Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2616: Vĩnh Hằng thần khí

Chương 2616: Vĩnh Hằng thần khí

Thái Dương Hồ là một cảnh quan kỳ dị sâu trong Vĩnh Hằng vực, quanh năm suốt tháng lượn lờ mặt trời chân hỏa. Đồng thời, một vùng hồ nước mênh mông như mặt trời đỏ thẫm, ẩn chứa hỏa tinh nồng đậm.

Điều này cũng dẫn đến cỏ cây hai bên bờ khó mà sinh trưởng phát triển, cát vàng rực rỡ, chỉ có những tảng đá khổng lồ sừng sững, tạo thành cảnh quan kỳ dị. Từng sợi xích kim sắc, hồng kim sắc tỏa ra hà khí, chúng vờn quanh ở bên ngoài hồ nước.

Mỗi một luồng hà khí đều ẩn chứa nhiệt độ cao đến đáng sợ, đủ để hủy thiên diệt địa, ngay cả tiên kim kiên cố nhất cũng có thể bị hòa tan thành sương mù.

Nơi này có rất nhiều tảng đá khổng lồ, chất liệu so với rất nhiều tiên kim khác đều thuần túy kiên cố hơn.

Tuy nhiên có rất ít sinh linh có thể đặt chân vào nơi này, càng không nói là lấy được tư liệu ở nơi này, dùng nó để luyện khí.

Giờ phút này, ở sâu trong Thái Dương Hồ lại có một đạo thân ảnh phất phơ, lẳng lặng ngồi ngay ngắn tại đó, như sương khói mờ ảo.

Hàng ngàn luồng hà khí đan xen, không ngừng lao về phía thân ảnh kia, tựa như đắc đạo cổ tiên trong thần thoại, ăn sương mù, uống triều lộ.

Không thể nhìn thấy rõ gương mặt của nàng, toàn bộ khuôn mặt đều bị khói bao phủ, chỉ có thể thấy rõ một đôi mắt trong suốt như trăng sao.

Nàng mặc váy dài màu vàng, ánh vàng rực rỡ lưu chuyển, nghênh đón hà khí mà động, tựa như nữ thần mặt trời tồn tại cổ xưa.

Đó là một thân ảnh cao quý cổ xưa, Thái Dương Hồ mà tu hành giả bình thường không dám đặt chân đến hiện tại ở trước mặt nàng, lại giống như hồ nước bình thường.

“Thánh nữ…”

“Thần tử cầu kiến.”

Đúng lúc này, bên bờ Thái Dương Hồ bỗng nhiên vang lên một tiếng, mấy thân ảnh nữ tử đồng loạt xuất hiện, tất cả đều không thấy rõ mặt mũi, tuy bị ánh sáng của mặt trời bao phủ, nhưng khó nén khí tức vô cùng cường đại kia.

“Không gặp.”

Đạo thân ảnh đang ngồi ngay ngắn sâu trong Thái Dương Hồ nghe vậy không có bất kỳ dao động gì, chỉ bình tĩnh truyền ra hai chữ này.

Nơi này mặc dù không phải là cấm địa của Vĩnh Hằng thần tộc, thì bình thường cũng sẽ không có sinh linh nào đặt chân tới đây, nàng lựa chọn tu hành tại đây chỉ là bởi vì khí tức nơi này phù hợp với nàng.

Ai có thể nghĩ rằng nàng sẽ ở đây chứ.

Hơn nữa, ngoại trừ người bên cạnh nàng ra, thì ngay cả trưởng lão của Vĩnh Hằng thần tộc cũng không hề biết tung tích của nàng.

Thần tử của Vĩnh Hằng sao lại biết được?

“Xem ra hắn đã sắp xếp cơ sở ngầm ở bên cạnh ta.”

Nàng chính là thần nữ hiện nay của Vĩnh Hằng thần tộc, lánh đời đã lâu, mãi cho đến thời đại này mới xuất thế, có thể nói là địa vị siêu tuyệt.

Cho dù là trưởng giả của Vĩnh Hằng thần tộc thì khi đứng trước mặt nàng cũng không dám làm càn, vậy mà một thần tử nho nhỏ lại to gan đến thế, mưu toan cài cơ sở ngầm ở bên cạnh nàng.

Nữ tử váy dài màu vàng nghĩ tới đây, khóe miệng nhấc lên một tia mỉm cười giống như đùa cợt, chỉ là rất nhanh đã bình tĩnh trở lại.

“Thánh nữ, trưởng lão có lệnh, lần này Trọc Ô trưởng lão của Trọc Tộc sai người đưa tới thiệp mời, lệnh cho ngài và thần tử đi với nhau, hơn nữa đây cũng là ý tứ của tộc trưởng.”

“Nghe nói đám người tộc trưởng cảm giác được dao động Vĩnh Hằng thần khí khác…”

Lúc này, bên bờ Thái Dương Hồ lại truyền đến âm thanh bẩm báo.

Khi nghe đến Vĩnh Hằng thần khí, trong mắt nữ tử váy dài màu vàng kia rốt cục cũng có chút gợn sóng và hứng thú.

Vĩnh Hằng thần khí là một lời đồn bên trong Vĩnh Hằng thần tộc.

Nghe nói năm thanh thần khí do Vĩnh Hằng thủy thần sáng tạo ra Vĩnh Hằng thần tộc kia, chính là một trong những vũ khí cường đại nhất thế gian này.

Năm thanh Vĩnh Hằng thần khí đó rơi vào thời không mênh mông vô tận, không biết ở nơ nào, chờ người có duyên lấy được.

Còn có cách nói rằng một khi lấy được một trong năm thanh Vĩnh Hằng thần khí kia liền có được uy năng sáng tạo thế giới, bất tử bất hủ không thể tưởng tượng nổi.

Hơn nữa, nếu như tìm đủ năm thanh Vĩnh Hằng thần khí, vậy càng có thể triệu hoán ra một tia ảnh xạ của Vĩnh Hằng thủy Thần, có được bí tàng Vĩnh Hằng mà thủy thần lưu lại, biết được tất cả bí mật giữa thiên địa.

Ngoài ra còn có uy năng vô tận, chờ đợi hậu nhân đến tìm kiếm.

Một khi tập hợp đầy đủ năm thanh Vĩnh Hằng thần khí đó lại có thể bố trí đại trận Vĩnh Hằng thần sát âm dương phục thiên.

Đây là trận địa chí cường khiến cho vô số văn minh chí cường đều thèm thuồng rất lâu, cho dù là tồn tại như Tổ Đạo cảnh vượt qua sáu lần Thiên Suy kiếp thì cũng mơ tưởng có được nó.

Tuy nhiên, sinh linh thực sự từng nhìn thấy Vĩnh Hằng thần khí rất ít, kể cả Vĩnh Hằng thần tộc thì cũng chỉ nhìn thấy hai món trong số đó mà thôi.

Hai món đó chính là Vĩnh Hằng thần lô và Vĩnh Hằng thần kiếm.

Nhiều năm trước, nội bộ của Vĩnh Hằng thần tộc dấy lên phản loạn, dẫn đến Vĩnh Hằng thần lô bị mất tích, từ đó không ai thấy tung tích của nó nữa.

Vĩnh Hằng thần tộc vẫn luôn phái người tìm kiếm điều tra, với mong muốn tìm được tung tích Vĩnh Hằng thần lô, nhưng đều không nhận được chút tin tức nào cả.

Mà Vĩnh Hằng thần kiếm vẫn luôn được cung phụng trong tổ đường của Vĩnh Hằng thần tộc, chỉ có tồn tại cỡ trưởng lão mới có tư cách tiếp xúc kính bái.

“Dao động của Vĩnh Hằng thần khí khác hẳn là Vĩnh Hằng thần lô…”

“Thánh nữ đời trước mang nó đi từ Vĩnh Hằng thần tộc, sau đó liền không thấy bóng dáng của Vĩnh Hằng thần lô nữa. Sau này nàng ta chịu tội trở về trong tộc, cho dù một đám trưởng lão dùng hết thủ đoạn dò xét, thì cũng không tra ra được bất cứ tin tức nào.”

“Nếu mà Vĩnh Hằng thần lô thật sự tái hiện lại trên thế gian, vậy xem ra ta cần phải đi ra ngoài một chuyến.” Nữ tử váy dài màu vàng ngồi xếp bằng ở sâu trong Thái Dương Hồ nhẹ giọng lẩm bẩm.

Hết chương 2616.
Bạn cần đăng nhập để bình luận