Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2201: Có người đang tính kế ta

Chương 2201: Có người đang tính kế ta

"Lãnh thổ của Trung Tiên vực rộng lớn, trên mặt nổi thì có hơn chín vị Tiên Vương, trong đó có một ít gia tộc Tiên Vương đều có vài tôn Tiên Vương tọa trấn."

"Lúc trước khi ta tiến vào Trung Tiên vực thì đã bị bọn hắn gây thương tích. Đám người này sớm đã cho rằng Trung Tiên vực là lãnh địa của bọn hắn, không cho bất kỳ ai đặt chân tới chứ đừng nói là chắp tay nhường ra..."

Vị Tiên Vương đến từ Sinh Mệnh cấm địa nở nụ cười lạnh, bộ dáng cười trên sự đau khổ của người khác. Dưới cái nhìn của hắn những kẻ ở Trung Tiên vực dám đối nghịch với Cố Trường Ca là tự mình thắt cổ, ngại mạng mình dài.

"Huyết Kiêu nguyện cống hiến vì đại nhân, giáo huấn những kẻ ở Trung Tiên vực một cách nghiêm túc để chúng hiểu rõ Tiên vực bây giờ do ai làm chủ."

Người này chắp tay cung kính nói, thái độ cực kỳ chân thành.

Hắn tên là Huyết Kiêu, bản thể là một loài cổ thú hiếm có được sinh ra trong hỗn độn hải, tuy nhiên hiện tại khí huyết đã suy kiệt, tràn ngập khí tức mục nát.

Vì vậy nên bây giờ hắn mới không nói hai lời trực tiếp muốn cống hiến cho Cố Trường Ca.

Những Tiên Vương còn lại thấy thế thì sắc mặt cũng đều biến đổi. Đặc biệt là ba vị Tiên Vương của Bắc Tiên vực, bọn hắn không nghĩ tới Huyết Kiêu Tiên Vương lại quả quyết như vậy, quy thuận thần phục không chút do dự.

Có điều nếu nhìn vào tình thế hiện tại, Cố Trường Ca đưa bọn họ tới đây hiển nhiên không phải để cùng nhau nói chuyện phiếm, mà là có mục đích.

Hơn nữa ngay cả Nguyệt vương cũng đã lựa chọn quy thuận, nếu không trên thế gian này ai lại có thể khiến nàng bưng trà rót nước đây? Tiên Vương không thể chịu nhục.

Huống hồ bọn hắn suy đoán hiện tại sợ là Cố Trường Ca đang muốn thống nhất Tiên vực, nếu không hắn cũng sẽ không lãng phí thời gian kéo tất cả bọn hắn tới đây.

"Xích Luyện, Khô Âm, Chử Côn... nguyện cống hiến vì đại nhân."

Mấy người liếc mắt nhìn nhau sau đó cung kính nói.

Trước đây vốn đã là cây liền cành, bây giờ cũng quyết lựa chọn quy thuận không chút do dự.

"Rất tốt!"

Cố Trường Ca lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nếu bọn hắn đã thức thời như vậy, đương nhiên hắn cũng không làm khó. Một đám lão giả chân tiên ở Bắc Tiên vực thấy ba vị Tiên Vương đều lựa chọn như vậy thì trong lòng thở phào một hơi, vốn còn đang lo lắng bọn hắn sẽ nghĩ không thông giống như đám người ở Trung Tiên vực, nếu vậy thì hẳn là tự tìm đường chết rồi.

Cùng lúc này, trong một mảnh tinh vực mênh mông cách Nam Tiên vực ngàn vạn dặm, sương lớn không biết từ địa phương nào tràn ngập tới đây, hoàn toàn bao phủ vùng thế giới này, khiến cho nơi đây trở nên tối tăm không thể thấy rõ ánh sáng.

"Lạc vào đâu rồi? Vậy mà lại có thể làm cho thiên cơ cũng trở nên mơ hồ không rõ? Thậm chí còn thôi diễn không ra phương hướng.”

Bên trên cổ chiến thuyền lơ lửng là một thân ảnh mơ hồ đứng sừng sững, không gian bốn phía đều trở nên vặn vẹo.

"Cổ trận hoặc là tàn tích nào đó bỗng xuất hiện vào lúc này sao?"

Ở hướng khác cũng truyền đến âm thanh, chứng minh rằng có không ít người cũng bị vây khốn ở chỗ này.

Vương Tử Câm đi theo hai vị Tiên Vương của Vương gia cùng với rất nhiều tộc nhân giờ khắc này đều đang cau mày nhìn về sương lớn ngập trời ở phía xa.

"Sương mù che lấp thiên cơ đã tản đi rồi..."

Lúc này có một vị chân tiên cổ lão mở miệng, giọng nói mang theo vài phần kinh hỉ. Sau khi sương mù tản đi, vùng Tiên vực này cũng khôi phục lại ánh sáng.

Một đạo thân ảnh xán lạn tựa như thần minh đứng sừng sững giữa trời cao, quanh người hắn có mảnh vụn đại đạo lượn lờ, sắc mặt chứa vài phần âm tình bất định.

"Tại sao đột nhiên ta lại có chút bất an? Là ai đang tính toán ta?"

Thân là Tiên Vương hắn sẽ có cảm nhận hơn người, cho dù là lý trí hay là phân thân thì cũng đều cảm nhận được, nhưng lại không giống cảm giác đột nhiên bị ác ý đáng sợ bao phủ.

Trong tinh vực này có thân ảnh khổng lồ của mấy vị Tiên Vương đến từ các tộc ở Trung Tiên vực đứng đó, toàn thân tản ra khí tức đáng sợ chèn ép thiên địa.

Vốn dĩ bọn hắn mang theo tộc nhân đi đến Nam Tiên vực để dự tiệc, lại bị màn sương lớn quỷ dị này bao phủ ngăn cản ở đây không thể rời đi.

Kể cả Tiên Vương cũng bó tay chịu trói, bọn hắn thôi diễn nửa ngày cũng không thể tìm được phương hướng chính xác.

Có người thử lấy pháp lực bổ vào màn sương lớn này nhưng kết quả cuối cùng lại làm cho màn sương càng thêm dày đặc, nhìn như lan tỏa khắp mặt đất vô cùng vô tận, bao phủ tất cả mọi người ở bên trong.

Vị Tiên Vương kia lo lắng có xuất hiện dị tượng nên chỉ có thể dừng lại, tìm biện pháp khác thoát khỏi vây khốn.

Điều may mắn chính là màn sương lớn này cũng không kéo dài bao lâu liền tiêu tán đi, trời đất lại khôi phục ánh sáng, có thể nhìn thấy rõ ràng các tinh vực ở phía xa xa.

"Cũng không giống như bước vào di tích, ta nghi ngờ có người bày đại trận nào đó..." Một vị Tiên Vương có cảm giác không đúng mở miệng, mi tâm nhíu lại.

"Ta cũng có loại cảm giác này, nếu là di tích thì không thể không có dao động không gian, kết quả màn sương này đến nhanh mà tiêu tán cũng nhanh, ta hoài nghi là một loại mê trận nào đó ở thời kỳ cổ lão."

Một vị Tiên Vương khác cũng mở miệng, trong ánh mắt thâm thúy có cảnh tượng mênh mông đang diễn hóa.

Nơi này có tới bảy đạo thân ảnh Tiên Vương, có thể nói là sức mạnh đỉnh cao nhất ở Trung Tiên vực. Ngoại trừ Tiên Vương còn có rất nhiều chân tiên, lực lượng đủ để quét ngang bất cứ Tiên vực nào.

Bà lão có dáng dấp Tiên Vương của Vương gia lắc đầu nói:

"Việc cấp bách bây giờ là đi đến Nam Tiên vực, không thể trì hoãn thêm nữa."

Một đạo thân ảnh cực kỳ to lớn hạ xuống từ trong hư không, trên thân là bộ chiến giáp màu vàng.

Hắn đứng chung một chỗ với hai vị Tiên Vương của Vương gia, cau mày nói:

"Chẳng hiểu vì sao ta có chút tâm thần không yên, cảm giác như ở nơi nào đó có người đang tính kế ta."

Hết chương 2201.
Bạn cần đăng nhập để bình luận