Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 981: Tăng nhân thần bí

Chương 981: Tăng nhân thần bí

Ngay lúc đó, trong một toà thành cổ ở Thượng Giới.

Một nam tử trẻ tuổi cải trang ăn mặc đang ở một chỗ vắng vẻ bên đường, bày hàng vỉa hè.

Phía trên bày biện rất nhiều tàn phiến binh khí loang lổ vết rỉ và bùn đất, còn có rất nhiều Khoáng Thạch kỳ dị nhận không ra, niên đại rất cổ xưa, hình như vừa đào được, còn rất mới mẻ.

Chỉ có điều bày quầy bán hàng, nam tử trẻ tuổi còn thỉnh thoảng nhìn một chút tu sĩ và thiên kiêu đi ngang qua, trong ánh mắt lấp lóe tinh mang.

"Cố Trường Ca?"

"Dư nghiệt của mười ba đạo tặc, đáng tiếc những cái này hiện tại không có bất cứ quan hệ nào với ta."

Nghe tu sĩ gần đó đàm luận, trong lòng nam tử trẻ tuổi tự nói, nghĩ đến cái gì, trong đôi mắt hiện lên hận ý và lửa giận.

Người này, không ai khác chính là Giang Thần.

Nếu không phải Cố Trường Ca ban tặng, hiện tại sao hắn lại phải luân lạc tới tình trạng phải đi đào mộ, đào mộ tìm vật bồi táng theo chủ nhân bán thành tiền kiếm sống như thế này?

Nếu vận khí tốt, có thể gặp được chủ nhân mộ táng vừa chết không lâu, thôn phệ pháp lực lưu lại trong cơ thể hắn.

Nếu vận khí không tốt, gặp phải thi thể được thiên địa linh khí, nhật nguyệt tinh hoa thấm nuôi qua, rất có thể dẫn đến thi biến, có họa sát thân.

Trước mỗi lần hạ mộ, hắn đều phải nơm nớp lo sợ một phen, còn phải đề phòng bị gia tộc của chủ nhân ngôi mộ đó phát hiện

Hắc bào lão giả vì rèn luyện hắn, đã rất lâu chưa từng xuất hiện.

Mà Giang Thần cũng không biết bây giờ hắc bào lão giả đang ở phương nào, chỉ có thể đi tìm kiếm mộ ẩn ở bốn phía sơn mạch, thuận tiện tu hành Công Pháp hắc bào lão giả lưu lại cho hắn.

Khoảng thời gian này, cũng coi là có chút tiểu thành, mở ra Linh Hải.

Giang Thần đã từng dự định dựa vào thủ đoạn của hắn, tiến về các phường thị lớn đổ thạch.

Nhưng vừa nghĩ tới cuối cùng hậu quả là hắn không thể mang được tiền đi, mà ngược lại rất có thể bị lưu lại nơi đó thì cũng dần từ bỏ.

Mà mấy ngày nay, hắn trùng hợp nghe tin tức có một Viễn Cổ Thần Mộ sắp xuất thế, dự định đến đó thử vận khí.

Giang Thần biết Viễn Cổ Thần Mộ ở thế giới này hoàn toàn khác với tu sĩ Hư Thần và Chân Thần cảnh.

Đó chính là Thần vị chủng tộc, số lượng cực kỳ hiếm.

Loại Thần Mộ này, cơ duyên ẩn chứa trong đó thật sự ngoài sức tưởng tượng.

Hắn tin rằng với năng lực của mình và Tạo Hóa Tiên Chu khí linh, hắn có thể thu được ít nhiều lợi ích.

"Thí chủ, tất cả những thứ này ở đâu ra vậy?"

Ngay khi Giang Thần đang sững sờ, một vị tăng nhân đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, tươi cười hỏi.

Nhìn tăng nhân này không trẻ lắm, mặt mũi lấm lem, mặc áo cà sa cũng rất rách rưới, trong tay hắn còn cầm một cái bát có chút sứt mẻ.

Lúc này, hắn đang chỉ vào mấy mảnh binh khí trên sạp hàng hỏi.

Giang Thần không hề nghĩ ngợi, nói ngay: "Tất nhiên là ta nhặt được những thứ này ở khắp nơi."

"Thật sao?" Tăng nhân hỏi lại.

Giang Thần gật đầu: "Tất nhiên rồi."

"Ha ha, nếu đã như vậy, bần tăng thấy ngươi cũng là người có duyên với Phật, không bằng ngươi hãy đi theo bần tăng một chuyến đi." Tăng nhân cười nói.

"Ngươi muốn làm gì?"

Giang Thần ngẩng đầu, cảnh giác nhìn hắn chằm chằm, trong tay áo lặng lẽ cầm một món binh khí.

Những vật này đều do hắn lựa chọn từ các sạp hàng trên phố nên sẽ không có chỗ nào đặc biệt.

Mà tăng nhân trước mặt này rõ ràng đã thấy được cái gì đó, nếu không sẽ không nói với hắn như vậy.

Nghe vậy, ánh mắt của tăng nhân rơi trên mặt Giang Thần, chú ý tới tu vi của hắn, tăng nhân lộ ra vẻ hứng thú nói: "Bản lĩnh của thí chủ thật không tầm thường, đúng lúc ở đây bần tăng đang có chuyện, thí chủ có thể hợp tác với ta."

"Yên tâm đi, đến lúc đó sẽ không thiếu lợi ích cho thí chủ."

Trong lòng Giang Thần có cảm giác nặng nề, hắn chỉ cảm thấy tu vi của tăng nhân trước mặt không thể dò được, hắn ta nói hợp tác, rốt cuộc là hợp tác kiểu gì, làm sao hắn biết được?

"Người xuất gia không nói dối, xin thí chủ cứ yên tâm, cuộc đời bần tăng chưa bao giờ lừa gạt người khác."

Mắt thấy Giang Thần vẫn yên lặng, tăng nhân lại thề hẹn: "Nếu như thí chủ không tin thì bần tăng chỉ có thể nói tiếng xin lỗi."

Đã nói đến như vậy, sao Giang Thần còn chưa hiểu, nếu như hắn từ chối, tăng nhân trước mặt sẽ động thủ.

Hắn không khỏi cười khổ một tiếng: "Ta chỉ là một người bình thường, mua đi bán lại những thứ cũ nát này, đại sư cần gì phải như thế chứ?"

"Không không không, bần tăng có thể nhìn ra được thí chủ không phải là người bình thường, tuy tu vi không cao nhưng lại có thể tiến vào trong hầm mộ có âm khí đáng sợ như vậy, tìm được những mảnh binh khí này, bản lĩnh này, người thường sao có thể so sánh được?"

Tăng nhân cũng không hề quan tâm đến việc Giang Thần chế giễu mình, hắn vẫn cười nói ha hả, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, chỉ ra chỗ Giang Thần bất phàm.

Nghe vậy, trong lòng Giang Thần chùng xuống, nhưng sắc mặt hắn vẫn rất bình tĩnh như cũ.

Lúc xuống mộ, đúng là hắn đã gặp rất nhiều rắc rối.

Trong đó rất nguy hiểm, những tu sĩ bình thường cũng phải biến sắc, luôn có nguy cơ đổ máu.

Ở trong hầm mộ, mặc dù hắn lấy được không ít đồ tốt nhưng suýt chút nữa cũng đã mất mạng.

May mắn là bên cạnh hắn còn có Tạo Hóa Tiên Chu khí linh giúp đỡ, nếu không thì hắn khó mà chạy thoát được.

Hơn nữa vị tăng nhân trước mặt thật sự không đơn giản, bởi vì hắn chỉ nhìn thoáng qua thôi đã có thể nhận ra những thứ này rồi.

Sau đó, Giang Thần không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể cùng tăng nhân rời khỏi nơi đây, ngay cả hàng vỉa hè cũng không cần, dù sao thì chúng cũng không phải là vật quý giá gì.

Mà tăng nhân dẫn hắn rẽ bảy tám lần mới đến trước một phủ đệ vô cùng to lớn và tráng lệ, những tu sĩ làm nhiệm vụ canh giữ ở cửa ra vào đều có tu vi rất mạnh, cả người bao phủ thần huy, huyết sắc kinh người.

Sau khi đến nơi này, thái độ của tăng nhân đã thận trọng hơn rất nhiều, hắn cũng không dám tùy ý như trước.

Hết chương 981.
Bạn cần đăng nhập để bình luận