Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2250: Kẻ tới từ tương lai

Chương 2250: Kẻ tới từ tương lai

Hình như Bát Thủ đế chân chính đã chết từ lâu rồi.

Nhưng nếu đối phương đã có ý ra tay, làm sao Cố Trường Ca có thể thờ ơ cho được.

Theo ống tay áo hắn vung lên, thời gian chi lực khuếch tán ở thời không trước mặt vặn vẹo như có một thông đạo không gian hiện lên. Sau đó hắn bình thản trực tiếp tiến vào.

Ầm! Thông đạo thời gian sụp đổ. Cách thời gian và không gian vô tận, Cố Trường Ca giao thủ với vị đế này, hắn vừa chủ động vừa vô cùng cường thế.

Sương mù dày đặc khuếch tán, sau đó Cố Trường Ca chỉ tay, kiếm quang đáng sợ như xé rách cả vũ trụ to lớn, dọc theo thông đạo này mà chém tới.

Ánh mắt của vị Tiên Đế tám đầu sáu tay kia hơi rùng mình, phía sau gồm sáu cánh cửa hiện lên, đây chính đại biểu cho lục đạo luân hồi.

Cánh cửa thứ ba quang màu bạc ẩn chứa bí lực đáng sợ có liên quan đến nơi thần bí huyền diệu nhất thế gian này.

Hai người bắt đầu tràn sang thời không và vũ trụ khác nhau, đến nỗi dòng sông thời gian chảy sang chư thiên đều bị đánh thành từng mảnh nhỏ, bốc hơi khô cạn ở các nơi.

Đây là một vị đã tiếp cận với Tiên Đế, so với Di đế lúc trước không biết cường đại hơn bao nhiêu.

Ầm!

Dù chỉ là đạo pháp của pháp thân hay tàn ảnh thì cũng đã khủng bố dọa người như vậy. Lòng bàn tay chư thiên đang đung đưa như muốn rơi xuống.

Được!

Ánh mắt Cố Trường Ca thâm sâu, lần đầu tiên hắn nghiệm chứng thực lực hiện tại của thân thể chính mình, dù đã vượt qua Chuẩn Tiên Đế nhưng chưa từng đạt tới trình độ Tiên Đế.

Đây là điều kiện tiên quyết hắn chưa từng vận dụng thủ đoạn, sau khi triệt để luyện hóa bản nguyên của Di đế, thực lực của hắn sẽ nhảy lên một bậc.

Hắn khẽ rung ngón tay, đánh ra một đạo kiếm khí to lớn. Đạo kiếm khí này sắc bén mà tuyệt thế, tựa như huyễn hoá tất cả tinh thần trên bầu trời thành kiếm khí.

Mạnh mẽ bao trùm xuống tất cả mọi thứ. Leng keng!

Vách ngăn của không gian trong nháy mắt đã hóa thành bột mịn, hàng tỷ vũ trụ đều đều khô kiệt chết đi.

Bát Thủ đế khống chế Luân Hồi chi lực, đó vẫn là đạo Luân Hồi nguyên thủy nhất, thần uy cường đại đến mức chư thiên run rẩy, phủ lên sông dài vô tận.

Rất nhanh trận đại chiến này đã kết thúc, hư ảnh của tiên đế sáu tay kia bị Cố Trường Ca bổ xuống một chưởng, quy tắc tiếp cận Tiên Đế đan xen khiến trong mắt thân ảnh mơ hồ kia lộ ra vẻ khiếp sợ.

Ánh mắt Cố Trường Ca vô cùng thâm thúy. Cách thời gian và không gian, hắn lại đè bàn tay xuống đối chiến cùng với một chưởng của Bát Thủ đế.

Trong nháy mắt chư thiên đều run rẩy, một phương cổ vũ trụ vỡ vụn. Trong vô số thời không, có sinh linh cường đại cảm ứng được trận chiến này cũng cảm thấy vừa kinh khủng vừa hoảng sợ.

Loại chấn động này lan đến những thời không khác nhau, thậm chí còn truyền từ một đầu dòng sông thời gian đến một đầu khác. Đối với bọn hắn mà nói, có thể đến từ vạn cổ trước, cũng có thể đến từ vạn cổ sau.

Loại tồn tại này có thể dễ dàng thay đổi thời gian và không gian, thời gian dài trong tay của bọn hắn lại tựa như đồ chơi, tiện tay là có thể xoay chuyển tất cả mọi thứ.

Cũng chỉ có cuộc giao chiến như vậy mới có thể ảnh hưởng đến vạn cổ thời chông chỉ trong nháy mắt

“Ngươi thật sự rất mạnh, cho dù là ở thời đại này.”

Cuối cùng, hư ảnh Bát Thủ đế phai nhạt dần, hắn thừa nhận rằng hắn không thể không tiếp nhận cục diện này. Bản thể của hắn sớm đã không biết ở chốn nào, dù là hư ảnh cũng không thể cảm ứng được bản thể. Hiện giờ lực lực thể hiện lại chính là trạng thái đỉnh phong của Bát Thủ đế, nhưng vẫn không thể địch lại Cố Trường Ca. Một đạo hư ảnh trong số tứ đế cứ như vậy triệt để phai nhạt dần rồi biến mất.

Mặt khác, tam đế vẫn chú ý tới trận chiến này, thân ảnh bọn hắn cũng vô cùng mơ hồ, bị sương mù từ những đoạn thời gian khác nhau bao phủ nhưng hiện tại đều đã tản đi, cũng không can thiệp đến thời đại này.

Từ chấn động mà Bát Thủ đế và Cố Trường Ca giao chiến tạo ra, dù Tiên Đế chân chính có tồn tại thì bây giờ cũng không có khả năng tuỳ ý làm bậy.  

Chỉ có bóng dáng mơ hồ đến từ tương lai đứng sừng sững ở đó đối mặt với Cố Trường Ca.

Con ngươi của hắn màu vàng, tựa như ánh mặt trời nồng đậm đang chảy xuôi. Đây tuyệt đối là Tiên Đế chân chính mà Cố Trường Ca nhìn thấy, sừng sững ở trạng thái cường thịnh đỉnh phong. Cho dù chỉ là mượn dòng sông thời gian để chiếu rọi thân ảnh của kiếp này nhưng vẫn cường đại vô cùng.

"Ta nhìn thấy sự tuyệt vọng trong mắt ngươi..."

Cố Trường Ca cười nhạt, nhìn thẳng vào Tiên Đế đang bị sương mù thời gian bao phủ, dường như chỉ nhìn thoáng qua hắn đã biết suy nghĩ trong lòng đối phương.

"Ngươi và ba người còn lại rất khác nhau, ngươi đến từ hậu thế mà muốn giết ta ở thời đại này sao?"

Lời nói của hắn không nhanh không chậm, khóe miệng còn mang theo nụ cười nhạt, có vẻ rất thong dong và tự nhiên.

Nhưng con ngươi màu vàng của tồn tại được bao phủ trong sương mù vô tận này lại co rụt lại không thể dò xét được, trong lòng nổi lên sóng biển.

Rất nhiều Tiên Vương ở xa xa cũng bởi vì lời này của Cố Trường Ca mà chấn động, cảm giác khó có thể tin được. Tồn tại này còn cường đại hơn xa Di đế, hắn đến từ đời sau, muốn giết tới Cố Trường Ca?

Hết chương 2250.
Bạn cần đăng nhập để bình luận