Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 809: Tử Dương Thiên Quân uất hận

Chương 809: Tử Dương Thiên Quân uất hận

Ngay lúc đó, trong một dãy núi cao lớn ở cách Huyền Vũ cổ quốc không tính là quá xa.

Quái thạch lởm chởm, vách đá tuyệt sinh, cổ mộc cao lớn tươi tốt, tán cây che kín bầu trời.

Từng tầng lớn sương mù phiêu đãng ở đây.

Trong hư không không ngừng có ánh sáng yếu ớt lấp lóe.

Nhìn kỹ sẽ phát hiện đây là từng đạo Phù Văn rất được che giấu rất kỹ lưỡng.

Những đạo Phù Văn được đặt ở khắp nơi, ngưng tụ trở thành trận văn ẩn giấu.

Lúc này, cho dù trên trời cao có thần niệm của Chí Tôn quét xuống thì cũng không thể nào phát hiện được dị thường nơi này.

Bởi vì những trận văn ẩn dấu này vô cùng cao siêu, ngoài ra ở xung quanh sơn mạch còn bố trí các loại pháp khí có tác dụng che dấu.

Vùng đất được trận văn bao phủ là một di tích đã hoang phế.

Kiến trúc cung điện sụp đổ, Phật tháp chùa miếu đều mọc đầy cỏ xỉ rêu, rất cổ xưa tang thương.

Một nam tử mặc trường bào màu tím oai hùng, tóc đen, mặc áo choàng, ngũ quan kiên nghị lộ ra chính khí đang xếp bằng ở nơi đây.

Từng tia ánh sáng giống như từ phía trên bầu trời chiếu xuống, cuối cùng bị đường vân ở giữa mi tâm của hắn hấp thu.

Ở gần nam tử áo bào tím này còn có không ít thiên kiêu, Nhân Tộc và Thái Cổ Chủng Tộc đều có, khí huyết mạnh mẽ, đang hộ pháp cho hắn, tuần sát bốn phía, vô cùng cảnh giác.

Nam tử áo bào tím chính là Tử Dương Thiên Quân.

Đang dự định luyện hóa Nhật Hi, từ đó giải quyết vấn đề tiên đạo thiên nhãn của hắn, xem có thể tìm ra phương pháp phá giải hay không.

Hoàn toàn khác với suy nghĩ của tất cả mọi người, thật ra Tử Dương Thiên Quân vẫn chưa rời khỏi Huyền Vũ cổ quốc quá xa.

Tử Dương Thiên Quân xuất hiện ở đây thật ra là có nguyên nhân.

Một mặt là hắn cũng không biết nên đi nơi nào.

Một mặt khác cũng bởi vì hắn muốn biết tin tức mới nhất, thuận tiện ở chỗ này chờ đại sư huynh Tần Vô Nhai của hắn đến.

Ngay khi biết tin hắn đã bắt đi Thanh Tiểu Y, hơn nữa lại có quan hệ rất lớn với người thừa kế ma công.

Cả người Tử Dương Thiên Quân đều ngơ ngác như bị sét đánh, đầu ông ông tác hưởng, nửa ngày cũng không kịp phản ứng lấy lại tinh thần.

Phản ứng đầu tiên của hắn chính là những tin đồn này đều là giả, tất cả đều là vu hãm hắn.

Dù sao, hắn đang êm đẹp truy sát người thừa kế ma công, hơn nữa không đuổi kịp đó người, ngược lại tổn thương không ít tùy tùng,

Nhưng chuyện bắt đi Thanh Tiểu Y và có quan hệ rất lớn với người thừa kế ma công là thế nào?

Sau đó, ngay khi lấy được chi tiết những tin đồn đó, Tử Dương Thiên Quân đã vô cùng tức giận, hận ý ngập trời, trực tiếp gào vỡ sơn hà vạn dặm xung quanh.

Hắn bị người khác lập mưu hãm hại!

Hắn không làm gì đã bị chụp một cái mũ oan ức lớn như vậy?

Loại chuyện này, những người theo đuổi bên cạnh hắn cũng có thể chứng minh, từ lúc rời khỏi hoàng đô của Huyền Vũ cổ quốc, một đường truy sát người thừa kế ma công thì hắn gần như đều không hề hành động đơn độc.

Sao hắn có thể trong thời gian ngắn ngủi như thế, đi Bạch Hổ cổ quốc bắt Thanh Tiểu Y được?

Chuyện này căn bản không thể làm được.

Nhưng trong những tin tức đó có rất nhiều chi tiết, thậm chí bao gồm hình tượng ghi chép trong ảnh lưu niệm thạch lại càng làm cho cả người Tử Dương Thiên Quân đều muốn ngốc, tròng mắt cũng sắp trừng ra ngoài.

Nếu như không phải hắn biết rõ tất cả hành động của mình trong khoảng thời gian này thì chính bản thân hắn cũng có thể hoài nghi hắn đã xuất thủ bắt Thanh Tiểu Y đi.

Dù sao trong đó dính đến lực lượng Hồng Mông!

Lúc trước, khi người đó xuất thủ cũng giống như hắn, có được loại lực lượng này.

Nhưng Tử Dương Thiên Quân biết, trừ hắn ra thì thế gian này không có người thứ hai có được loại lực lượng này.

Mà tình huống lúc đó càng trùng hợp, nếu nói đối phương cố ý hãm hại hắn thì sao lại biết được Thanh Phong có được loại Thần khí như Chưởng Thiên Bình này?

Nếu như không có Chưởng Thiên Bình thì lúc ấy Thanh Phong chắc chắn phải chết, càng không có khả năng bộc lộ ra lực lượng Hồng Mông tồn tại.

Tất cả chuyện này xem ra hoàn toàn chính là trùng hợp, hơn nữa còn là thuận lý thành chương, tìm không ra bất kỳ sơ hở và giải thích nào.

Hơn nữa, phối hợp với một chuyện khác oanh động các phe gần như đã phong kín đường lui cuối cùng của Tử Dương Thiên Quân.

Không phải lúc ấy hắn đi truy sát người thừa kế ma công sao?

Nhưng vì sao người thừa kế ma công lại hiện thân ở Huyền Vũ cổ quốc, ngay trước mặt tất cả thiên kiêu, lừa gạt mọi người đến Tuyệt Âm chi địa?

Thần Hoàng Tử bỏ mình, Cố Trường Ca trọng thương!

Chuyện này tạo thành oanh động so với chuyện Thanh Tiểu Y bị bắt đi còn lớn hơn gấp mấy vạn lần, tạo thành ảnh hưởng càng khó có thể tưởng tượng.

Chuyện này làm cho toàn thân Tử Dương Thiên Quân phát lạnh, ánh mắt kém chút tối đen, hàn khí khủng bố từ đuôi xương cụt dâng lên đến đỉnh đầu, gần như khó có thể động đậy.

Sợ hãi, tức giận, bất an... Nhiều nhất vẫn là sợ hãi.

Loại chuyện này, mặc cho hắn giải thích như thế nào thì đều là không thể nào tẩy trắng được, trừ phi hắn có thể tìm được hung thủ chân chính bắt đi Thanh Tiểu Y.

Tìm được một người thần bí giống như hắn, có được lực lượng Hồng Mông.

Nhưng độ khó trong chuyện này còn khó khăn hơn so với rửa sạch hiềm nghi.

Đối phương chính là đang dự định cạo chết hắn.

Hết lần này tới lần khác lại chọn ngay lúc hắn nói đi truy sát người thừa kế ma công thì người thừa kế ma công lại hiện thân, mạnh mẽ tát mặt hắn một cái.

Như vậy, ai cũng sẽ cảm thấy thật ra hắn và người thừa kế ma công đã sớm thương lượng xong.

Tầng tầng tính toán, vòng vòng đan xen, khủng bố đến mức làm cho người ta sợ hãi.

"Thanh Tiểu Y có được Tiên Ma thể, trừ người thừa kế ma công ra thì căn bản sẽ không có người nào bắt nàng... Mà lúc đó ta lại đang truy sát người kia, là có người giả người thừa kế ma công, tất cả mục đích trong chuyện này chính là vì tính toán ta..."

"Đáng hận, tuyệt đối đừng để ta biết ngươi là ai!"

Nghĩ đến những chuyện này, Tử Dương Thiên Quân vô cùng phẫn nộ và không cam lòng.

Hắn nắm chặt nắm đấm, sát ý ngập trời, thật sự muốn đánh bầu trời rách tả tơi, hận không thể đánh cho người tính kế hắn thịt nát xương tan, thiên đao vạn quả.

Nhưng sau đó, hắn đã tỉnh táo lại, hắn không phải người xúc động không có não, biết bây giờ có tức giận cũng chỉ là phí công mà thôi.

Hết chương 809.
Bạn cần đăng nhập để bình luận