Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 730: Đứng ra

Chương 730: Đứng ra

Vừa dứt lời, khí thế của Đại Thánh dâng trào, xuất hiện trên cánh tay Huyền lão.

Ngay sau đó hai luồng huyết vụ nổ tung, cánh tay của hắn hạ xuống, trực tiếp nổ tung, lựa chọn phương thức tự bẻ gãy hai tay để tỏ thành ý bồi tội.

Vẻ mặt mọi người không khỏi biến đổi.

Một vị Đại Thánh cảnh đỉnh phong, chỉ kém chút nữa là có thể bước vào Chuẩn Chí Tôn cảnh.

Kết quả ở trước mặt Cố Trường Ca bị ép buộc đến bước phải tự bẻ gãy hai tay để biểu hiện thành ý?

Phải biết cho dù là thế lực nào, thì Đại Thánh cảnh đỉnh phong cũng là trụ cột vững vàng, không thể thiếu được.

"Công tử…"

Trong lòng Cơ Thanh Huyên cũng hơi chấn động, nàng từng nghĩ sẽ khiến Vương Tiêu trả giá thích đáng, nhưng chưa từng nghĩ vị hộ đạo kia của hắn cũng sẽ như thế.

Dù sao tầm quan trọng của tu sĩ Đại Thánh cảnh đỉnh phong ở ẩn thế Vương gia cũng không thấp hơn so với Vương Tiêu.

Mà Vương Tiêu có một người hộ đạo như thế, tất cả là vì cữu cữu của hắn có quan hệ quyền thế kinh người.

"Cái này còn lâu mới đủ."

Tuy nhiên, điều khiến trong lòng Cơ Thanh Huyên sốc hơn chính là, hắn đã hành động như vậy khi đối mặt với một vị tu sĩ Đại Thánh cảnh đỉnh phong.

Thần sắc của Cố Trường Ca vẫn bình thản như cũ, không một gợn sóng, nhưng lại cảm thấy điều này chưa đủ.

Nàng xem thường cường thế của Cố Trường Ca.

Nhưng hết lần này tới lần khác chính loại cường thế này, khiến nàng đầu váng mắt hoa, không khỏi say mê.

"Trường Ca thiếu chủ…"

Huyền lão nghe vậy đã biến sắc, cắn răng lần nữa, giờ phút này hắn lựa chọn tự tổn hại căn nguyên, kèm theo khí thế dâng trào, nơi đan điền truyền đến chấn động đáng sợ.

Ngay sau đó, thân thể của Huyền lão như bị sét đánh, mặt mũi tái nhợt, máu tươi trên khóe miệng chảy xuống.

Uy áp đáng sợ của Đại Thánh cảnh đỉnh phong đột nhiên tiêu tán đi rất nhiều.

Một màn này, càng khiến cho trong lòng mọi người chấn động mạnh, thần sắc vô cùng hoảng sợ, cảm nhận sâu sắc được uy thế đáng sợ của Cố Trường Ca.

Thế hệ trẻ tuổi trừ hắn ra, đoán chừng không còn có người nào có thể khiến một vị tu sĩ Đại Thánh cảnh đỉnh phong, bị bức đến nỗi tự tổn hại bản nguyên?

Thấy Huyền lão làm như thế, Cố Trường Ca rốt cuộc cũng gật đầu, không nói gì nữa.

Mà Huyền lão cũng thở phào một cái, không dám có tâm tư oán hận Cố Trường Ca.

Vào lúc đó, nếu như Cố Trường Ca động thủ trấn sát hắn, thì cũng sẽ không có ai lấy lại công đạo cho hắn.

Hắn cũng không tin những người trẻ tuổi giống như Cố Trường Ca, sẽ không có thủ đoạn trấn áp hắn, chỉ là tu vi Đại Thánh cảnh đỉnh phong có lẽ vẫn còn chưa đủ.

Huyền lão vẫn còn nhớ có lời đồn rằng, trong chiến trường Tuyệt Âm, Cố Trường Ca có vận dụng Chí Tôn khí, nhưng không lay động được người thừa kế ma công, cuối cùng đành rút lui.

Hiện giờ thời gian trôi qua lâu như vậy rồi, thực lực của Cố Trường Ca sẽ chỉ càng thêm thâm sâu không lường trước được.

"Đại sư huynh mau cứu ta, ta thật không muốn chết."

Thấy người hộ đạo của mình lúc này đã không lo được chính mình, đi tạ tội trước rồi.

Mặt mũi của Vương Tiêu càng trở nên trắng bệch hoảng sợ, nhìn về phía Sở Hạo, coi hắn như cây cỏ cứu mạng cuối cùng.

"Chuyện này…"

Trong lòng Sở Hạo vô cùng bất đắc dĩ và do dự, đã đến bước này, chẳng lẽ hắn lại còn có thể bảo toàn rút lui sao?

Làm như vậy sẽ chỉ đắc tội với cả hai phe mà thôi.

Điều này khiến trong lòng hắn thở dài.

"Chuyện này, Trường Ca thiếu chủ có thể nể mặt tại hạ bỏ qua cho Vương Tiêu một lần hay không?"

"Tại hạ là đại sư huynh của Thái Thượng Động Thiên, đồng thời cũng là tam hoàng tử của Chu Tước cổ quốc."

Ngay sau đó, cuối cùng Sở Hạo cũng ra mặt, chặn ở trước mặt Vương Tiêu, nói.

Việc hắn ra mặt, lập tức dẫn tới một sự xôn xao không nhỏ ở xung quanh, rất nhiều tu sĩ ở Chu Tước cổ quốc đều nhận ra hắn.

Tam hoàng tử của Chu Tước cổ quốc!

Năm đó ở Chu Tước cổ quốc còn lưu lại không ít thần thoại, dẫn dắt rất nhiều thế hệ trẻ phía sau noi theo, được lấy làm đối tượng sùng bái.

Rất nhiều người vẫn còn chưa biết chuyện Sở Hạo đã trở về, nên nhất thời rất kinh ngạc.

"Sở Hạo ca ca, ngươi rốt cụộc cũng đã trở về."

Một trong số các tòa lầu các ở bên cạnh.

Một nữ tử phong thái yêu kiều, rất dịu dàng, đang chăm chú theo dõi tất cả, rất ngạc nhiên, trong đôi mắt xinh đẹp đó toát ra sự vui mừng và nhớ nhung.

A, khí vận chi tử cuối cùng cũng không nhịn được rồi sao?

Mà trong lòng Cố Trường Ca thoáng động, điều mà hắn chờ đợi chính là giờ khắc này.

Thế nhưng thần sắc trên mặt hắn vẫn lạnh lùng như cũ, nhàn nhạt hỏi, "Ý của ngươi là muốn bảo vệ hắn, đối nghịch với ta sao?"

"Trường Ca thiếu chủ hiểu lầm rồi, ta không phải là muốn đối nghịch với ngươi."

"Nhưng tại hạ thân là đại sư huynh của Vương Tiêu, lúc này thật không thể bỏ mặc làm ngơ được."

Sở Hạo không kiêu ngạo không tự ti nói, có vẻ hơi bất đắc dĩ, cũng đề cập tới chuyện phía sau mình là Thái Thượng Động Thiên .

Mặc dù bối cảnh của Cố Trường Ca không ai có thể bằng, nhưng Thái Thượng Động Thiên phía sau hắn cũng không phải chỉ là hư danh.

Trong tương lai, có khả năng lớn Sở Hạo sẽ tiếp nhận vị trí động chủ của Thái Thượng Động Thiên.

Sau khi cân nhắc, Sở Hạo cảm thấy nên cứu Vương Tiêu, cho dù khiến cho Cố Trường Ca sinh ra ác ý, nhưng như vậy cũng đáng.

Bởi vì Trường Sinh Cố gia sau lưng Cố Trường Ca, không thể vì loại chuyện nhỏ này, mà giận cá chém thớt lên Chu Tước cổ quốc được.

Nhưng ẩn thế Vương gia thì khác.

Dù sao thì Diêm Vương dễ gặp, tiểu quỷ khó chơi mà.

Hết chương 730.
Bạn cần đăng nhập để bình luận