Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2300: Nữ Chuẩn Tiên Đế

Chương 2300: Nữ Chuẩn Tiên Đế

"Hẳn là ngươi hiểu rõ, ta không có ý tứ này."

"Có lẽ giữa chúng ta có thể nói chuyện thật tốt."

Lạc Nhan Khê trả lời.

"Nếu ngươi muốn nói chuyện, vậy ta sẽ cho ngươi cơ hội này."

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, cũng không nhiều lời. Hắn nói xong liền xoay người đi về phía chiến trường Thương Mang.

Lạc Nhan Khê chần chờ một chút, vẫn quyết định đi theo hắn, không để ý đến ánh mắt khiếp sợ và khó hiểu của rất nhiều đệ tử và trưởng lão Vấn Thiên cổ tông xung quanh.

"Tiểu sư muội..."

Tống Vân Kiệt vẫn luôn ngưỡng mộ nàng, hắn lo lắng hô lên nhưng cũng không dám đi theo.

Bởi vì Cố Trường Ca cho hắn cảm giác quá khủng bố. Chỉ cần Cố Trường Ca đứng ở nơi đó cũng giống như cả thiên địa đang đè xuống, khiến hắn khó có thể động đậy.

Ngay cả thần hồn cũng bị giam cầm, nếu dám giãy dụa dù chỉ một chút thì chính là kết cuộc hình thần câu diệt.

"Bọn hắn vẫn chưa đi xa, chúng ta đuổi theo..."

"Nhan Khê là hy vọng của Vấn Thiên cổ tông ta, không thể để cho nàng có việc gì ngoài ý muốn, hoặc là bị một nam tử thần bí không rõ lai lịch mê hoặc mang đi."

Sau khi phản ứng lại, trưởng lão Vấn Thiên cổ tông cắn răng, cố nén nỗi sợ hãi trong lòng, run giọng nói.

Trong lòng đệ tử Vấn Thiên cổ tông cũng sợ hãi như vậy. Không biết vì sao, bọn hắn có cảm giác dường như chiến trường Thương Mang tràn ngập nguy cơ vô tận trước mắt cũng không đáng sợ bằng nam tử trẻ tuổi vừa rồi.

Cát vàng nhẹ bay, không biết gió thổi đến từ đâu, khung cảnh ban đêm càng có vẻ thê lương.

Một vầng trăng tròn treo cao ở cuối thiên địa, chiếu rọi xuống chiến trường cổ lão. Ở phía xa xôi truyền đến tiếng gào thét của hung thú không biết tên, chấn động cả bầu trời.

Sát khí bốc lên từng đợt, cho dù đã qua ngàn vạn năm nhưng vẫn còn lưu lại trên phiến chiến trường này.

Lạc Nhan Khê đi theo bước chân của Cố Trường Ca, một đường chậm rãi xâm nhập vào nơi đây, không còn nhìn thấy thân ảnh của rất nhiều đệ tử đồng tông phía sau nàng nữa.

Điều này làm cho nàng có chút do dự dừng chân một chút, vẫn hơi lo lắng cho bọn hắn.

Chiến trường Thương Mang không thể so sánh với nơi khác, ngay cả nàng cũng đã từng gặp phải đại địch ở đây, binh giải Luân Hồi, binh khí đều thất lạc ở nơi này.

Tuy rằng theo nàng thấy, Vấn Thiên cổ tông là một môn phái vô danh, chỉ có Chân Tiên tọa trấn, nhưng tốt xấu gì cũng là tông môn kiếp này của nàng.

Nàng cũng không muốn nhìn thấy bọn hắn rơi vào tình huống nguy hiểm.

"Nếu như ngươi lo lắng cho bọn hắn, cần gì phải đi theo ta?"

Ý cười trên mặt Cố Trường Ca đã thu lại, bước chân không nhanh không chậm nhưng một bước chính là ngàn vạn dặm, đây là hắn cố ý làm thế.

Bằng không thì nữ tử tên Lạc Nhan Khê này vốn không thể theo kịp.

"Ta chỉ muốn biết ngươi là người của thời đại nào."

Lạc Nhan Khê trầm mặc một lát, vẫn lựa chọn chuyện mình quan tâm nhất.

Nàng muốn biết có phải những người đã từng ngã xuống hoặc chết đi đều có thể trở về hay không. Nếu là như thế, ắt hẳn ở kiếp này nàng cũng có thể gặp lại thân bằng hảo hữu trước kia của mình.

Tuy rằng nàng có được một bộ phận đạo quả nhưng vẫn không thể thấy rõ Cố Trường Ca trước mắt, càng không thấy rõ chính mình.

Cố Trường Ca hứng thú nói:

"Vì sao ngươi lại kết luận ta không phải người của thời đại này?"

"Bằng trực giác của ta. Trong thời đại này không thể sinh ra một nhân vật như ngươi.”

Lạc Nhan Khê trả lời.

"Nhưng chuyện ta là người của thời đại nào không quan trọng. Ngược lại, ta rất tò mò đối với thời đại gốc của ngươi. Cái thời đại kia rất tốt..."

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng.

Vừa rồi hắn cũng đã thôi diễn quá khứ của nữ tử này, tuy rằng có một phần sự thật bị ẩn đi trong dòng sông thời gian, bị sương mù bao vây.

Nhưng cũng không thể giấu diếm được hắn.

Đây là một nhân vật đã từng suýt nữa trở thành Đế, xác thực mà nói, nàng là một nữ Chuẩn Tiên Đế.

Thân là Chuẩn Tiên Đế, tự thân nàng có thể che đậy thiên cơ. Bất luận là quá khứ, hiện tại hay là tương lai thì đều mang sương mù dày đặc làm người ta khó có thể nhìn thấu, không thể nhìn thấy cả đời.

Nhưng đó là đối với người cùng cấp bậc hoặc người có cấp độ Tiên Đế mà thôi. Trong mắt Cố Trường Ca, cho dù đã từng là Chuẩn Tiên Đế thực sự thì cũng không có bao nhiêu bí mật đáng nói.

Nếu nói người duy nhất hắn nhìn thấy có sương mù bao vây thì chính là nữ Chuẩn Tiên Đế trước mặt. Về khởi nguồn của lần hồi sinh Luân Hồi này, có một vài chỗ hắn không nhìn thấu.

Nếu như là do Cố Thanh Y gây ra, vậy thì không có khả năng Cố Trường Ca không nhìn thấu.

Hắn suy đoán, liệu còn có người nào âm thầm bố trí hoặc mưu tính gì đó ở phía sau hay không? Kẻ đó muốn lấy những Chí cường giả đã từng ngã xuống làm quân cờ sao?

Đương nhiên đây cũng không phải suy đoán của cá nhân Cố Trường Ca, dù sao hắn vẫn luôn trù tính rất nhiều chuyện, gặp phải một vài vấn đề cũng khó tránh khỏi sẽ liên tưởng tới khả năng trên.

Ngoại trừ cái đó, hắn thực sự không thể nghĩ tới khả năng nào khác, tại sao những Chí cường giả từng mất mạng trong Phạt Thiên chi chiến đều sống lại rồi?

Đây là một điềm báo.

E là mấy gia hoả ẩn náu rất kỹ kia cũng sẽ lần lượt trồi lên khỏi mặt nước thôi.

Hết chương 2300.
Bạn cần đăng nhập để bình luận