Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3526. Nguyệt Minh Không đột phá



Chương 3526. Nguyệt Minh Không đột phá




Ngày thành lập của Tiên Đạo Minh sắp đến, rất nhiều văn minh đạo thống, chân giới tộc đàn trong Thương Mang đều tập trung ánh mắt vào đó, mật thiết chú ý việc này. Có thể nói nó sẽ ảnh hưởng đến cục diện tiếp theo trong toàn bộ Thương Mang.
Không cần phải nói, một khi Tiên Đạo Minh được thành lập, Thương Mang từ tình huống vạc ba chân tạo thành thế vạc bốn chân.
Rất nhiều tộc đàn văn minh xen lẫn sẽ nhận được cơ hội thở dốc.
Từng đạo thần hồng xuyên qua vũ trụ, chiến thuyền cổ ù ù nghiền ép đường hầm thời không, rất nhiều đạo thống văn minh đã điều động cường giả mang theo lễ vật đến tham gia nghi thức từ lâu. Phiêu Miểu Thánh Vực vô cùng náo nhiệt, giăng đèn kết hoa, tất cả người tu hành và sinh linh đều thảo luận việc này.
Nhiều người cảm thấy sau khi Tiên Đạo Minh thành lập, Phiêu Miểu Thánh Vực sẽ trở thành thánh địa mới, có thể so sánh với tổng bộ Phạt Thiên Minh và khu vực trung tâm Chính Nhất Minh.
Điều này làm cho các tộc đàn và thế lực sống ở Phiêu Miểu Thánh Vực cảm nhận được một loại sức mạnh và vinh quang.
Động tĩnh của Chính Nhất Minh cũng dẫn động tinh thần của vô số tộc đàn. Khi nhìn thấy có rất nhiều cao tầng bên trong Chính Nhất Minh khởi hành, khống chế cổ thuyền phá vực, mở ra thông đạo thời không mà đi, gần như tất cả đều thở phào một hơi.
Nhưng bên phía Phạt Thiên Minh lại rất chậm chạp không có động tĩnh, khiến ai nấy đều căng thẳng. Ai biết được trong thời điểm then chốt, liệu Phạt Thiên Minh có đột nhiên điều động đại quân giáng xuống, vừa lúc một mẻ hốt gọn cao tầng Tiên Đạo Minh và Chính Nhất Minh hay không.
Đạo Xương chân giới, bên bờ thần quốc, Vận Mệnh thần điện tọa lạc ở phía Đông một tinh hải mênh mông. Khắp bầu trời rải rác những vì sao, vừa xinh đẹp vừa vắng vẻ.
Ở địa giới này trôi nổi rất nhiều hòn đảo lớn, chung quanh đều là sương mù mịt mờ, rất mơ hồ, năm năm tháng tháng đều là một loại màu sắc lạnh lẽo, không có ánh sáng chiếu rọi.
Trung tâm dải đất có một cung điện có tên Tế Tự thần điện tọa lạc, rộng lớn mà trang nghiêm, mang theo khí tức cổ lão.
Mặc dù cung điện nối dài không ngừng, san sát nhau nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng của bất kỳ sinh linh nào, yên tĩnh đến mức có thể nghe được gió lạnh thổi qua, phát ra tiếng vọng bên trong cung điện trống trải.
Nếu ở địa giới khác, nơi này càng giống như Quảng Hàn tiên cung trong truyền thuyết, cả ngày lạnh lẽo, không thấy ánh nắng, khiến cho người ta hoài nghi không biết nơi này có sinh cơ tồn tại hay không.
“Nương nương, mấy ngày nay thần quốc có vẻ náo nhiệt hơn so với trước đây.”
“Ta thấy rất nhiều gia tộc tông môn dẫn theo tộc nhân chạy đến chúc mừng.” Trong Tế Tự thần điện, một thiếu nữ mặc trang phục vu nữ màu đỏ, mái tóc dài đen óng được cột bằng một sợi dây màu đỏ, đi guốc gỗ, cầm thanh đăng vừa đốt lại những ánh nến chung quanh đã bị dập tắt, vừa nhìn đến tinh hải xa xôi, nhỏ giọng nói.
Đây chính là Điện chủ đời tiếp theo của Vận Mệnh thần điện, Vu Thất.
Bên cạnh nàng, trên một chiếc bồ đoàn sạch sẽ, một nữ tử tuyệt mỹ động lòng người mặc trường bào chủ tế màu xanh nhạt đang ngồi xếp bằng bên trên.
Mái tóc xanh của nàng như suối, biểu hiện bình thản không gợn sóng, lộ ra khí tức không dính khói lửa trần gian, giống như tiên tử Quảng Hàn Cung của cửu thiên chi thượng.
Đương nhiên nàng cũng là chủ nhân nơi này, là Đại tế tư Tiêu Nhược Âm của Vận Mệnh thần quốc, được người ta tôn xưng là Nhược Âm Nương Nương.
“Bởi vì đế hậu xuất quan, chư thế Đạo Xương chân giới đến chúc mừng.”
Giọng điệu của Tiêu Nhược Âm rất lạnh.
“Là vị đế hậu kia sao?”
Vu Thất mở to mắt, có chút giật mình và chấn động.
Nàng đến Vận Mệnh thần điện cũng đã một khoảng thời gian dài, nghe nhiều nhất chính là lời đồn về thần quốc chi chủ Cố Trường Ca. Ngoài ra chính là vị đế hậu từ nhỏ đã có hôn ước với Cố Trường Ca, một đường làm bạn, sinh tử không bỏ Nguyệt Minh Không.
Lời đồn có liên quan đến vị đế hậu đó cũng rất truyền kỳ. Nàng là người duy nhất trong toàn bộ Đạo Xương chân giới có thể gánh được danh xưng nữ đế.
Khi còn trẻ, nàng đã thống ngự vạn quân, chấp chưởng tiên triều. Trong thế hệ trẻ tuổi của thần quốc, ngoại trừ Cố Trường Ca, gần như không ai đè ép được nàng.
Nhưng Vu Thất chưa từng nhìn thấy diện mạo của đế hậu. Nghe nói nàng vẫn luôn bế quan, tu hành công pháp huyền ảo cao thâm.
Cho dù lần trước Cố Trường Ca quay về Đạo Xương chân giới, nàng cũng chưa từng xuất hiện.
“Ngoại trừ nàng, toàn bộ Đạo Xương chân giới, không ai gánh được cái danh đế hậu đâu.”
Giọng nói của Tiêu Nhược Âm vẫn lạnh lẽo như cũ, không nghe ra bất kỳ tâm trạng chập chờn nào.
Ánh mắt Vu Thất lộ ra sự hiếu kỳ, nhịn không được nhỏ giọng nói: “Cũng không biết đế hậu xuất quan, bệ hạ có trở lại Đạo Xương chân giới hay không…”
Lời này khiến cho đầu ngón tay của Tiêu Nhược Âm khẽ run lên. Mặc dù khôi phục rất nhanh nhưng vẫn bị Vu Thất nhìn thấy. Nàng lập tức có chút ảo não và hối hận, rất muốn cho mình một bạt tai. Tại sao lại đi đề cập đến một chủ đề không nên đề cập đến chứ? Lần trước, khi bệ hạ trở lại Đạo Xương chân giới, ngay cả hỏi cũng không hỏi đến chuyện của Vận Mệnh thần điện chứ đừng nói chi đến việc đích thân đến.
Mặc dù nhìn bề ngoài Tiêu Nhược Âm không hề để ý đến nhưng Vu Thất biết trong lòng nàng nhất định sẽ rất thất vọng.
Bất kể nói như thế nào, mặc kệ nàng lạnh lùng ra sao, không thèm hỏi đến thế sự như thế nào, chung quy nàng vẫn là một nữ nhân.
Cố Trường Ca lại là nam nhân duy nhất trong cuộc đời nàng.
Nhưng hắn lại không quan tâm nàng, nàng giống như bị đày vào lãnh cung, đổi lại là ai cũng không chịu được. Hết chương 3526.



Bạn cần đăng nhập để bình luận