Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 471: Có lẽ nào?

Chương 471: Có lẽ nào?

Rất nhanh, Giang Sở Sở liền đến bên trên ngọn núi, bên trong toà đại điện nguy nga bàng bạc kia.

Mới vừa vào điện, nàng liếc mắt liền chú ý tới người trẻ tuổi kia.

Từng tia từng sợ tinh huy rủ xuống, ánh sáng năm màu mờ mịt tràn ngập, tựa như đi vào nơi sâu thẳm của vũ trụ.

Bên trong đại điện, Cố Trường Ca ngồi ở trên cao.

Hắn mặc áo bào rộng lớn, tóc thả tự nhiên sau đầu, thần sắc phóng khoáng, thể hiện rõ khí chất tôn quý và cao cao tại thượng.

Phía dưới tiệc rượu đã dọn xong, linh quả tiên tửu, thịt của rất nhiều hung thú, cái gì cần có đều có.

Thậm chí còn có rất nhiều thiên chi kiêu nữ mỹ mạo xuất chúng, thiên phú cường đại, nhẹ nhàng nhảy múa trong đại điện.

Thân hình nổi bật, dáng múa động lòng người, kèm theo tiếng cầm sắt hòa vang, lộ ra một loại cảm giác thanh u cao nhã.

"Không biết huynh đài đây xưng hô như thế nào? Từ xa mà đến, không biết là có chuyện gì?"

Cố Trường Ca nhìn thấy Giang Sở Sở đến đây, tựa hồ cũng chẳng suy nghĩ gì, rất là tự nhiên mở miệng, sau đó ra hiệu cho Giang Sở Sở ngồi xuống.

Trên khuôn mặt mang theo tiếu dung ấm áp và hoàn mỹ, để cho người ta tìm không ra một tia tì vết nào.

Kỳ thật vào lúc tiên vệ đến đây bẩm báo, Cố Trường Ca liền đoán được người tới sẽ là một vị truyền nhân khác của Nhân Tổ điện.

Vì chờ đợi nàng đến.

Cố Trường Ca một mực không hề rời khỏi gia tộc.

Kỳ thật từ trong miệng Vương Tử Câm, hắn đã nghe được không ít tin tức liên quan tới Giang Sở Sở.

Biết được thiên phú cường đại của nàng, ở Nhân Tổ điện danh xưng là cổ tiên chuyển thế.

Mà hôm nay gặp mặt, cái điểm khí vận khổng lồ kia, trị số đã có đến mấy vạn, làm cho Cố Trường Ca không nhịn được cũng có chút tâm động.

Người này chẳng khác nào rau hẹ!

Vậy mà chủ động đưa tới cửa!

Vị truyền nhân này của Nhân Tổ điện, mặc dù không phải khí vận chi nữ, nhưng cũng là người có đại khí vận, dạng người này trên thế gian số lượng không ít, nhưng có nhiều điểm khí vận này như nàng, vẫn lác đác không có mấy.

"Xem ra tu sĩ có dính líu đến Nhân Tổ, cũng không phải là hạng đơn giản."

Trong lòng Cố Trường Ca hiện lên các loại ý niệm, trên khuôn mặt nhìn không ra một tí dị thường nào.

Kỳ thật, hắn đã đoán được mục đích mà Giang Sở Sở đến đây tìm hắn.

Đối với việc này, hắn ngoại trừ nói một tiếng thật can đảm ra, cũng không biết nên nói cái gì.

Là quá thông minh tự tin, hay là quá ngu xuẩn?

"Sở Sở gặp qua Trường Ca thiếu chủ!"

Lúc này, ở trước mặt Cố Trường Ca, Giang Sở Sở cũng tán đi sương mù trên khuôn mặt, dùng âm thanh nguyên bản để lên tiếng.

Nàng dự định đi thẳng vào vấn đề.

Nàng cũng biết thủ đoạn như vậy, ở trước mặt Cố Trường Ca, kỳ thật không có bao nhiêu tác dụng.

Khi tận mắt nhìn thấy hắn, nàng đã hiểu rõ tin đồn rốt cuộc thất thiệt như nào.

Thực lực của Cố Trường Ca, quả nhiên không thể dựa theo tin đồn để phán đoán.

Điều này khiến Giang Sở Sở càng tin chắc vào ý nghĩ trên người Cố Trường Ca tồn tại vấn đề.

Bất quá, nàng vẫn duy trì bình tĩnh như cũ, không tin Cố Trường Ca dám xuống tay với nàng ở trên địa bàn của Trường Sinh Cố gia.

"Sở Sở?"

"Cái tên như thế rất hay, quả nhiên sở sở động lòng người, ta nhìn mà yêu." Nghe vậy, Cố Trường Ca tán thưởng một tiếng, lộ vẻ thích thú.

Giờ phút này, mặc dù một nửa tiên nhan của Giang Sở Sở bị lụa che mặt che lấp đi, nhưng cặp mắt kia lại thanh lãnh như biển nước lạnh, lộ ra cảm giác như tu sĩ yên tĩnh quan sát thế gian vạn vật.

Dung mạo của nàng tự nhiên không cần nhiều lời.

Nếu như Nhân Tổ là một nhân vật chính nào đó, như vậy Giang Sở Sở tuyệt đối là nữ chính có liên quan tới hắn.

Can đảm như thế, cũng không phải là thứ nữ tử bình thường nên có.

"Trường Ca thiếu chủ quá khen."

Giang Sở Sở từ tốn nói, không kiêu ngạo không tự ti, sau đó ngồi vào chỗ ngồi, khẽ cụp mắt.

Trong đôi mắt kia, bắt đầu có rất nhiều phù văn kỳ dị chìm nổi.

Đây là thần thông ngược dòng tìm hiểu của nàng, có thể ngược dòng tìm hiểu rất nhiều vết tích và nhân quả giữa thiên địa.

Nàng muốn xác định trên người Cố Trường Ca, rốt cuộc có phải tồn tại vấn đề hay không, mà đây chính là một cơ hội tuyệt vời.

Loại thiên phú này, ngoại trừ nàng ra, thế gian không có người thứ hai biết.

Giang Sở Sở không tin Cố Trường Ca vào lúc này có thể phát giác được cái gì.

Vả lại, động tác của nàng, nhìn rất kín đáo.

Nhìn tựa như không muốn đối mặt với Cố Trường Ca, ánh mắt tự nhiên rơi vào linh tửu và trái cây trên ghế.

"Không biết Sở Sở thánh nữ, đến đây bái phỏng Cố mỗ, rốt cuộc là muốn làm chuyện gì?"

Mà lúc này đây, Cố Trường Ca phảng phất cũng không có chú ý tới cử động nhỏ bé của Giang Sở Sở.

Hắn nâng chén đưa lên miệng, thần sắc tự nhiên, cười nhạt hỏi.

Đương nhiên, hắn thật ra đã biết mục đích của Giang Sở Sở, nhưng mà cũng không thèm để ý.

Giang Sở Sở đang lấy thiên phú của mình ngược dòng tìm hiểu khí tức trên người Cố Trường Ca.

Nghe được hắn hỏi như vậy, cũng liền giật mình, sau đó mới bình tĩnh hồi đáp,

"Nghe nói Trường Ca thiếu chủ từng giao thủ với người thừa kế ma công, đối với trận chiến kia, trong lòng Sở Sở một mực còn tò mò, cho nên muốn đến đây bái phỏng Trường Ca thiếu chủ, hỏi thăm một vài chi tiết."

"Hỏi thăm chi tiết? Lẽ nào Sở Sở thánh nữ cũng dự định đuổi giết Diệp Lăng?"

Nghe vậy, Cố Trường Ca có chút kinh ngạc, hỏi.

Bất quá, cũng không đợi Giang Sở Sở trả lời.

Hắn lại tiếp tục mở miệng, ngữ khí như có chút tiếc nuối, "Bất quá, Sở Sở thánh nữ sợ là đã đến muộn, Diệp Lăng đã chết. Chuyện này, ngươi chẳng lẽ lại không biết sao?"

Nghe vậy, Giang Sở Sở đột nhiên ngước mắt nhìn về phía Cố Trường Ca, trong lòng hơi rét run, phía sau lưng đột nhiên dâng lên một luồng hơi lạnh và cảnh giác.

Cố Trường Ca vậy mà thẳng thắn như vậy?

Vừa đến đã thẳng thắn nói ra loại chuyện này? Lẽ nào Diệp Lăng là bị hắn giết chết?

Hết chương 471.
Bạn cần đăng nhập để bình luận