Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1609: Hay cho ngươi dám nghĩ

Chương 1609: Hay cho ngươi dám nghĩ

“Ngươi thấy thế nào? Nếu như người mà ngươi ngưỡng mộ trong lòng là nữ tử Đại Du, vậy thì bản hoàng sẽ làm chủ cho ngươi, ban hôn cho hai người.” Ánh mắt Du hoàng mang theo sự uy nghiêm, hắn hỏi.

“Hẳn là Trường Ca thiếu chủ thương tiếc hiền tài, thấy được biểu hiện của Thác Bạt Tiêu Dao trong Đại hội đi săn cho nên mới đưa ra ý này.”

“Đúng vậy, ta nghe nói Trường Ca thiếu chủ rất yêu thương thuộc hạ, vô cùng bao che khuyết điểm, đối xử rất tốt với tuỳ tùng...”

“Tiểu tử này may mắn thật, được Trường Ca thiếu chủ coi trọng, ban hôn một lần không thành lại còn có lần thứ hai…”

Chứng kiến một màn này, rất nhiều đại thần có mặt lúc bấy giờ đều rì rầm bàn tán, trong lòng ai nấy đều dấy lên ghen ghét đố kỵ.

Thác Bạt Tiêu Dao nhìn vẻ mặt tươi cười của Cố Trường Ca, trong lòng bỗng dưng xuất hiện loại cảm giác sợ hãi quen thuộc, khiến thần sắc của hắn có chút khó coi, hắn siết chặt nắm đấm.

Bởi vì hắn biết Cố Trường Ca này tuyệt đối không có ý tốt.

Mặc kệ là trước đó ban hôn hay là bây giờ tra hỏi thì đều giống nhau, ngoài mặt tỏ vẻ muốn tốt cho hắn nhưng thực chất là khiến Du hoàng càng thêm tức giận và xa lánh hắn.

Chắc chắn Cố Trường Ca đoán được quan hệ giữa hắn và Du Phi Nhã cho nên mới cố ý đề bạt.

Mỗi câu nói đều ngầm mang tâm cơ độc ác, khiến hắn không còn đường lui, quả là đáng hận.

Đối diện với câu hỏi của Du hoàng, Thác Bạt Tiêu Dao thở sâu một hơi, đoạn hắn đáp: “Khởi bẩm bệ hạ, người Tiêu Dao ngưỡng mộ bấy lâu nay luôn là trưởng công chúa Du Phi Nhã, cũng không phải ai khác.”

Hắn rất to gan, trực tiếp nói ra không hề có ý che đậy.

Mà lúc nói chuyện, hắn còn nhìn về phía Du Phi Nhã, nhìn thấy biểu tình hơi kinh ngạc của nàng thì không nhịn được than nhẹ.

Nếu không phải bị Cố Trường Ca tính kế, hắn cũng không định làm rõ mọi chuyện ngay thời điểm này.

Nhưng mà như vậy cũng tốt, nói ra trước mặt quần thần thế này vừa hay có thể ngăn chặn ý định kết thông gia giữa Đại Du và Tuyệt Âm Hoàng Đình.

Cho dù là sau ngày hôm nay hắn sẽ làm mất lòng Du hoàng một cách triệt để, khiến nhiều kế hoạch của hắn đổ bể nhưng cũng là không còn cách nào khác.

Cố Trường Ca ép chết hắn, hắn không còn bất cứ lựa chọn nào.

“Ngươi nói thật sao?” Sắc mặt Du hoàng lại tối sầm một lần nữa, giọng điệu cố nén giận.

Hắn không thể ngờ Thác Bạt Tiêu Dao lại nói nữ tử hắn yêu là Trưởng công chúa Du Phi Nhã.

Rốt cục hắn vừa nói như vậy thì sẽ có kết cục như thế nào?

Một đám đại thần cũng cảm thấy giật mình trừng to mắt, trong lúc nhất thời có chút không kịp phản ứng.

Lúc này, Hoàng tử Già Lạc của Tuyệt Âm Hoàng Đình vốn luôn an tĩnh suốt từ đầu yến tiệc tới giờ cũng híp mắt nhìn về phía Thác Bạt Tiêu Dao đang đứng.

Đối tượng hắn muốn lấy chính là Trưởng công chúa Du Phi Nhã.

Mà hiện giờ gia hoả này lại nói như vậy, nghĩa là đang muốn tranh đoạt với hắn sao?

Chỉ có Du Phi Nhã có chút trầm mặc, bàn tay trắng nõn của nàng nắm chặt ống tay áo, trong lòng không hề bình tĩnh.

“Xem ra giao tình giữa Phi Nhã công chúa và vị Tam công tử của Thác Bạt phủ này cũng không cạn.”

Lúc này, Cố Trường Ca ở một bên đột nhiên lên tiếng với vẻ hơi kinh ngạc khiến Du Phi Nhã lấy lại tinh thần.

“Vì sao Trường Ca thiếu chủ lại nói như vậy?” Nàng không hiểu bèn hỏi.

Cố Trường Ca cười cười đáp: “Tại hạ thấy dáng vẻ của Phi Nhã công chúa dường như cũng không quá ngạc nhiên, chắc hẳn ngươi đã biết chuyện Thác Bạt Tiêu Dao cố tình che giấu thực lực của mình.”

Thấy Du Phi Nhã im lặng không nói, Cố Trường Ca biết hắn đã đoán đúng, bèn cười nhạt rồi nhìn sang Thác Bạt Tiêu Dao.

Sự tình phát triển đến nước này, hắn muốn xem gia hoả này sẽ giải quyết như thế nào.

Thác Bạc Tiêu Dao còn định dùng Đại Du tiên triều làm lá chắn bảo hộ cuối cùng ư? Mơ tưởng hão huyền.

Sau ngày hôm nay, dù cho Du hoàng có biết chuyện Cố Trường Ca muốn cướp Chưởng Thiên Kiếm trong tay Thác Bạt Tiêu Dao, e là cũng sẽ mắt nhắm mắt mở, sẽ không quản nhiều.

Cho dù Thác Bạt Tiêu Dao có tài năng thiên phú, tiền đồ sáng lạn thì lại như thế nào?

Trong lòng Du hoàng, từ lâu Thác Bạt Tiêu Dao đã không phải tuổi trẻ tuấn kiệt mà chỉ là loại người không biết thời thế, lóng ngóng vụng về.

Hắn không thể vì loại người như Thác Bạt Tiêu Dao mà trở mặt với Cố Trường Ca, bởi vì đối với hắn, như vậy không đáng.

“Hồi bẩm Du hoàng bệ hạ, lời này là thật.”

“Người Tiêu Dao ngưỡng mộ bấy lâu nay chính là Phi Nhã công chúa.”

Thác Bạt Tiêu Dao không buồn để ý đến những người xung quanh, hắn hít một hơi thật sâu rồi xác nhận lại một lần nữa.

Sống lại một đời, lúc trước hắn sợ hãi rụt rè, cố kỵ rất sâu, hôm nay liền muốn hào khí ngút trời một lần xem sao.

Giờ đây hắn không muốn giấu diếm tâm ý của chính mình nữa.

“Tốt, tốt… rất tốt!”

Ngược lại với vẻ phẫn nộ, Du hoàng nở nụ cười nói ba chữ tốt liên tiếp, kim quang trong mắt lấp loé, giống như muốn huỷ diệt trời đất.

Uy áp đáng sợ lưu chuyển xung quanh người hắn khiến tinh vực trên bầu trời đều đang run sợ.

Vạn tinh chập chờn tựa hồ muốn rơi xuống, mây mù cuồn cuộn dâng lên che khuất ánh mặt trời.

Đây chính là cơn giận của tiên triều chi chủ, trực tiếp khiến cho tinh vực xảy ra sự biến hoá.

Hỉ nộ ái ố… Bất kỳ một sự thay đổi nào về tâm tình đều cùng một nhịp thở với khí vận bên trong cương vực, ảnh hưởng đến vạn vật trong thiên địa.

Lúc này đây, vô số sinh linh tu sĩ ở bên trong Đại Du bị dị tượng làm cho khiếp sợ, kinh hãi ngẩng đầu nhìn.

Rất nhiều đại thần ở bên trong đại điện cũng sợ sệt run rẩy nằm rạp ở dưới đất, không dám ngẩng lên.

Thác Bạt Vân Thiên cũng hai nữ nhi đứng sau lưng đều khiếp sợ tới mức mặt mày trắng bệch.

Hôm nay Du hoàng đã nổi giận tới hai lần, hơn nữa lần này e là còn nghiêm trọng hơn.

Biết thừa Du hoàng có ý định ban hôn cho Du Phi Nhã và Tuyệt Âm Hoàng Đình, vậy mà Thác Bạt Tiêu Dao vẫn không hề cố kỵ mà nói ra, như vậy chẳng phải là không nể mặt Du hoàng sao?

Hơn nữa lại còn nói thẳng ra ngay trước mặt bao nhiêu quần thần.

Chẳng lẽ Du hoàng lại thật sự sẽ ban hôn như đã hứa từ trước? Rõ ràng là không thể.

Hết chương 1609.
Bạn cần đăng nhập để bình luận