Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 883: Khát vọng của Tiêu Nhược Âm

Chương 883: Khát vọng của Tiêu Nhược Âm

Trước lúc này, thật ra Cố Trường Ca cũng không có ý nghĩ dư thừa nào với đám người Tiêu Nhược Âm và Giang Thần, nhiều lắm chỉ định nhìn xem vận may của tên Giang Thần này có thể làm hắn ngạc nhiên gì hay không.

Nuôi một đám rau hẹ, chờ khi khỏe mạnh hơn chút hẳn có thể thu hoạch.

Nhưng, có thể xuyên từ hạ giới xa xôi đến thượng giới này, còn mang theo một nhóm người lớn.

Một cái truyền tống trận, cần mấy khối linh thạch mới làm được?

Có thể sao?

Động não chút cũng biết là không thể, trừ phi bọn hắn có được thể lực nào trong bóng tối trợ giúp.

Điều này chỉ có thể nói rõ trên người Giang Thần, ẩn giấu bàn tay vàng gì đó, lại có thể giúp bọn hắn xuyên qua rất nhiều hạ giới, đi vào thượng giới.

Mà tế đàn trong Tiên Cổ cấm khu, vừa lúc có liên quan tới hạ giới của bọn Tiêu Nhược Âm, vừa vặn có được tác dụng tọa độ không gian.

Kể từ đó, lại không thể giải thích nữa.

"Xem ra dòng ký ức bí ẩn có liên quan tới Ma Chủ này, cần phải dần dần bị khuấy động. Đến bây giờ, ảnh hưởng từ hệ thống tới ta, có ít còn hơn không."

Cố Trường Ca khép hờ hai mắt, con ngươi yên tĩnh, đang sắp xếp lại chút ký ức vừa xuất hiện trong đầu.

Đương nhiên, lý do để gợi lên đống ký ức kia, vì nhiệm vụ khí vận trước đó hệ thống mới đề cập đến.

Bởi vì, Cố Trường Ca gặp phải Giang Thần là khí vận chi tử, tự nhiên nhân tiện đưa tới một bộ phận tin tức của Tiêu Nhược Âm.

Vận Mệnh Hư Vô Chi Thể.

Đây là nhắc nhở từ hệ thống "900" đưa ra cho Tiêu Nhược Âm.

Nếu không, bằng vào tầm mắt bây giờ của Cố Trường Ca hắn, còn chưa chắc chắn có thể đoán được, phải cần thời gian đi tra xét.

Đây là một khái niệm hư vô chỉ tồn tại ở giữa thể chất, rất mờ mịt, dính đến hư vô, vận mệnh, nhân quả,..vân vân.. đều vô cùng phức tạp.

Dù sao, chỉ cần Cố Trường Ca biết thể chất này có ích cho hắn, là đủ rồi.

Mà Vận Mệnh Hư Vô Chi Thể, thế gian này cũng chỉ có một người có được.

Thời đại cấm kỵ, Tiên Cung chấp chưởng chư thiên vạn giới, thiên thu thống trị vạn cổ, sừng sững không sờn.

Tiên Cung phân ra bốn phương, bốn cung ở Đông Nam Tây Bắc, ngoại trừ Tiên Chủ ra, còn đặt tứ đại Tiên Quân, tất cả các đại tiên ti, phân công quản lý chư thiên vạn giới.

Trừ cái đó ra, còn có Vận Mệnh Thần Điện cực kỳ thần bí, phụ trách giám thị vận mệnh trên Tiên Cung, thôi diễn số mệnh thiên đạo, lăn lộn giữa tuế nguyệt trường hà.

Vận mệnh của Đại Tế Ti bên trong Vận Mệnh Thần Điện, chính là có được thể chất như thế.

Cũng nhờ duyên cớ thế này, trong thời gian đầu, Cố Trường Ca có hoài nghi đến trên người Tiêu Nhược Âm.

Lúc trước, Ma Chủ diệt thế, Tiên Cung sụp đổ, vạn tiên xuyên máu biến mất, ngay cả Tiên Chủ cũng ngã xuống, dù Vận Mệnh Đại Tế Ti rất thần bí, nhưng cuối cùng vẫn chỉ ứng kiếp ngã xuống, cuối cùng chuyển thế vào Luân Hồi.

"Vận Mệnh Đại Tế Ti từng dựa vào tạo hóa tiên thuyền, đổi nghịch vạn cổ, về trước khi thiên địa sơ khai, bắt đầu tìm kiếm thiên đạo, để ứng kiếp cho đời sau..."

Cố Trường Ca nhẹ giọng nói, trong đầu, tự nhiên xuất hiện thêm những ký ức này.

Sau đó rất nhanh, cảm giác có bước chân truyền đến từ ngoài điện, vẻ mặt của Cố Trường Ca mới tự nhiên trở lại.

Hắn liếc mắt nhìn qua, vẻ mặt vốn đang không chút bận tâm, nhưng lúc này, lại đột nhiên lộ ra chút vẻ tán thưởng.

Người tới, đương nhiên là Tiêu Nhược Âm mới tắm rửa xong.

Một thân váy dài mộc mạc, tóc đen rối tung, mặt mộc không tì vết, hai chân thon dài, dùng câu trời sinh quyến rũ để tả cũng không quá đáng chút nào.

"Chào ngài, Cố công tử."

Chú ý tới vẻ tán thưởng trên mặt của Cố Trường Ca, Tiêu Nhược Âm chẳng biết tại sao, vẻ mặt lại ửng đỏ, nhịp tim cũng nhanh hơn rất nhiều.

Vừa rồi, nàng đã hỏi thăm được tên của Cố Trường Ca từ miệng Hắc Nhan Ngọc.

Hơn nữa, theo lời của hắn, còn mơ hồ hiểu được chút thân phận của Cố Trường Ca ở thế giới này, là cao cỡ nào, dùng tiên bên trong chi đế để hình dung cũng không có quá đáng.

Đây là lần đầu, nàng mặc quần áo của thế giới này.

Dù chỉ là Hắc Nhan Ngọc tiện tay đưa đến cho nàng, nhưng so với quần áo Tiêu Nhược Âm mặc ở thế giới trước, thì cũng thoải mái dễ chịu hơn nhiều.

Ở giữa mấy đồ trang sức, cũng lúc ẩn lúc hiện ra ánh sáng rực rỡ, vô cùng thần dị, các loại thần quang rủ xuống, thậm chí làm cho người ta cảm giác toàn thân nhẹ như chim yến.

Tất cả điều này đều làm Tiêu Nhược Âm sinh ra cảm giác như mộng ảo không tí chân thật, trước lúc này, nàng vẻn vẹn chỉ là một tù nhân, ngay cả sống chết cũng khó mà đoán được.

"Tiêu cô nương không cần khách sáo."

Gương mặt Cố Trường Ca hiện cả mỉm cười, thuận miệng đáp.

Tiêu Nhược Âm nhìn hắn, đột nhiên có chút muốn nói muốn dừng, có mấy lời muốn nói lại không biết nên nói thế nào.

"Tiêu cô nương, có gì muốn nói sao?" Cố Trường Ca cười, dường như không biết, hỏi qua.

Tiêu Nhược Âm thấy, Cố Trường Ca hẳn sẽ không phải người xấu gì, từ đủ loại biểu hiện trước đó mà nhìn.

Hắn cũng mang đến cho người ta một loại cảm giác siêu phàm thoát tục, ôn nhuận nhĩ nhã, giống như người chân chính đến Đạo Tiên vậy.

Cho nên nghĩ một chút, nàng vẫn mở miệng. Mặc dù biết điều thỉnh cầu này, có lẽ sẽ hơi vô lễ và lỗ mãng, thậm chí có thể sẽ phá hư chút cảm giác hơi quen thuộc kia giữa nàng và Cố Trường Ca.

"Cố công tử, đám đồng bạn kia thật ra giống như ta, cũng trong lúc vô tình rơi vào nơi này, không có chút ác ý gì, chuyện này ngươi có thể yên tâm hoàn toàn ..."

Nghe vậy, Cố Trường Ca lại khoát tay đánh gãy lời nàng, ngồi ngay ngắn ở đó, tiên khí siêu nhiên, âm thanh vẫn ôn hòa như cũ, tựa như không có chút thay đổi nào, "Yên tâm đi, ta và bọn hắn không oán không thù, đương nhiên sẽ không để bọn hắn khó xử."

"Cảm ơn Cố công tử."

Trên mặt của Tiêu Nhược Âm không khỏi lộ ra vẻ mừng rỡ, vui vẻ vô cùng, không ngờ Cố Trường Ca sẽ đồng ý dễ dàng vậy.

"Không cần cảm tạ ta, cũng đã lâu chưa gặp người thú vị như thế, nghe qua chuyện này, ta cũng rất hứng thú." Cố Trường Ca nói.

Tiêu Nhược Âm nghe vậy, vẻ mặt cuả nàng hơi thay đổi, bởi vì lời này, trong lòng nàng bỗng xuất hiện một ý nghĩ to gan.

Cố Trường Ca, nếu hắn đã thấy chuyện của thế giới kia rất thú vị, vậy bản thân nàng có thể mượn điều này, nói hắn biết những chuyện kia hay không.

Nếu như tâm trạng hắn không tồi, không chừng bản thân còn có thể có cơ hội nhìn thấy thứ được gọi là tu hành chi đạo.

Hết chương 883.
Bạn cần đăng nhập để bình luận