Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1821: Nhi tử của Địa Ngục chi chủ

Chương 1821: Nhi tử của Địa Ngục chi chủ

"Keng..."

Đúng lúc này, có tiếng chuông hùng vĩ vang lên tại chỗ sâu trong cung điện của Địa Ngục.

Một cái chuông thanh đồng rất dài hiện lên, tiếng chuông ngân vang truyền xa mấy trăm vạn dặm.

Toàn bộ thế giới lập tức nổi sát khí cuồn cuộn, sau đó kiếm khí tung hoành, hàng tỷ vạn đạo kiếm quang phô thiên cái địa bổ tới hướng này.

"Phụt!"

Một phương bất hủ đại giáo có tên là Tử Tiêu Cốc nằm xuống tại đây.

Mấy người lơ lửng trên bầu trời trong chiến trường hóa thành bột phấn ngay tức khắc, tất cả cao thủ ở đó còn chưa kịp hét thảm tiếng nào thì đã nổ tung thành sương máu ngập trời.

Xoẹt!

Kiếm khí quét ngang mà đến, phá hủy tất thảy mọi thứ, quang mang đủ màu sắc hoành không tập kích xuống dưới.

Cách đó một khoảng vô cùng vô tận mà đã khiến cơ thể người đau nhức, hồn quang cũng chập chờn tựa như sắp tắt lụi ngay tại đây.

"Nguy rồi..."

Sắc mặt Kẻ thành đạo của Tử Tiêu Cốc biến đổi dữ dội, vừa định ra tay ngăn cản thì bỗng nhiên cảm thấy có một cỗ thần niệm đáng sợ phong tỏa hắn lại.

Dường như quy tắc trật tự chung quanh đang hóa thành thần liên đan chéo lao tới, biến thành một tấm lưới lớn vô hình phong tỏa chặt chẽ bát phương chung quanh hắn.

"Còn vọng tưởng ra tay ư? Tự tìm cái chết?"

Có Kẻ thành đạo của Địa Ngục nhìn chằm chằm vào hắn, thân ảnh lóe lên, đột nhiên vượt qua khoảng cách vô tận xuất hiện trước mặt Kẻ thành đạo của Tử Tiêu Cốc.

Hai người nhanh chóng giao chiến với nhau, lăng lệ kinh người, trong lòng bàn tay đang giơ lên của bọn hắn có quy tắc mênh mông cuộn trào, đủ để nghiền bất cứ sinh linh nào thành thịt vụn, khiến hắn hình thần câu diệt.

Nhưng giờ đây lại có huyết quang mịt mờ bao phủ thế giới này.

Tam điện chủ lạnh lùng khống chế Chưởng Trung Chân Giới, bắt đầu chuyên tâm đối phó với tất cả mọi người.

Những đạo kiếm mang kinh khủng buông xuống từ thiên ngoại, trực tiếp làm rất nhiều tu sĩ nổ tung thành tro tàn.

Soạt!

Nơi xa có đao mang kinh thế bổ tới, vài Kẻ thành đạo của Địa Ngục cũng gia nhập vào cuộc chiến, đao quang như một vùng trời rơi ập xuống quét sạch bên dưới.

Vô số vạn năm tới nay, chưa từng có ai xông tới được chỗ sâu nhất của Địa Ngục để dồn ép Địa Ngục đến nước này như vậy.

Ngày hôm nay tất cả mọi người đã được chứng kiến sự kinh khủng của Địa Ngục.

Chiếc chuông thanh đồng vừa thức tỉnh kia chính là một món Tàn Tiên Khí, có một Thần Linh vô địch đang ngủ say ở bên trong, khí tức cái thế tỏa ra, chỉ uy áp thôi cũng đủ nghiền nát tất thảy.

Thảm kịch diễn ra ở khắp mọi nơi, tuy rằng Địa Ngục đã không còn huy hoàng nhưng cũng rất kinh thế.

Nơi nào cũng tràn ngập nguy cơ chết chóc, bất kể là ai đánh vào thì đều phải trả giá bằng máu thịt.

Hơn nữa chủ yếu là đến tận bây giờ vị Địa Ngục chi chủ kia vẫn còn chưa hiện thân.

Hắn mới chỉ đưa Chưởng Trung Chân Giới cho Tam điện chủ chưởng khống, nhờ đó khống chế dung hợp thế giới này để tiêu diệt chôn vùi tất cả mọi người.

Lúc này đây, ngay cả Kẻ thành đạo cũng không thể chạy ra khỏi thế giới này.

Chưởng Trung Chân Giới chính là Thần quốc của một Thần Linh cổ lão chân chính.

Một khi tiến vào thế giới này bọn hắn sẽ bị Thần Linh đó khống chế sinh tử vĩnh viễn, dù là ai thì cũng không thể tránh khỏi.

Phải biết hiện tại Chưởng Trung Chân Giới còn chưa dung hợp hoàn toàn với thế giới này, vậy mà tất cả Kẻ thành đạo đã cảm thấy mệt mỏi rã rời, khó mà khôi phục được trạng thái đỉnh phong của trước đây.

Ầm!

Trận đại chiến cuối cùng này vẫn khó mà tránh khỏi.

Tất cả mọi người của Địa Ngục có lực lượng thiên địa của thế giới này giúp sức nên đã giết đỏ cả mắt, không màng sống chết đánh thẳng về phía kẻ địch.

Chẳng mấy chốc sau, Cố Trường Ca đã chú ý tới thân ảnh của Tam điện chủ vẫn luôn sử dụng Chưởng Trung Chân Giới đã biến mất không còn tăm hơi.

"Đi đâu thế nhỉ?"

Hắn có hơi kinh ngạc cất bước đi tới, hư không quanh thân mờ ảo, trong nháy mắt đã bám theo.

Quy tắc thiên địa của thế giới này chưa cường đại đến mức có thể ảnh hưởng đến hắn.

Cho dù Địa Ngục chi chủ có đích thân khống chế Thần quốc thì kết quả vẫn sẽ như vậy.

Ngược lại Cố Trường Ca vẫn còn thủ đoạn ảnh hưởng đến hoàn cảnh thiên địa ở xung quanh, ngay cả Kẻ thành đạo cũng không phát hiện được tung tích của hắn.

Tại chỗ sâu nhất trong Địa Ngục, cảnh tượng khô cạn ở đây khiến người ta sợ hãi.

Sương mù hắc ám chậm rãi lưu động giữa thiên địa, tĩnh mịch và lạnh lẽo là chủ đề trường tồn ở đây.

Thậm chí nơi này cũng không có bất cứ tiếng động nào, tựa như một mảnh đất chết vĩnh hằng vậy.

Tam điện chủ một đường xuyên qua vô số cấm chế trận văn. Đến được nơi này, hắn quỳ rạp xuống trước một tòa cung điện.

Sắc mặt của hắn hơi nhợt nhạt. Đối với hắn mà nói, khống chế Chưởng Trung Chân Giới vẫn quá tốn sức, cần phải hao tổn rất nhiều tinh thần và pháp lực.

Mặc dù chưa đến mức đèn cạn dầu nhưng hiển nhiên hắn đã không chống đỡ được bao lâu nữa.

"Sao rồi?"

Trong cung điện còn có một người khác, đó chính là một nam tử trẻ tuổi nhìn khá tuấn mỹ.

Toàn thân hắn mặc hắc y, chỗ mi tâm có một con mắt dọc màu tím đang nhắm chặt.

Hắn nhìn về phía Tam điện chủ vừa chạy tới, không kìm được mở miệng hỏi, trong từng câu chữ lộ ra vẻ bức thiết.

Nếu những người khác của Địa Ngục ở đây thì sẽ phát hiện người này chính là Điện chủ của Nhất điện đã biến mất không còn tung tích từ khi đại chiến vừa mới bắt đầu.

Tất cả cao tầng cũng đều biết hắn chính là đệ tử duy nhất của Địa Ngục chi chủ.

Nhưng Tam điện chủ lại hiểu rõ hơn một chút, hắn biết người trước mắt này không đơn giản chỉ là đệ tử duy nhất của Địa Ngục chi chủ, mà còn là thân nhi tử của Địa Ngục chi chủ.

Có nhiều lúc hắn tới đây để bái kiến Địa Ngục chi chủ, thật ra người hắn gặp luôn là nam tử hắc y trước mắt này.

Ngay cả Chưởng Trung Chân Giới trong tay cũng là do nam tử hắc y cho hắn.

Điều này khiến Tam điện chủ thầm nghĩ trong lòng, chỉ e Địa Ngục chi chủ đã xảy ra chuyện bất trắc nào đó, có lẽ đã tọa hóa rồi.

Hết chương 1821.
Bạn cần đăng nhập để bình luận