Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2249: Tứ Đế

Chương 2249: Tứ Đế

"Có lẽ những đế này cũng không phải người đương thời, mà bọn hắn còn mạnh hơn Di đế..."

Ánh mắt Cổ Huyền lão Tiên Vương gắt gao nhìn chằm chằm vào phía bên kia, đột nhiên hắn phát hiện cái gì đó, thanh âm có chút run rẩy nói:

"Không phải người ở thời đại này?"

Ngao Địch Tiên Vương cùng đám người Huyết Kiêu Tiên Vương lập tức bị trấn trụ.

Chẳng lẽ là từ một nơi khác của dòng sông thời gian đến đây, bọn hắn từ kiếp khác đi tới kiếp này do bị dao động của cuộc giao chiến vừa rồi làm kinh hãi sao?

Ngay cả Tiên Vương ở một trình độ nhất định cũng có thể nghịch thiên ngược dòng sông thời gian mà đến, làm nhiễu dòng thời gian của quá khứ và tương lai. Chứ đừng nói là Chuẩn Tiên Đế mạnh hơn cả Tiên Vương, thậm chí còn là Tiên Đế.

Tất cả Tiên Vương ở đây đều cảm thấy sợ hãi, lúc nghe đồn đế lại không thấy đế, trong một thời đại không có khả năng có nhiều đế xuất hiện.

Chỉ cần hai người va chạm là đã áp chế cả thiên địa, dẫn đến càn khôn nổ tung rồi.

Cho dù ở kỷ nguyên đạt được Đế chi đạo quả, thì ở hậu thế những người này cũng sẽ tận lực tránh né, để tránh xuất hiện cục diện đa đế cùng tồn tại một đời.

Nhưng bây giờ, nơi này thoáng cái đã xuất hiện bốn tôn đế, khí tức không xa lắm, cường đại đến mức khiến người ta run rẩy.

Lúc này, nếu như nghe kỹ thì sẽ phát hiện khắp chư thiên đều xuất hiện tiếng kinh thánh to lớn.

Từ phía xa vũ trụ nhìn lại, có thể mơ hồ có thể thấy được bóng người không rõ đang bị quy tắc đại đạo dày đặc bao trùm.

Đây chính là Đế ảnh chân chính, một khi người này xuất hiện sẽ chiếu rọi chư thiên, chư thế sẽ hiện lên thân hình của bọn hắn. Bọn hắn tựa như không tồn tại ở thời không này, càng giống như chỉ là một chút dấu vết còn sót lại trong dòng sông thời gian. Bây giờ bị sức mạnh của Cố Trường Ca kích phát mới đồng loạt hiện ra ngoài.

Bọn hắn là Đế giả chân chính, là sự tồn tại vô tận để quan sát muôn đời.

Quang lực hiện lên dưới chân bọn hắn, từng đại đạo ngưng tụ bị bọn hắn giẫm lên thật giống như là sinh ra để làm nổi bật bọn hắn, xứng với câu sinh ra đế mà không thấy đế.

Tứ đế đồng loạt hiện thân, cảnh tượng như vậy cũng quá mức chấn động rồi.

"Hậu nhân? Có lẽ ta nên gọi các ngươi như vậy? ”

Cố Trường Ca đứng trên bầu trời, đảo mắt nhìn qua bốn đạo thân ảnh ở trước mặt, sắc mặt hắn vẫn mang theo vẻ vân đạm phong khinh như trước.

Hắn cũng không biết tứ tôn đế này đến từ thời đại nào.

Nhưng xác định được bọn hắn đều không phải là người thuộc thời đại này, thậm chí rất có khả năng bọn hắn là người của kỷ nguyên cổ lão nào đó.

Hơn nữa, trong số tứ tôn đế này còn có một vị chân chính bước đến Tiên Đế lĩnh vực, khí tức của hắn cũng vô cùng mơ hồ.

Cố Trường Ca cảm thấy trên người người này giống như được bao quanh bởi khí tức nồng đậm đến từ tương lai. Còn khí tức của ba người còn lại mặc dù vô cùng vô tận và đã đến gần cấp độ Tiên Đế nhưng vẫn chưa đạt tới.

Quang ảnh khủng bố huyễn hóa, ngay cả thiên địa cũng phải thần phục dưới chân bọn hắn.

Ầm ầm!

Vạn đạo ầm ầm, càn khôn chấn động.

Bọn hắn ẩn trong sương mù dày đặc, ánh mắt thâm thúy mênh mông tựa như chứa cả vũ trụ bao la. Đúng vào giờ khắc này dùng ánh mắt ấy chăm chú nhìn vào Cố Trường Ca, tựa hồ như muốn nhìn thấu hắn.

"Trước đây, ta đã từng nghe qua tên của ngươi."

Có một tôn đế mở miệng, bộ dáng hoàn toàn khác với nhân tộc, hắn có tám đầu sáu tay, mỗi một đầu đều tràn ngập khí tức thanh thiên đè sập vạn cổ đan xen vào nhau.

Tuổi tác của hắn là thứ khó có thể hình dung.

Dù vượt qua kỷ nguyên và thời gian, hiện lên trong thời đại này nhưng lại không sợ nhân quả, như vậy cũng đã quá rõ rồi.

Trong nháy mắt khi hắn nói, giữa hư không sâu hun hút có vạn đạo chân lôi bổ xuống, nơi này trực tiếp hóa thành một mảnh hải dương lôi điện ba phủ hắn lại.

Thế nhưng chân thân của người này vẫn sừng sững bất động, mặc cho những chân lôi cứ rơi xuống nhưng cũng không nhúc nhích dù chỉ một chút. Mà những chân lôi này, chỉ cần một sợi cũng có thể khiến Tiên Vương nổ tung, hình thần câu diệt rồi. Thế mà khi rơi vào trên người hắn, ngay cả việc phát ra một tia rung động cũng làm không nổi.

"Ồ?"

"Vạn năm trước, đó là khi nào? Trước khi Sơn Hải lượng kiếp lần đầu tiên buông xuống sao?”

Cố Trường Ca nghe vậy chỉ cười nhạt một tiếng, sắc mặt không hề gợn sóng.

"Ta là Bát Thủ đế, thời điểm Sơn Hải lượng kiếp, ta đã chém tiểu huyệt đạo."

Tôn đế này vừa mở miệng thì đã được sức mạnh nồng đậm bao quanh, dòng sông thời gian uốn lượn, sáu cánh tay phía sau diễn hóa ra thần uy vô biên.

Sáu cánh cửa xuất hiện đại biểu cho lục đạo, thậm chí lục đạo hình nón ban đầu cũng ẩn chứa Luân Hồi chi lực thần bí nhất chư thiên.

“Chẳng lẽ ngươi muốn ra tay với ta?”

Cố Trường Ca nhướng mày cười.

Đây rõ ràng chỉ là một đạo tàn ảnh lưu lại từ thời đại trước. Không biết vì lý do gì mà lại có thể khắc sâu trong thời gian dài như vậy, vì hắn và Di đế giao thủ nên thứ này mới hiện ra.

Hết chương 2249.
Bạn cần đăng nhập để bình luận