Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2837. Điều gì tới cũng phải tới

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Nói cho cùng Sở Tiêu chỉ là một hài tử được chiều mà sinh hư, chưa từng trải qua thất bại, đương nhiên khó có thể lý giải việc này sẽ tạo thành hậu quả gì.
Hắn chỉ lo cho thể diện của mình, chứ không lo lắng đến tình cảnh khác.
Phải biết rằng hiện giờ Tiên Sở Hạo Thổ đang giao chiến với Yêu Đình, các thế lực chí cường còn lại của Hi Nguyên văn minh lại mơ hồ có xu thế cô lập bọn họ, ý đồ phân rõ giới hạn với Tiên Sở Hạo Thổ.
Mà trong đó, Hi Nguyên thánh đường xưa nay có địa vị siêu nhiên, luôn duy trì thế trung lập đã sớm tỏ thái độ.
Sở Cô Thành từng ba lần tự mình tới bái phỏng cầu kiến Hi Nguyên thánh nữ, muốn mượn văn minh chí bảo Luân Hồi Chi Kính.
Thế nhưng Hi Nguyên thánh nữ đều lấy lý do bế quan đóng cửa không gặp, Sở Cô Thành thậm chí ngay cả điện đường của Hi Nguyên thánh đường còn không đi vào được nữa ấy.
Tiên Sở Hạo Thổ sắp gặp phải một hồi đại kiếp nạn không biết, Sở Cô Thành lúc này mới hạ lệnh để mọi người không được rời khỏi Tiên Sở Hạo Thổ để tránh kiếp.
Nếu vào lúc này mà lại gây ra phiền toái và kiếp nạn khác, chỉ tội làm cho cục diện của Tiên Sở Hạo Thổ càng thêm hỗn loạn, tình cảnh càng thêm tồi tệ hơn nhiều.
Hơn nữa thân phận của nam tử trẻ tuổi áo trắng kia làm cho Phúc Bá còn không dám nắm chắc, Phúc Bá đang suy đoán có lẽ hắn đến từ nơi cấm kỵ chi địa mà ngay cả những nhân vật chí cao kia cũng đang tìm kiếm.
Nhưng đây chỉ là suy đoán của hắn mà thôi, việc cần phải làm bây giờ là bẩm báo chuyện này cho Sở Cô Thành, sau đó để hắn quyết định ra sao.
Cho nên trước đó, đương nhiên phải cố gắng lấy việc không trêu chọc phiền toái làm chủ.
Sắc mặt Sở Tiêu rất không vui, không chỉ cảm thấy chuyện đêm nay làm hắn mất mặt, mà còn liên lụy đến cả Tiên Sở Hạo Thổ nữa…
Phúc Bá tốt xấu gì cũng là một vị đạo cảnh tồn tại, chính là nhân vật đứng sừng sững trên đỉnh cao thế gian, vậy mà bây giờ lại có thể nhún nhường với một vị nam tử trẻ tuổi như vậy cơ à?
Vừa nghĩ đến cảnh tượng lúc ấy, Sở Tiêu liền cảm thấy lửa giận dâng trào, vô cùng ấm ức, trên mặt đỏ căng, hơn nữa vẻ mặt còn vô cùng khó coi.
“Thiếu gia, hiện giờ Tiên Sở Hạo Thổ đang vào lúc xảy ra nhiều biến động, có thể không trêu chọc phiền toái thì hãy cố gắng đừng dính vào.”
“Hơn nữa, ta luôn có loại lo lắng bất an, hiện giờ Yêu Đình và Tiên Sở Hạo Thổ đang giao chiến, thân phận của ngươi vô cùng đặc thù, hiện tại lại bất đắc dĩ để lộ ra bên ngoài. Nhỡ đâu hàng đống kẻ thù lúc trước của quốc chủ nhân cơ hội lợi dụng chuyện này thì sao đây…”
Phúc Bá lắc đầu, hơi thở dài một tiếng nói, trong mắt khó nén nỗi lo lắng.
So với Sở Cô Thành khi còn trẻ trầm ổn kiên nghị, Sở Tiêu của lúc này đúng là làm cho người ta khó có thể yên tâm, giống như mãi mà không chịu lớn.
Những ca ca, tỷ tỷ của hắn có ai mà không phải mang kiếp long phượng, thiên chi kiêu tử chứ?
Bọn họ ít nhiều đều kế thừa một ít đặc điểm tính cách của phụ thân bọn họ, hoặc là ẩn nhẫn, hoặc là thông minh, kiên nghị...
Duy chỉ có Sở Tiêu, thuở nhỏ ngang ngược kiêu ngạo, cường thế khó hầu, mọi việc đều không bao giờ chịu suy nghĩ sâu xa, chỉ bận tâm đến cảm nhận và lợi ích của bản thân.
“Phúc Bá, ngươi đừng nói nữa, ta đã biết rồi, bây giờ ta sẽ ngoan ngoãn trở về Tiên Sở Hạo Thổ với ngươi.”
“Sau khi trở về ta lập tức cố gắng tu hành, tranh thủ giống như chúng ca ca, tỷ tỷ sớm ngày đột phá đạo cảnh.”
Nghe thấy vậy, Sở Tiêu cuối cùng cũng hiểu được mấu chốt của vấn đề, hắn khàn giọng đáp lời.
Sở Tiêu đâu phải kẻ ngu xuẩn, cũng không phải không biết tình cảnh phiền toái của hiện giờ Tiên Sở Hạo Thổ.
Chỉ là phụ thân hắn thần thông quảng đại, thực lực lại sâu không lường được, làm hắn luôn có loại cảm giác mọi việc đều không cần mình lo lắng.
Có điều nếu Phúc Bá đã nói đến nước đó rồi, thì hắn không có gì để nói nữa, vậy cứ ngoan ngoãn đi theo Phúc Bá trở về Tiên Sở Hạo Thổ là được.
Câu nói vừa nãy của Sở Tiêu làm cho Phúc Bá có chút vui mừng gật đầu.
“Nếu như thiếu gia có thể sớm ngày đột phá đạo cảnh mà nói, vậy quốc chủ cũng sẽ rất vui mừng...”
Nhưng mà Phúc Bá còn chưa dứt lời, thì trên thiên khung bên ngoài Tử Quy Thành bỗng nhiên có yêu khí mênh mông mãnh liệt, che kín toàn bộ thiên địa vọt tới nơi này.
Toàn bộ thiên khung đều đang run rẩy theo, dường như có một bàn tay to khủng bố vô hình đang thúc đẩy một biển yêu khí vô biên vô hạn bao phủ mọi thứ ở nơi này.
Ầm ầm!!!
Nương theo lôi đình màu tím đáng sợ, từng đạo lôi điện thô to như sơn linh không ngừng kéo nhau bổ xuống.
Một đôi mắt đáng sợ như nhắm mắt, lại đỏ tươi như biển hồ huyết sắc dần dần hiện ra trong yêu vụ.
Trong mơ hồ có thể thấy được một thân ảnh khủng bố mặc áo khoác đang đứng sừng sững trên cao để nhìn xuống thiên địa.
Trông thấy cảnh tượng kia, biểu cảm trên gương mặt Phúc Bá thoáng cái thay đổi.
Hết chương 2837.
Bạn cần đăng nhập để bình luận