Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2577: Bó tay chịu trói

Chương 2577: Bó tay chịu trói

Những thân ảnh khác đều nhanh chóng giáng lâm, không ngừng thu nhỏ phạm vi vây quanh Mộc Yên.

Đám người có thể chuẩn xác tìm được tung tích Mộc, thực lực tất nhiên cũng sẽ không quá yếu.

Thiên kiêu đồng lứa bình thường căn bản không phải là đối thủ của nàng.

Ngay cả Trọc Thiên Âm là một trong những thiên kiêu cường đại nhất hiện nay của Trọc tộc kia, dưới tình huống có Trọc Ô trưởng lão che chở còn bị Mộc Yên đánh chết.

Bởi vậy cũng có thể thấy được thực lực của nàng quả thật không thể khinh thường.

Mộc Yên khẽ nhíu mày, không đến thời điểm mấu chốt nàng chắc chắn không muốn muốn chết.

Có điều cục diện bây giờ đã rơi vào thế thua, dựa vào thực lực của nàng gần như không có khả năng phá cục.

“Thôi vậy...”

Trong lòng nghĩ tới cái gì, Mộc Yên lại nhẹ nhàng thở dài, dứt khoát từ bỏ chống cự.

Chỉ cần còn sống, còn có hy vọng, cùng với ngoan cố chống cự, cũng không phải tìm kiếm một đường sinh cơ khác. Nếu nàng chỉ có một mình, vậy không sao cả, cơ mà…

Mắt thấy Mộc Yên từ bỏ sự chống cự, nụ cười lạnh trên mặt Trọc Lăng càng sâu hơn, trông cứ như đã thấy được mình thành công bắt được Mộc Yên, sau đó đến tìm Trọc Ô lão tổ đòi chỗ tốt, rồi được coi trọng.

“Ngươi bớt suy nghĩ vớ vẩn đi, ngoan ngoãn đeo vào bộ xiềng xích và cái đai này, may ra còn có thể tránh được một vài đau khổ thân xác.”

Thân ảnh của nàng nhanh chóng tiếp cận Mộc Yên, đồng thời ném bộ xiềng xích và cái đai mà mình vừa mới huyễn hóa ra tới trước mặt Mộc Yên.

Những thân ảnh còn lại ở bên cạnh lạnh lùng nhìn, phòng ngừa Mộc Yên còn có hành động khác.

Trong lòng Mộc Yên cảm thấy có chút nhục nhã, nhưng vì sống sót nàng đã không còn cách nào khác, chỉ có thể cúi đầu, tiến tới nhặt bộ xiềng xích và dây đai kia đeo lên.

“Ha ha, thức thời là tốt rồi, ngươi còn sống đáng giá hơn so với việc ngươi chết đi đấy.”

“Dám giết đường đệ của ta, ngươi phải trả cái giá đắt, bằng không khó mà xoa dịu hận thù của Trọc Ô lão tổ.”

Trọc Lăng thấy cảnh tượng kia rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó cười ha ha.

Tiếp theo cánh tay Trọc Lăng chấn động, Mộc Yên đã mất đi tu vi còn bị giam cầm tinh thần nhất thời bị nàng nắm lấy, hóa thành lưu quang trực tiếp rời khỏi nơi này.

Những thân ảnh còn lại lập tức đi theo phía sau, tất cả rất nhanh liền biến mất.

“Trọc Lăng tiểu thư, lúc trước Trọc Ô lão tổ đã dặn dò qua, bảo ta chờ sau khi bắt được người này, trước tiên phải dò xét thân phận lai lịch của nàng.”

“Trọc Ô lão tổ lo lắng có lẽ sau lưng nữ nhân này còn có người cùng cấp đang giúp đỡ tính kế, lúc ấy tia sát ý Trọc Ô lão tổ khóa chặt nàng hình như đã bị người ta ra tay hóa giải…”

Tâm trạng của Trọc Lăng vô cùng sung sướng, nàng đang tính dẫn theo người về trong tộc, mà mấy tên tộc nhân khác của Trọc tộc bên cạnh nàng, vẻ mặt mang theo vài phần lo lắng tiến lên nói.

Trọc Lăng nghe vậy nhíu mày, nhìn lướt qua Mộc Yên bị nàng mang theo.

Mộc Yên mặc quần áo vải thô, dung mạo nhìn như thanh tú mỹ lệ, nhưng vẫn khó che giấu một cỗ tiên linh vận tú chi khí giữa hai hàng lông mày.

Ngay cả dưới cục diện này mà nàng cũng không tỏ vẻ vô cùng bối rối, còn rất là thong dong trấn định. Nét phong thái này hoàn toàn không giống với người thường.

Chủ yếu nhất chính là thực lực của Mộc Yên chỉ có thể so với cấp bậc Chân Tiên, thế mà lúc trước lại có thể giết một trong những thiên kiêu cường đại nhất hiện nay của Trọc tộc.

Nếu nói phía sau nàng không có thế lực chống đỡ hoặc là cường giả dạy dỗ, thì Trọc Lăng cũng không tin.

“Không cần quan tâm những thứ này, đến lúc đó Trọc Ô lão tổ sẽ thăm dò lai lịch của nàng, hơn nữa cho dù phía sau nàng có người nào giúp đỡ thì cũng không có can đảm hiện thân xuất thủ trên địa bàn Trọc tộc ta…”

Trọc Lăng lắc đầu, vứt bỏ băn khoăn trong lòng.

Nếu như là người cùng cấp giống như Trọc Ô lão tổ, vậy một khi xuất hiện trong phạm vi lãnh thổ Trọc tộc tất nhiên sẽ bị Trọc tộc chú ý tới.

Hơn nữa kết cục của việc làm thế không phải thứ mà người nào cũng có thể gánh vác.

Nghe được mấy người này nói chuyện, trong mắt Mộc Yên hiện lên một tia nghi ngờ và khó hiểu.

Sát ý của vị trưởng lão Trọc tộc kia không phải do hao hết lực lượng mới biến mất, mà là có người đang trợ giúp nàng, hóa giải nó ư?

Người đó là ai chứ?

Chẳng lẽ là… nhất tộc đó?

“Chẳng lẽ bọn họ vẫn đang chú ý tới ta sao? Hay là đệ đệ?”

Nghĩ tới đây, trong mắt Mộc Yên bỗng nhiên hiện lên một tia hy vọng và thần thái.

Đồng thời, trong Cổ Phong cổ thành, tiên vụ nồng đậm, linh hà chảy xuôi trong điện vũ. Rất nhiều trưởng lão các mạch hệ của Trọc tộc đều chạy tới hội tụ ở đây, cả đám lần lượt ngồi xuống ghế tọa. Đại điện nơi này cực kỳ rộng lớn, bên trong tự có càn khôn, tựa như một thế giới chân thật.

Hoa thơm chim hót, tiên bộc buông xuống, tử hà vòng quanh núi, thanh đằng vờn quanh, cách đó không xa còn có cả hồ nước điểm xuyết sông núi giả, trông tựa như cảnh đẹp tiên gia chân chính. Từng tinh thần cỡ lớn lượn lờ trên đỉnh đầu, tản phát ra ánh sáng rực rỡ.

Hết chương 2577.
Bạn cần đăng nhập để bình luận