Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1118: Xuống dưới đó mà gặp

Chương 1118: Xuống dưới đó mà gặp

“Không cần khách khí, chỉ là chuyện một câu nói mà thôi.”

Cố Trường Ca vừa nói vừa xua tay, đồng thời liếc nhìn Quân Phàm một cái, thấy vẻ mặt hắn trắng bệch đờ ra, không dám tin, nụ cười có vài phần ẩn ý.

“Ấu Vi, không ngờ ngay cả ngươi cũng phản bội ta.”

Khuôn mặt của Quân Phàm đau buồn, nhìn chằm chằm Tống Ấu Vi, không ngờ cho tới cuối cùng, nàng ấy cũng khuất phục cường quyền.

Lúc này, hắn chỉ cảm thấy bản thân rất đau lòng, giống như bị dao sắc cứa vào.

Nhưng Tống Ấu Vi không nhìn hắn, như thể không nghe thấy lời của hắn.

“Có chuyện gì, quay về hoàng đô rồi nói sau.”

Cố Trường Ca nhìn ánh mắt muốn nói lại thôi của Quân Dao, vẻ mặt không đổi nói, con ngươi của Quân Dao ảm đạm đi, cúi đầu xuống.

Nàng có chút khó có thể chấp nhận, Cố Trường Ca hiện giờ, rõ ràng không giống với ngày trước khi còn ở hoàng đô, khiến nàng cảm thấy rất lạ lẫm và sợ hãi.

Rõ ràng lúc đó hắn ôn nhuận như ngọc, đối xử với mọi người ôn hòa, tuấn tú nho nhã.

Chênh lệch quá lớn kia khiến nàng ngỡ ngàng, càng thêm kinh sợ bất an.

Bên trong hoàng đô của Yêu giới, Hi Dao nữ hoàng đang xử lý quốc sự, không ngờ sẽ thấy Cố Trường Ca mang theo một người mà nàng không ngờ tới.

“Mẫu thân.”

Nàng có chút khó tin, đã sáu ngàn năm không nhìn thấy U Nguyệt Yêu Đế.

“Hi Dao, mấy năm nay ngươi chịu khổ rồi, mẫu thân có lỗi với ngươi.”

Giọng nói của U Nguyệt Yêu Đế cũng có chút chua xót, cảm thấy Hi Dao hiện giờ khác xa một trời một vực so với sáu ngàn năm trước.

Khi đó nàng đơn thuần, tuy có hơi xảo quyệt, nhưng cũng không giống hiện giờ nói năng thận trọng, lãnh đạm uy nghiêm, trang nghiêm ngồi trên thượng vị.

Có thể nhìn ra được trong sáu ngàn năm qua, đã xảy ra rất nhiều chuyện, mới khiến nàng trở thành như vậy.

Hi Dao nữ hoàng vừa nhìn thấy mẫu thân của mình, thật ra trong lòng cũng không thấy vui mừng khi được đoàn tụ, ngược lại càng thêm nghi ngờ không rõ.

Trong lòng nàng có rất nhiều mơ hồ và câu hỏi.

“Mẹ con các ngươi gặp lại nhau, ta sẽ không tham dự vào.”

Thấy nàng đang nhìn mình, Cố Trường Ca cười cười, cũng không định tiếp tục ở lại đây nữa, đứng dậy rời khỏi cung điện.

Hi Dao nữ hoàng có chút oán hận nhìn hắn, nhưng vẻ mặt cũng nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.

Nàng mơ hồ đoán được ngọn nguồn mọi chuyện, từ thái độ kính sợ của U Nguyệt Yêu Đế đối với Cố Trường Ca xem ra, rõ ràng đã trải qua một lần sinh tử.

Tính cách của Cố Trường Ca như vậy, sẽ mang theo U Nguyệt Yêu Đế quay về, có lẽ đã suy nghĩ đến nàng.

Điều đấy khiến tâm trạng của nàng bỗng dưng tốt hơn rất nhiều, khóe miệng hơi nhướng lên.

Xem ra bản thân trong lòng hắn, cũng không phải là không có bất cứ địa vị gì.

Trong điện, Hi Dao nữ hoàng và U Nguyệt Yêu Đế hai người cùng ôn lại chuyện cũ, những chuyện nên nói, U Nguyệt Yêu Đế đều nói cho nàng biết, những chuyện không nên nói, nàng sẽ không nói.

Hi Dao nữ hoàng cũng rất biết điều, hiểu rõ có nhiều chuyện, cũng không phải nàng muốn biết là có thể biết được, cho nên cũng không hỏi nhiều.

Sáu ngàn năm qua, đối với nàng mà nói, quả thật là kinh nghiệm khó có được, cho dù không có U Nguyệt Yêu Đế ở bên cạnh, cũng hoàn toàn có thể chống đỡ toàn bộ Yêu giới lớn như vậy.

Điều này ít nhiều khiến U Nguyệt Yêu Đế cảm thấy yên lòng đồng thời lại có chút xót xa trong lòng.

Rất nhanh, mấy ngày trôi qua, Hi Dao nữ hoàng biết Cố Trường Ca đã có ý định rời khỏi Yêu giới, nàng có đi nhìn qua tỷ đệ Quân gia đang bị giam giữ trong thiên lao.

Quân Bất Phàm đương nhiên hận nàng thấu xương, nhưng cũng có những phức tạp không nói rõ được.

Hi Dao nữ hoàng cũng không có ý định truy tìm chân tướng sự việc của sáu ngàn năm trước nữa, sau khi nhìn thấy Quân Bất Phàm, nàng không quan tâm nhiều, lập tức rời đi, biết Cố Trường Ca có ý định khác.

Đám người Bình Loạn Thiên Vương cũng được nàng thả ra, nhưng nếu muốn khôi phục quyền thế lúc trước thì không đơn giản như thế.

Nhưng đối với chuyện kia, đám người Bình Loạn Thiên Vương và Quân gia vẫn rất mang ơn.

Quân Phàm còn cho rằng Hi Dao nữ hoàng sẽ giam giữ hắn cả đời, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng sa sút tinh thần, cảm thấy nửa đời còn lại của mình sẽ phải trải qua trong lao ngục.

Nhưng không ngờ lại gặp lại Cố Trường Ca lần nữa.

“Ngươi tới làm gì?” Khuôn mặt của Quân Phàm lạnh như băng, thật ra người hắn hận nhất vẫn là Cố Trường Ca.

Nếu không phải Cố Trường Ca giúp vua làm điều ác, hỗ trợ Hi Dao nữ hoàng, làm sao hắn sẽ rơi vào tình trạng như thế?

“Ta đến đương nhiên là để tiễn ngươi xuống gặp phụ hoàng ngươi, đừng để hắn đợi lâu.” Cố Trường Ca thản nhiên nói.

“Ngươi nói cái gì? Ngươi có ý gì?”

Con ngươi của Quân Phàm co rụt lại, không dám tin, tuy hắn đoán được kết quả đó, nhưng thật ra trong lòng vẫn giữ lại một tia hy vọng.

Mà hôm nay nhận được tin tức này từ trong miệng Cố Trường Ca, thật sự khiến đầu hắn ong ong, như thể bị một cái chuông lớn gõ một cái, ngơ ngác nửa ngày.

“Ngươi muốn biết phụ hoàng ngươi đang ở đâu, hiện giờ không phải ta đang giúp ngươi rồi sao?” Cố Trường Ca không nhịn được cười cười.

“Ngươi từng thề sẽ không làm khó ta, Cố Trường Ca ngươi chắc sẽ không lấy đạo tâm của mình ra đùa chứ?”

Quân Phàm không dám tin Cố Trường Ca sẽ bất chấp nguy cơ đạo tâm sụp đổ mà giết hắn.

“A, ngươi sẽ không thật sự nghĩ rằng một lời thề có thể bảo vệ ngươi chứ hả?”

Cố Trường Ca cười nhạt, vẻ mặt như thể đang nhìn một tên ngốc.

Cái gọi là lời thề đối với hắn mà nói, chẳng khác gì nói lời vô nghĩa.

Hy vọng hắn tuân thủ lời thề sao? Đừng chọc cười nữa.

Trên con đường đi tới, trong mắt Cố Trường Ca chưa bao giờ có hai chữ lời thề đó.

Vừa dứt lời, hắn một chưởng đánh qua, trong ánh mắt tuyệt vọng và kinh hoàng của Quân Phàm, bị hắn đánh thành huyết vụ, hình thần câu diệt ngay tại chỗ.

Sau khi làm xong tất cả, hắn nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu, hơi híp mắt lại.

Ngay sau đó, một chiếc rương châu báu mang theo màu tím nhàn nhạt nhảy ra.

Hết chương 1118.
Bạn cần đăng nhập để bình luận