Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2675: Ngươi muốn làm gì?

Chương 2675: Ngươi muốn làm gì?

Có điều Cố Trường Ca hoàn toàn không định đích thân ra tay.

“Đúng là cô nương ngốc nghếch, nếu đã khó chịu vậy thì cần gì phải nín nhịn chứ.”

“Ngươi không hề sai, người sai là thế giới này, người sai là mẫu thân của ngươi.” Giọng nói có chút thương tiếc của hắn vang lên bên tai Mộc Yên.

Đám người Vĩnh Hằng thần tộc như gặp phải kẻ thù nhìn chằm chằm hắn, ngược lại là Mộc Yên đang nước mắt giàn dụa thì không được bọn hắn để ý.

Rất rõ ràng, thực lực của Cố Trường Ca không hề đơn giản như trong tưởng tượng của bọn họ.

Chỉ với mỗi một chưởng tiện tay như vừa rồi đã trấn áp thủ đoạn của Vĩnh Hằng thần lô, cũng khiến bọn họ phải cẩn thận đề phòng.

“Cố công tử, chúng ta không có ý làm kẻ địch với ngươi, nhưng mà Vĩnh Hằng thần lô là thần khí không thể thiếu của tộc ta, vì thế chúng ta bằng lòng trả cái giá lớn.”

Mấy tộc nhân có thực lực cường đại nhất trong Vĩnh Hằng thần tộc đều nhìn chằm chằm Cố Trường Ca, bọn họ trầm giọng nói.

Thực lực của bọn họ ở ngoại giới đủ để sánh ngang với Chuẩn Tiên Đế, có người thực lực còn đã gần tiếp cận đến Tiên Đế, bình thường tất cả đều tu hành ở trong chỗ sâu thời không, trên cơ bản đều sẽ không hiện thế.

Lần này là do mấy vị Đạo Cảnh trưởng lão căn dặn đến bên cạnh Ly Dương bảo vệ an toàn cho hắn. Ở trong Bích Du Thiên Cảnh thì tồn tại Đạo Cảnh không thể chen chân vào, có thể nói bọn họ chính là tồn tại vô địch.

Nhưng vừa nãy nhìn thực lực Cố Trường Ca ra tay vẫn khiến cho bọn họ run sợ không thôi, có chút mơ hồ bất an.

Tuy nhiên Cố Trường Ca hoàn toàn không thèm để ý đến bọn họ, hắn chỉ đứng bên cạh Mộc Yên nói chuyện. Lúc này Mộc Yên có loại tâm trạng xót xa, trong đôi mắt tràn ngập nét đau đớn.

Tuổi nhỏ nàng cơ cực, sau khi phụ thân nàng chết thì nàng vẫn luôn đi theo mẫu thân chạy trốn kẻ thù, còn lo lắng mẫu thân vứt bỏ nàng, ghét bỏ nàng không thèm quan tâm.

Cho nên nàng vẫn luôn biểu hiện ra vô cùng nghe lời. Mẫu thân nàng hận phụ thân, vì vậy mà cũng không thích nàng, bởi vì khi nhìn thấy nàng sẽ nhớ đến phụ thân nàng.

Mộc Yên sớm trưởng thành, hiểu chuyện hơn những người đồng trang lứa nhiều, vậy nên nàng biết rất nhiều việc, ví dụ như mẫu thân nàng là thánh nữ của Vĩnh Hằng thần tộc, địa vị cao vô cùng, tiền đồ vô lượng.

Nhưng mà lại vì bị phụ thân nàng lừa mà mang theo Vĩnh Hằng thần lô từ trong tộc bỏ chạy với hắn, trong cuộc tháo chạy đã sinh ra nàng.

Mà chính lúc đó, mẫu thân nàng biết được phụ thân vẫn luôn lừa dối nàng ta, chân tướng tàn khốc chỉ vì lấy được Vĩnh Hằng thần lô.

Kể từ ngày đó, Mộc Yên phát hiện mẫu thân đã thay đổi rồi, ánh mắt khi nhìn nàng không còn sự dịu dàng như trước, mà nhiều lúc đều mang theo lạnh lùng và nét thản nhiên.

Còn nàng chỉ biết phụ thân vì vết thương nặng không lành nên cuối cùng mới chết thảm, chỉ là nàng không biết có phải do độc thủ mẫu thân hạ hay không.

Mộc Yên không muốn suy nghĩ những chuyện này nữa, lúc đó nàng chỉ không muốn bị mẫu thân vứt bỏ mà thôi.

“Ta cố gắng nghe lời mẫu thân, chăm sóc cho đệ đệ, thậm chí là cho hắn cả thiên phú của ta.”

“Ta cho rằng trước khi mẫu thân chết vì bệnh nói bảo ta giữ gìn Vĩnh Hằng thần lô cho tốt là vì áy náy với ta, thế nên giao Vĩnh Hằng thần lô cho ta…”

“Nhưng mà ta vẫn ngốc như thế, tự cho mình là thông minh, thật ra trước ra sao thì đến giờ mẫu thân chưa từng thay đổi.”

Mộc Yên nghẹn giọng nói, biểu cảm của nàng càng trở nên đau đớn hơn, đồng thời ánh mắt cũng trở nên trống rỗng.

“Ta biết lúc đó ngươi rất khó chịu, vậy nên khi khó chịu thì không cần nhẫn nhịn làm gì.”

“Ngươi nhìn những người trước mắt này, có phải đều trở nên đáng ghét khó ưa vô cùng không…”

“Lương thiện là một phẩm chất tốt, có điều lương thiện không nên trở thành lý do để ngươi bị bắt nạt.”

“Bây giờ có ra rồi, ngươi không cần lo lắng hậu quả gì nữa…”

“Con đường phía trước thênh thang, tiên lộ mênh mông, kể từ bây giờ ngươi không cần phải dựa vào người nào để sưởi ấm nữa.” Cố Trường Ca nhẹ giọng an ủi nàng.

Nghe thấy vậy, loại khí tức tĩnh mịch đột nhiên bộc phát từ trên người Mộc Yên.

Đôi mắt vốn rõ ràng trống rỗng của nàng giờ đây dần dần trở nên lạnh lùng, khí tức phong ấn vạn cổ bao phủ chốn thiên địa này.

Tuyệt tình chi đạo.

Đó mới là con đường nàng nên đi.

“Mộc Yên, ngươi muốn làm gì?”

Đám người Ly Dương đều cảm nhận được sự thay đổi trên người Mộc Yên, đám người lập tức biến sắc.

Bọn họ càng kinh ngạc hơn chính là dường như trong thiên địa có một loại lực lượng khủng bố đang áp chế bọn họ, khiến bọn họ không thể động đậy nổi.

Bọn họ chỉ có thể kinh ngạc mà sợ hãi liếc nhìn Mộc Yên đang dần bước đến chỗ bọn họ, ngay cả Vĩnh Hằng thần lô cũng chỉ có thể đứng im ở nơi không xa.

“Cho dù ánh sáng di chuyển, hà quang trăm vạn dặm cũng chẳng thấm vào đâu.”

Trong đó mơ hồ có khí linh muốn khôi phục, nhưng mà giây phút Cố Trường Ca liếc nhìn, Vĩnh Hằng thần lô chấn động dữ dội, trông như muốn vỡ vụn, nhưng ngay lập tức lại trở nên yên tĩnh.

Cảnh tượng này khiến cho Ly Dương ở trong đám người Vĩnh Hằng thần tộc càng thêm kinh ngạc hơn.

Bây giờ Mộc Yên giống như bước ra từ trong băng tuyết, mái tóc trắng như tuyết, ánh mắt vô tình.

Hết chương 2675.
Bạn cần đăng nhập để bình luận