Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2336: Nếu chỉ có một mình ta thì sao phải để ý đến những thứ kia?

Chương 2336: Nếu chỉ có một mình ta thì sao phải để ý đến những thứ kia?

"Bởi vì Đại Mộng Hồi tiên pháp sao?"

Cố Trường Ca quay đầu lại, hắn có chút kinh ngạc nhưng cũng nhanh chóng đoán được nguyên nhân. Đạo pháp mà Nguyệt Minh Không tu hành có liên quan đến thuyết số mệnh luân hồi.

Trước đó, nàng đã từng thông qua Đại Mộng Hồi tiên pháp để kéo dài dòng sông thời gian trong mộng và tu hành ở quá khứ. Đương nhiên cũng bởi vì có Cố Trường Ca ở bên cạnh hộ pháp nên nàng mới có thể làm được như vậy.

Nếu không thì dựa vào thực lực hiện nay của Nguyệt Minh Không, cho dù chỉ là trong mộng, nàng cũng không thể chịu nổi phần nhân quả và phản phệ kinh khủng kia để kéo dài dòng sông thời gian.

Điều này khiến Cố Trường Ca đột nhiên nghĩ đến hai người Thiền Hồng Y và Đào Thiên bị hắn vây trong dòng sông thời gian. Rất có thể hiện tại các nàng cũng đang tu hành trong năm tháng dĩ vãng.

"Ừm, có lẽ ta phải bế quan trong một khoảng thời gian dài, cũng không biết khi nào mới tỉnh lại."

Nguyệt Minh Không khẽ nói.

"Vậy nàng cứ yên tâm tu hành cho tốt, không cần băn khoăn lo lắng gì cả."

Cố Trường Ca chỉ cười một tiếng. Hắn đi tới, nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng.

"Vậy chàng phải nhớ ta đó."

Nguyệt Minh Không tựa đầu vào bả vai hắn rồi đột nhiên cười tinh nghịch.

"Sẽ nhớ nàng."

Cố Trường Ca nắm lấy đôi bàn tay mềm mại của nàng, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười khẽ.

Nguyệt Minh Không bế quan, đúng như nàng nói, ngay cả nàng cũng không biết lúc nào bản thân mới có thể tỉnh lại. Mặc dù Đại Mộng Hồi tiên pháp do Nguyệt Minh Không tự sáng tạo ra nhưng trong đó chứa đựng vô số huyền diệu, chính nàng cũng không thể hiểu hết được. Đây là một giấc mộng có thể đưa người ta trở về vạn cổ.

Cố Trường Ca phái khôi lỗi A Đại đến bên ngoài động phủ hộ pháp giúp Nguyệt Minh Không.

Mặc dù khi đó ở Táng Ma Uyên, A Đại được sinh ra nhờ sát khí do chân huyết của Ma Chủ biến thành nhưng tư chất của hắn không hề kém hơn những Tiên Vương kia.

Suốt mấy năm qua, Cố Trường Ca làm như vô tình mà dùng rất nhiều tài nguyên nuôi dưỡng A Đại. Hiện tại thực lực chân chính của hắn đã phát triển đến mức có thể sánh ngang với Tiên Vương.

Chỉ có điều việc Nguyệt Minh Không bế quan khiến Cố Trường Ca bắt đầu suy nghĩ đến những chuyện còn lại.

Mặc dù Cố Trường Ca không hề lo lắng và để tâm tới hạo kiếp mà Sơn Hải chân giới sẽ gặp phải trong tương lai nhưng những người bên cạnh hắn thì lại khác. Kỳ thực phụ mẫu và thân tộc của hắn ở kiếp này đều như nhau.

Sau khi biết thân phận thật sự của Cố Trường Ca là Diệt Thế Ma Chủ trước kia, rất nhiều người trong Trường Sinh Cố gia vẫn có chút sợ hãi đối với hắn.

Điều này là không thể thay đổi, cũng không thể nào tránh khỏi, Cố Trường Ca vốn không thèm để ý đến nó nhưng hiện tại, việc Nguyệt Minh Không bế quan khiến hắn buộc phải bắt đầu nghĩ tới những chuyện này. Có lẽ hắn nên giúp những người bên cạnh gia tăng thực lực hay làm gì đó đúng không?

Đương nhiên Cố Trường Ca có năng lực bảo hộ bọn hắn nhưng không có gì bảo đảm rằng lúc thu lưới cuối cùng, hắn vẫn có thể bảo hộ được tất cả những người bên cạnh.

Dù sao hai vị chân tổ khác trong mưu kế của Cố Trường Ca chính là những tồn tại thật sự khó lường và không thể nào diễn tả nổi. Ngay cả bây giờ, hắn cũng không hoàn toàn nắm chắc rằng đến cuối cùng, bản thân có thể thật sự thành công hay không.

"Nếu chỉ có một mình thì sao ta phải để ý những thứ kia..."

"Cuối cùng còn tính cả bản thân vào cuộc mưu đồ này."

Cố Trường Ca khẽ gật đầu một cái, sau đó xoa xoa mi tâm.

Đúng lúc này, ở chỗ sâu trong tộc địa thuộc cương vực của Trường Sinh Cố gia có một khung cảnh vô cùng thiêng liêng tựa chốn bông lai. Cổ mộc chọc trời, thần nhạc nguy nga, tiên khí nồng đậm, nơi đây thật sự giống như một mảnh vũ trụ thế ngoại độc lập.

Trời quang mây tạnh, thác bạc rủ xuống, cho dù đang ở trong đại thế kịch biến thì nó vẫn bày ra dáng vẻ vô cùng siêu nhiên. Giờ khắc này, rất nhiều lão tổ của Cố gia đều đang tập trung trong từ đường của tộc địa, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.

Đây là một tòa viện đơn giản mang phong cách cổ xưa, không hề rộng lớn giống như cung điện lầu các nhưng mọi nơi lại có thần văn đáng sợ lấp lánh và đan xen lẫn nhau, tràn ngập vẻ tang thương.

"Từ lúc khai sáng đến nay, kỳ thực Cố gia ta đã bước qua vô số kỷ nguyên, cho dù là trước Cấm Kỵ kỷ nguyên hay thậm chí là đầu thời đại Thần Thoại Tiên Thiên cũng đều có thân ảnh của Cố gia ta xuất hiện..."

Đó là một lão giả có vẻ mặt vô cùng tang thương, trên người mặc hắc bào rộng thùng thình. Hắn đang đứng sừng sững trong từ đường và trò chuyện với tất cả mọi người. Trên áo bào của hắn có thêu một vài hoa văn lá rụng, nó phủ lên thân thể, còn phủ lên cả hai chân. Nếu chỉ nhìn thoáng qua, người ta sẽ không thể thấy được thân ảnh bên trong y bào mà chỉ thấy một kiện hắc sắc trường bào rộng lớn.

Nhưng rất nhiều lão tổ của Cố gia ở đây lại vô cùng tôn kính người này.

Ngay cả những lão tổ bướng bỉnh như đám Cố Lãng cũng đều yên tĩnh đứng đó, lẳng lặng nghe những lời này.

Hết chương 2336.
Bạn cần đăng nhập để bình luận