Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2816. Không sai, chỉ có ngươi thôi

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Nghe thấy vậy, dường như Sở Tiêu có chút bất mãn nở nụ cười, nói: “Xem ra cô nương nổi danh nhất Lâm Thủy Hiên không có ở chỗ này, mà là ở bên kia nhỉ.”
Hắn cảm thấy tiếng đàn này không phải tiếng đàn mà người bình thường có thể tấu ra, ít nhất cũng phải thuộc cấp bậc cầm đạo đại sư.
Tuy nhiên nếu như đệ tử của các thế lực chí cường như Tử Tiêu Sơn, Lăng Thần Quật đều ở đó, vậy hắn cũng sẽ không đi qua góp vui.
Nữ tử trung niên cười gượng một tiếng, sau đó giải thích: “Tiếng đàn này nghe qua dường như không giống với cô nương của Lâm Thủy Hiên chúng ta gảy được, có lẽ là người khác đàn.”
Nàng ở Lâm Thủy Hiên đã từ rất lâu, đối với mỗi cô nương có tài nghệ gì thì đều biết rõ ràng.
Sở Tiêu ồ một tiếng, đối với việc này vẫn là dáng vẻ không quá hài lòng cho lắm.
Hắn lại đảo qua những thanh quan nhân đứng trước mặt, sau đó khẽ gật đầu.
So với những nữ tử trước kia, những thanh quan nhân này tuy rằng đeo mạng che mặt, không hề để lộ ra chân dung, song cũng khó nén cái loại tư sắc khuynh quốc và đường nét mảnh khảnh này, so với thánh nữ của rất nhiều thế lực thì đều xinh đẹp động lòng người hơn.
“Xem ra công tử rất thích âm luật, Lâm Thủy Hiên chúng ta có một vị cô nương vừa tới vô cùng tinh thông đạo này.”
“Không bằng để Y Y cô nương đàn tấu một khúc, ngài nghe thử xem được hay không?”
Thấy cảnh tượng đó, nữ tử trung niên lần thứ hai cười nói, sau đó chỉ vào trong đám thanh quan nhân ở hàng cuối cùng, đồng thời cũng là nữ tử cúi đầu thấp nhất.
Nữ tử đó ôm cây đàn cổ, đeo mạng che mặt, hơi khẽ cúi đầu, mái tóc đen tự nhiên rũ xuống, che đi cần cổ trắng như tuyết, sợi tóc dài cho đến bên hông.
Sở Tiêu nghe vậy khẽ đảo mắt qua, sau đó ồ một tiếng, trên gương mặt lộ ra vẻ mặt vui mừng rất bất ngờ.
“Mảnh khảnh như không xương, thân thể nhẹ nhàng, như trắng da tuyết, tựa như mang hàn sương...”
“Không ngờ rằng ở Lâm Thủy Hiên còn có tuyệt sắc cỡ này.”
“Ngươi ngẩng đầu lên đi.”
Giọng điệu của hắn trở nên rất có hứng thú, giống như đang đánh giá một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nào đó được điêu khắc ra.
Sở Tiêu ở phương diện tuyển chọn nữ nhân rất có mắt nhìn người, nữ tử áo trắng trước mắt này tuy rằng cúi đầu nhưng da thịt lẫn dáng người lộ ra vậy mà đã vượt xa rất nhiều tiên tử, thánh nữ khác.
“Mắt nhìn người của công tử đúng là rất tinh tường, tuy rằng Y Y mới được đưa tới không quá mấy ngày, song cầm kỹ để lộ ra cũng đã vượt xa rất nhiều cô nương, là báu vật hiếm thấy trên thế gian, khách nhân nghe qua đều tấm tức khen ngợi.” Nữ tử trung niên mang theo nụ cười tươi rói nói.
Mà nghe thấy lời nói của Sở Tiêu, nữ tử tên là Y Y kia tựa hồ cũng có chút kinh ngạc, sau đó hơi do dự pha lẫn sự sợ hãi yếu ớt ngẩng đầu lên.
Nàng không hề chạm mắt với bất cứ kẻ nào, đôi mắt nàng vẫn cụp xuống như trước, lông mi thật dài run rẩy, biểu hiện sự khẩn trương và không bình tĩnh trong nội tâm.
“Không sai, chỉ có ngươi thôi.”
Sở Tiêu hài lòng gật đầu, sau đó trực tiếp nói.
Nữ tử trung niên nghe vậy cũng mỉm cười thích thú, vị nữ tử trước mắt tên Y Y kia không giống với mấy vị thanh quan nhân khác, mà vào mấy ngày trước nàng bị người ta bán tới, trông dáng vẻ đúng là rất xinh đẹp.
Cho dù nữ tử trung niên ở Lâm Thủy Hiên nhiều năm thì cũng chưa từng thấy qua nữ tử nào thanh lệ như vậy. Có điều nữ tử này tuy rằng tính tình nhìn như yếu ớt, nhưng thủ đoạn lại rất cứng rắn.
Ngày vừa bị người ta bán tới đây nàng liền tự rạch rách gương mặt của mình, nói hết nước hết cái cũng không nguyện ý chữa lại. Ở loại địa phương phong nguyệt như Lâm Thủy Hiên này, nào có người nào có thể bảo đảm được sự trong sạch chứ.
Cho dù là những nữ đệ tử từ Thiên Hương đạo tràng tới hồng trần luyện tâm, đến cuối cùng cũng sẽ trầm lưu sa đọa.
Nữ tử trung niên đối với thủ đoạn lúc ấy của nữ tử tên là Y Y này quả thật thấy cực kỳ bất mãn, bởi vì nàng đã mua Y Y với giá rất lớn, hơn nữa còn mong nữ tử này kiếm lại tiền cho mình.
Cũng may cầm kỹ của người tên Y Y này không tầm thường, làm thanh quan nhân không lộ chân dung, chỉ dựa vào tiếng đàn thôi đã có thể hấp dẫn không ít khách nhân.
Đối với việc này, nữ tử trung niên lựa chọn không quản nhiều.
Nàng không biết tại sao nữ tử kia lại bị người ta bán vào loại địa phương như thế, nhưng nếu sau khi tới Lâm Thủy Hiên, thì sớm muộn gì cũng phải thản nhiên tiếp nhận loại vận mệnh này.
Ngay từ đầu kháng cự thì có ích lợi gì, trầm luân sa đọa đó là chuyện không ai tránh được.
Nữ tử trung niên dẫn những thanh quan nhân còn lại lui ra, nhã gian lập tức trở nên an tĩnh lại.
Nữ tử tên Y Y vẫn cúi đầu như trước, nàng ôm cổ cầm đi đến bên kia bình phong, sau đó khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu điều chỉnh dây đàn.
Tuy rằng Sở Tiêu không nhìn thấy chân dung của Y Y, nhưng chỉ dựa vào mặt mày như họa lộ ra, cũng có thể đoán ra dung nhan dưới tấm màn che chắc chắn khuynh quốc tuyệt luân cỡ nào.
Tâm trạng của hắn rất tốt, nghĩ rằng hôm nay nên có một đêm tuyệt vời tốt đẹp. Rất nhanh, tiếng đàn du dương truyền ra, sau đó lượn lờ không dứt.
Hết chương 2816.
Bạn cần đăng nhập để bình luận