần trở nên nghiêm túc, lo lắng hai người sư đệ muội sẽ tự cao tự đại, xem thường tu sĩ và sinh linh của Chu Tước cổ quốc.

"Yên tâm đi đại sư huynh, sao ta và sư muội lại làm ra loại chuyện này được chứ, lần này rời núi cũng không sẽ không gây thêm phiền phức cho ngươi."

Thanh niên cợt nhã nghe vậy, vội vàng cười nói, nhanh chóng cam đoan, đối với đại sư huynh vẫn rất tôn kính và e ngại.

Nhưng mà thiếu nữ chỉ nhàn nhạt nhìn hắn một cái, không nói chuyện.

Sở Hạo biết được tính cách của hai người như thế nào, cho nên cũng đoán được suy nghĩ giờ phút này trong lòng bọn hắn.

Thiếu nữ tên là Cơ Thanh Huyên, phía sau là ẩn thế Cơ gia, đã tồn tại từ rất lâu, nhưng lại rất thần bí và điệu thấp.

Thế nhân đều biết Trường Sinh thế gia, Bất Hủ đại giáo, nhưng rất ít nghe nói đến ẩn thế cổ tộc.

Ẩn thế cổ tộc ngư long hỗn tạp, cho dù là tộc đàn của một kỷ nguyên, cũng dám xưng là ẩn thế cổ tộc.

Nhưng Cơ tộc thì không giống vậy, bởi vì lai lịch có thể bắt nguồn từ thời kì sơ khai nhất của Nhân tộc, tổ tiên đã từng được chúng sinh tôn xưng là Nhân Tổ.

Cái gọi là Nhân Tổ, không liên quan đến tu vi, hoàn toàn bởi vì đều có công tích lớn đối với chúng sinh.

Cho nên ẩn thế Cơ tộc cũng được xưng là Nhân Tổ thế gia, về phần nam tử trẻ tuổi tên là Vương Tiêu, chính là thiên kiêu của ẩn thế Vương gia.

Hết chương 714.
Bạn cần đăng nhập để bình luận