Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2842. Vị cách nghịch thiên cải mệnh

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
“Công tử, ngươi muốn đuổi ta đi ư?”
Diệp Tố Y cúi đầu, sắc mặt bỗng nhiên trở nên trắng bệch.
Cố Trường Ca ngồi xuống chiếc ghế ở cách đó không xa, vẫn tùy tiện nói như cũ: “Ngươi đi theo ta cũng chỉ như nha hoàn hầu hạ bên người thôi, chẳng khác gì so với khi ngươi ở Lâm Thủy Hiên.”
“Nếu đã như thế, không bằng ngươi tự đi tìm việc mà mình muốn làm, cần gì phải đi theo bên ta.”
Hắn đã nói rất rõ ràng rồi.
Nhưng Diệp Tố Y nghe như thế vẫn nhỏ giọng đáp: “Nhưng công tử đã cứu ta, dù là đi theo bên cạnh công tử như một nha hoàn ta cũng nguyện ý.”
“Bên cạnh ta không cần đến nha hoàn hầu hạ.”
“Nếu ngươi lo sau khi quay về Tử Tiêu Sơn vẫn bị kẻ khác bắt nạt, vậy ta có thể thông báo với Tử Vân Xuyên một tiếng, để hắn chịu trách nhiệm chăm sóc ngươi.”
Cố Trường Ca khẽ lắc đầu, không định lãng phí thời gian với loại chuyện nhỏ nhặt thế này.
Hắn cũng không biết thiếu nữ bạch y này tại sao lại bướng bỉnh như thế.
Giữa hai người cùng lắm chỉ mới nói qua mấy câu, đến cả quen biết cũng chưa tới.
Nếu như chỉ dựa vào ân tình ra tay giúp đỡ lúc ở Lâm Thủy Hiên đã khiến nàng cảm kích như thế, vậy phần ân tình này cũng rẻ mạt quá rồi.
Hắn cũng đang lo lắng liệu có nên động thủ xóa đi phần ký ức này của nàng hay không.
Nhưng Cố Trường Ca cũng chỉ cân nhắc thế thôi, không định làm thế thật.
Có lẽ khoảng thời gian ở Thanh Sơn trấn đã mang đến cho hắn sự ảnh hưởng nhất định.
Sự chờ mong và khao khát của thiếu nữ bạch y trước mắt khiến hắn không nhịn được mà nhớ đến Tô Thanh Ca, nhất thời động lòng trắc ẩn.
“Ta không muốn trở về Tử Tiêu Sơn.”
Diệp Tố Y nghe vậy thì đột nhiên lắc đầu, ánh mắt tràn đầy sự mong đợi và yếu đuối nhìn về phía Cố Trường Ca, cầu xin: “Công tử, ngươi đừng đuổi ta đi được không?”
“Nếu như ngươi chê ta hồi lúc ở Lâm Thủy Hiên…”
“Nhưng thật ra… ta… ta rất sạch sẽ, vẫn luôn thủ thân như ngọc, chưa từng tiếp xúc với bất kỳ người khác phái nào.”
Nàng cũng không biết vì sao lại rất muốn ở lại bên cạnh Cố Trường Ca.
Không chỉ vì khi ấy ở Lâm Thủy Hiên, Cố Trường Ca đã ra tay tương trợ nàng. Phần lớn nguyên nhân là bởi vì trên người Cố Trường Ca có một loại khí tức nào đó khiến nàng không thể diễn tả thành lời, cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái, nhưng chính là cảm giác rất thân thiết.
Cố Trường Ca lại lần nữa đưa mắt nhìn về phía Diệp Tố, chân mày hơi nhíu lại.
Thật ra hắn cũng không muốn lãng phí tinh lực và thời gian để dò xét cuộc sống trong quá khứ của một người bình thường như thế.
Việc này thật giống như đang vớt ra một sợi vận mệnh nhỏ bé từ trong dòng sông vận mệnh vậy.
Diệp Tố Y cũng không phải là một người mang đại khí vận gì, trên người cũng chả có gì đặc biệt.
Đương nhiên, dò xét vận mệnh của một người bình thường, việc này đối với Cố Trường Ca mà nói cũng chẳng phải chuyện gì khó nhằn, chỉ là một ý nghĩ mà thôi.
Chỉ là việc không cần thiết như thế cũng chẳng lợi lộc gì cho hắn. Đối với Cố Trường Ca, đó không hề giống với việc mà hắn làm ra.
“Thôi vậy…”
Nhìn vào ánh mắt tràn đầy sợ hãi và cầu xin của thiếu nữ bạch y, Cố Trường Ca lắc đầu, sau đó mới động ý niệm xem quá khứ và tương lai của nàng.
Chẳng qua rất nhanh sau đó, chân mày của Cố Trường Ca nhíu lại, biểu cảm trên mặt trở nên ngạc nhiên.
Thế gian này đã có rất ít việc có thể khiến hắn sinh ra biểu cảm chấn động như thế.
Nhưng trong tuyến thời gian tương lai của thiếu nữ bạch y trước mắt, hắn nhìn thấy mối liên hệ không tưởng tượng được giữa hắn và nàng.
“Thế mà lại là vị cách nghịch thiên cải mệnh từ phàm thuế tiên, nàng là người nào chuyển thế thành? Hay là dấu vết của người nào để lại?”

Suy nghĩ một lúc, ánh mắt Cố Trường Ca lại nhìn về phía Diệp Tố Y, dường như muốn nhìn thấy rõ hết tất cả kiếp trước của nàng.
Nhưng khi hắn thôi diễn xem trộm kiếp trước của Diệp Tố Y thì chẳng biết màn sương mù mênh mông dày đặc không biết từ đâu lại tràn đến, che phủ toàn bộ trường hà tuế nguyệt và ấn ký luân hồi.
Cảnh tượng này hơi quen quen, dường như đã từng gặp qua ở đâu đó.
“Cảnh tượng lúc này có phần giống với Siêu Thoát Tổng Cương nằm trong bản ghi chép mà Vĩnh Hằng Thủy thần để lại, từng xuất hiện bên trong Bích Du Thiên Cảnh ở Tiên Linh văn minh. Nó có thể cản trở sự thăm dò và thôi diễn của mình…”
Ánh mắt Cố Trường đột nhiên trở nên trầm lặng.
Thật sự hắn không thể ngờ rằng Diệp Tố Y sẽ có vị cách nghịch thiên cải mệnh từ phàm thuế tiên, khá giống với vị cách dị số, có thể là trời sinh đã có, cũng có thể là do người làm nên.
Dựa vào những gì Cố Trường Ca vừa mới thôi diễn xem được, hắn hoài nghi việc này có liên quan đến kẻ khác, nếu không lại có sương mù xuất hiện, che đậy thôi diễn của hắn.
Xem ra tương tự với loại thân phận dị số của xuyên việt giả mà hắn tự tạo nên cho chính mình.
Nếu là thế, lai lịch của Diệp Tố Y chỉ e là không chỉ đơn giản có vậy.
Hết chương 2842.
Bạn cần đăng nhập để bình luận