Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1719: Qua cầu rút ván

Chương 1719: Qua cầu rút ván

“Ta chưa bao giờ nói sẽ bỏ qua cho ngươi, là do ngươi suy nghĩ quá nhiều, huống chi ngươi cũng đã gánh chịu nhân quả.”

“Bây giờ ngươi cũng không còn giá trị gì để ta tiếp tục giữ lại.”

Cố Trường Ca khẽ gật đầu một cái, thần sắc dường như có một chút tiếc hận, thân ảnh chậm rãi từ trong bóng tối đi ra.

Hắn hời hợt mở miệng, tựa như đang trình bày một sự việc đơn giản.

Nhưng trong lời nói lại ẩn chứa thông tin khiến khắp người mọi người phát lạnh, sợ hãi đến cực điểm, thần hồn dường như sắp bị đóng băng

Đám người Dịch Kiếm Tiên, Tuyết Kiếm Tiên và Tuyên Điệp công chúa trực tiếp ngây ra, khó mà tin được mọi thứ trước mắt.

“Ta thay ngươi bắt tất cả mọi người tới đây, thay ngươi gánh chịu tất cả nhân quả, sau khi chuyện thành công, ngươi lại qua cầu rút ván như thế, ngươi đúng là lòng dạ độc ác...”

Thấy Cố Trường ca không có ý muốn bỏ qua cho mình, Thiên Đạo ý chí phát ra âm thanh cười thảm, tràn đầy cừu hận và không cam lòng, thân thể không ngừng sụp đổ, hóa thành quang vũ tản đi.

Sinh tử của hắn vốn nằm trong tay Cố Trường Ca.

Bây giờ chỉ cần một ý niệm của Cố Trường Ca liền có thể khiến ý chí của hắn gứt gãy, hóa thành bụi trần

Dù cho là hắn chưởng khống Thiên Đạo quyền hành, có thiên đại pháp lực cùng với uy năng, cũng không chút tác dụng...

Ầm!

Thiên địa lật úp, vạn kiếp thành tro.

Bên trong vùng không gian này, tất cả quy tắc trật tự đều đổ sụp, vỡ vụn, đứt gãy hóa thành tro tàn.

Lôi hải vô tận đan xen tràn ngập khắp nơi đây, bản thể của Thiên Đạo ý chí không ngừng tan rã, âm thanh dần biến mất không còn thấy đâu.

Tiếng gào thét không cam tâm cuối cùng kia trong mắt tất cả mọi người giống như tiếng gầm thét tuyệt vọng, không cam lòng của một cổ lão cự nhân, giận dữ mắng mỏ thế gian này bất công.

Thế nhưng tất cả mọi thứ đều đã kết thúc, không có bất kỳ việc ngoài ý muốn nào.

Khủng bố ngập trời như thế, xem chúng sinh như kiếm hôi, gần như không thể địch lại ý chí của thiên địa, cứ như thế hóa thành quang vũ, tiêu tán trước mắt tất cả mọi người.

“Kết thúc rồi sao? Tất cả đều kết thúc rồi sao?”

“Thiên Đạo ý chí bị tiêu diệt, thế giới của chúng ta khôi phục trạng thái bình thường?” Có người thấp giọng nỉ non, thần trí đã trở nên mơ hồ.

Cảnh tượng này thật sự không thể tưởng tượng nổi, tựa như mộng ảo khiến tất cả mọi người ở Kiếm Huyền đại thế giới cảm thấy kinh hãi, sợ hãi không thôi, đơn giản là khó mà tin nổi đây là sự thật.

Tất cả mọi người nhìn Cố Trường Ca đang bình tĩnh đi tới, trên mặt khó mà che giấu được vẻ sợ hãi và khó tin.

Mấy người Dịch Kiếm Tiên, Tuyết Kiếm Tiên và Tuyên Điệp công chúa xem như hiểu khá rõ về Cố Trường Ca.

Thế nhưng giờ phút này cũng không nhịn được nhẹ nhàng run rẩy, cả người lạnh toát, cảm giác này còn đáng sợ hơn vạn phần so với khi đối mặt với Thiên Đạo ý chí.

Nếu không phải Cố Trường Ca đột nhiên xuất hiện thì bọn họ thậm chí còn không dám tưởng tượng.

Tất cả những việc này thật sự đều do Cố Trường Ca đứng sau màn thao túng.

Ngay cả Thiên Đạo ý chí cũng chỉ là một trong những quân cờ đáng thương nằm trong tay hắn.

Bây giờ quân cờ này đã hết giá trị, thế là liền bị Cố Trường Ca vứt bỏ vô tình như thế.

“Hóa ra khi đó Cố công tử thả chúng ta đi cũng là vì ngày hôm nay sao?”

Trên mặt mấy người Dịch Kiếm Tiên, Tuyết Kiếm Tiên hiện lên vẻ đau đớn, nghĩ tới tình cảnh lúc khi bọn họ bị giam giữ trong địa lao ở Vực Ngoại Thiên Ma.

Lúc đó hắn còn tốt bụng cho rằng, đây là do Cố Trường Ca nhân từ nương tay, không muốn chém giết thêm nữa.

Thế nhưng không ngờ, hóa ra tất cả đều mọi thứ đều nằm trong kế hoạch của Cố Trường Ca.

Thả bọn hắn đều chỉ là vì để bọn hắn dẫn dắt đại quân tới đây, trở thành tế phẩm dinh dưỡng để hiến tế.

Tất cả mọi người đều là những quân cờ của hắn.

“Xem ra các ngươi cũng không ngốc lắm. Sao nào, đến bây giờ mà vẫn còn nghĩ đến việc chống cự sao?”

Cố Trường Ca khẽ gật đầu một cái, thần sắc không chút gợn sóng, không có chút cảm xúc nhấp nhô nào.

Cho dù là lúc trước hay bây giờ, trong mắt hắn mấy người được gọi là Lục Địa Kiếm Tiên đều chằng khác gì con sâu cái kiến.

Một chưởng liền có thể hủy diệt ngay, cần gì phải đứng cùng một thế giới với bọn hắn, chú trọng đến nguyên tắc và lý trí.

“Sự chống cự của chúng ta còn có tác dụng sao?”

Trong mắt mấy người Dịch Kiếm Tiên và Tuyết Kiếm Tiên đều là tuyệt vọng cùng với chán nản.

Sắc mặt Tuyên Điệp công chúa và mấy người A Thanh cơ hồ đều trở nên trắng bệch, nhìn Cố Trương Ca xa lạ đang đứng cách đó không xa.

Hóa ra chung quy mọi thứ đều là do các nàng tự mình đa tình mà thôi.

Từ lúc mới bắt đầu, Cố Trường Ca đã mang mang mang theo mục đích mà giáng xuống thế giới này, chỉ là do các nàng quá ngu ngốc, không hề phát hiện ra mà thôi.

Một ván này, Cố Trường Ca thật sự đã bố trí quá lâu, lâu tới mức tất cả mọi người đều hãm sâu vào đó mà không hề hay biết.

Các nàng nhịn không được rùng mình một cái, vô cùng sợ hãi, tại sao trên thế gian này còn có người đáng sợ như thế?

“Các ngươi có thể thử xem, dù sao vẫn hy vọng là có.”

Cố Trường Ca nhẹ nhàng nở nụ cười, chậm rãi đi tới, hắc ám lan tràn sau lưng hắn, ở chỗ sâu hút của con mắt là một mảnh lạnh nhạt.

“Cố công tử, vì sao ngươi lại muốn làm thế?”

Mấy người Tuyên Điệp công chúa cười thảm, khó mà tiếp nhận sự thật này.

Thế nhưng ánh mắt Cố Trường Ca cũng không nhìn về phía các nàng, từ đầu tới cuối đều như chưa từng nghe thấy vậy, lạnh lùng mà thờ ơ.

Hết chương 1719.
Bạn cần đăng nhập để bình luận