Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 613: Hiềm nghi lớn nhất

Chương 613: Hiềm nghi lớn nhất

"Tham kiến chủ nhân!"

"Tham kiến chủ nhân!"

Trông thấy Cố Trường Ca hiện thân, ba Đại Thánh liền dừng chiến đấu, nhao nhao hạ xuống đứng sau lưng, cung kính nói với hắn.

Bọn hắn đều là khôi lỗi của Luân Hồi Cổ Thiên Tôn lưu lại cho Diệp Lăng.

Chỉ là bây giờ bị Cố Trường Ca luyện chế trở thành khôi lỗi ma công của hắn.

Cố Trường Ca hơi khép mắt, cũng không mở miệng.

Thiên phú của Kỳ Lân đúng là có chỗ độc đáo, tìm lành tránh dữ, dự báo tương lai.

Nhưng mà thực lực của Kỳ Lân Tử còn chưa đạt đến mức có thể dự báo tương lai.

Bằng không cũng không có khả năng bị Cố Trường Ca giết chết dễ như vậy được.

"Đi thôi."

Sau đó, Cố Trường Ca cảm nhận được Đại Đạo Bảo Bình tiêu hóa xong tất cả, lúc này mới mở mắt, trong con ngươi là một mảnh sâu thẳm.

Tác dụng của tìm lành tránh dữ đối với hắn không lớn.

Thứ mà hắn xem trọng chính là dự báo tương lai.

Dù sao hắn đối với Thời Gian nhất đạo cũng có chỗ nghiên cứu, Liên Hồi chi lực và Thời Gian nhất đạo cũng có chỗ nghiên cứu tu luyện, Luân Hồi chi lực liền dính đến năm tháng, thời gian.

Năng lực dự báo tương lai, với hắn mà nói, càng là như hổ mọc thêm cánh.

Chỉ bất quá lấy thực lực bây giờ của hắn, còn không đạt được.

Cố Trường Ca đoán chừng phải đột phá đến cấp độ Đại Thánh mới được.

Sau đó, hắn tiến hành đi tìm kiếm mục tiêu thứ hai trong danh sách đang ở bên trong Tuyệt Âm.

Một vị Vương Giả phong tồn đến nay của Vô Tận Hỏa quốc.

Viêm Oánh, tu vi Chuẩn Thánh trung kỳ, thiên phú chính là phệ hỏa.

Cố Trường Ca chủ yếu muốn biết xem thiên phú phệ hỏa của hắn có chỗ nào khác với cấm kỵ ma công.

Chớp mắt đã qua mấy ngày.

Bên trong Tuyệt Âm chiến trường lớn như vậy, một mảnh bình yên cũng không xảy ra chuyện gì lớn.

Mà mấy ngày nay lại có người từ mấy chỗ khác, phát hiện ra Tuyệt Âm chiến trường, nên có không ít tuổi trẻ chí tôn ở ngoại giới chạy đến đây.

Những thiên kiêu trẻ tuổi khác ở các địa phương rất xa đều nhao nhao chạy tới đây, ngay cả Nguyệt Minh Không cũng chạy đến.

Chỉ là khi nàng đến Tuyệt Âm chiến trường, đã hoàn toàn không còn bóng dáng của Cố Trường Ca.

Trong thời gian này, toàn bộ Nam Thịnh Thiên càng trở nên náo nhiệt.

Ngoại giới.

Bên trong một tòa lầu các, sắc mặt của một đám sinh linh hoảng sợ, thần hồn run rẩy, nằm quỳ trên mặt đất, phía sau lưng đều ướt nhẹp, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.

"Hồn đăng của thiếu chủ bị dập tắt."

"Tất cả chúng ta đều tiêu rồi!"

Ở trước mặt bọn hắn là một vị lão giả Thanh Địch có thần sắc âm trầm khó coi, phẫn nộ tới cực điểm.

Thậm chí có sợ hãi, bất an, hoảng sợ.

Hắn là người hộ đạo của Kỳ Lân Tử.

Chỉ là chưa tiến vào Tuyệt Âm chiến trường, bởi vì thư viện Chân Tiên có nội quy, điểm thu hoạch nhất định phải dựa vào thực lực.

Cho nên mới lựa chọn chờ ở bên ngoài.

Thế nhưng không thấy Kỳ Lân Tử đi ra, mà là nghe được tin tức Kỳ Lân Tử đã chết.

Việc này tựa như sấm sét ngang trời, trực tiếp nổ tung trên đỉnh đầu hắn, để cho hắn kinh hãi, ngơ ngác nửa ngày.

Kỳ Lân Tử có được đủ loại thủ đoạn bảo mệnh, tại sao lại chết ở bên trong Tuyệt Âm chiến trường?

"Xảy ra chuyện lớn!"

"Mặc kệ nguyên nhân ra sao, ta đều khó tránh tội, các ngươi cũng thế.”

"Lúc này hi vọng thiếu chủ là gặp phải nguy hiểm ở Tuyệt Âm chiến trường mà không phải người ám hại.”

Khuôn mặt của lão giả Thanh Địch tái mét, khí tức đáng sợ muốn lật tung nơi đây.

Rất nhanh, hắn không để ý đến quy định của thư viện Chân Tiên, mạnh mẽ xông tới Tuyệt Âm chiến trường.

Tin tức về việc Kỳ Lân Tử bỏ mình cũng khó giấu giếm, tựa như sóng to gió lớn, oanh động khắp Tuyệt Âm chiến trường, thậm chí cả Nam Thịnh Thiên.

Nghe được tin tức này.

Vô số tu sĩ trở nên khiếp sợ kinh ngạc, lạnh toát từ đầu đến chân, thần hồn muốn vỡ nát.

Kỳ Lân Tử, đó là một quái thai cổ đại tiếng tăm lừng lẫy, rất nhiều người đều cho rằng hắn mới là người có tư cách cạnh tranh với Cố Trường Ca.

Nhưng bây giờ hắn lại bỏ mình ở bên trong Tuyệt Âm chiến trường.

Việc này tạo thành oanh động, thật là đáng sợ!

Nhất thời vô số suy đoán nổi lên ở khắp nơi.

Rất nhiều thiên kiêu trẻ tuổi tiến vào Tuyệt Âm chiến trường càng bất an hoảng sợ.

"Kẻ giết người, Doanh hoàng tử!"

Mà rất nhanh người hộ đạo của Kỳ Lân chạy tới khu vực trước khi xảy ra đại chiến.

Hắn cảm nhận được ba động bí pháp mà lúc trước Kỳ Lân Tử lưu lại ở đây.

Đây là bí pháp mà chỉ có Kỳ Lân nhất tộc mới có thể cảm nhận được.

Ngoại trừ hắn ra thì những người còn lại không cảm giác được.

Cho nên trong nháy mắt sắc mặt của lão giả Thanh Địch lập tức trở nên tái nhợt, ánh mắt phẫn nộ đỏ lên.

"Thiên Hoàng sơn, dám giết thiếu chủ nhà ta, thù này không đội trời chung!"

Hắn phẫn nộ gào thét, ba động đáng sợ oanh động khắp nơi, cho dù mấy lão ngoan đồng đi theo cũng lựa chọn trầm mặc.

Nếu như không phải Doanh hoàng tử gây nên.

Vì sao Kỳ Lân Tử sẽ lưu lại tin tức cuối cùng như thế.

Liên quan tới bí thuật của Kỳ Lân nhất tộc mà bọn hắn chưa từng hiểu rõ, nhưng đều hiểu rõ nếu như không có chứng cứ thì người hộ đạo cũng sẽ không nói như thế.

Dù sao bọn hắn không có khả năng ngu xuẩn, đắc tội với Thiên Hoàng sơn.

Coi như Kỳ Lân nhất tộc mạnh đến đâu thì ở trước mặt Thiên Hoàng Sơn cũng yếu kém mấy phần.

Sau đó không ít cường giả xuất thủ dò xét khí tức ở nơi này.

Nhưng phát hiện đối phương rất cẩn thận tiêu hủy toàn bộ khí tức ở đây, không dò xét được gì cả.

Nhưng tựa hồ không ngờ rằng trước khi chết, Kỳ Lân Tử lại để lại một câu nói như thế.

Mà rất nhanh, chuyện này lập tức oanh động toàn bộ Tuyệt Âm chiến trường, khiến cho mọi người kinh hãi, kinh ngạc, bất an.

Doanh hoàng tử là người có hiềm nghi lớn nhất.

Khả năng rất cao là hắn ra tay giết chết Kỳ Lân Tử!

Dựa vào đủ loại dấu hiệu, khả năng hắn giết Kỳ Lân Tử là rất lớn.

Nhưng mà rất nhiều người nghĩ đến việc lần trước Doanh hoàng tử sỉ nhục truyền nhân của Nhân Tổ điện, chẳng nhẽ lúc ấy hắn thật sự yếu kém?

Kỳ thật chỉ là làm cho đám người buông lỏng cảnh giác để ra tay trong bóng tối.

Hết chương 613.
Bạn cần đăng nhập để bình luận